Khách Trọ, Đừng Như Vậy

Khách Trọ, Đừng Như Vậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323022

Bình chọn: 7.00/10/302 lượt.

ào cửa đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ.

Đương nhiên, mấy cô gái trong các loại áo ngủ cũng kinh sợ, đưa mắt nhìn nhau, "Hôm nay không phải là đêm của phụ nữ sao?" - Sau đó đồng loạt nhìn về phía người đàn ông đột nhiên xuất hiện này.

Hàn Tự xoay đầu nhìn về phía cổng, lại cúi đầu nhìn chìa khóa trong tay mình, xác định chính mình không đi nhầm, lúc này mới ý thức được một khả năng khác, sắc mặt trầm xuống, "Hàn Thiên Thiên ở đâu?"

Không lâu sau, Hàn Tự tìm đếm chỗ có đáp án---- Hàn Thiên Thiên ngồi trên sàn dựa vào tủ Tivi, một tay cầm chai rượu, một tay cầm ly rượu, tự rót uống một mình tự sướng.

Hàn Thiên Thiên cả đời có ba cái yêu: dạy nghiên (dạy học&nghiên cứu), trang phục đẹp, rượu ngon.

Hàn Tự cả đời có ba cái hận: giờ này phút này, người không chút nào làm gương cho người khác - Hàn Thiên Thiên, không mặc trang phục xinh đẹp để lộ hai chiếc đùi thon trong chiếc áo sơ mi của anh - Hàn Thiên Thiên, say như chết - Hàn Thiên Thiên.

Đợi cho khách trong nhà bị mời đi hết, hiện trường được dọn sạch sẽ, Hàn Tự quay đầu nhìn lên, cô vẫn ôm chai rượu ngồi đó, thử lấy chai rượu trong tay cô, cô lập tức ôm chặt.

"Hàn, Thiên, Thiên!"

Cách gọi cả tên họ của cô như vậy tuyệt đối là người đang nổi giận, thế nhưng Phó Giáo Sư Hàn đã sớm say không nhìn ra phương Bắc, giờ phút này lại ngẩng đầu lên nhìn anh cười ha ha.

Hàn Tự không hiểu sửng sốt. Trước mặt là khuôn mặt tươi tắn này, kia là đôi môi nhỏ bé hồng hồng......

Hàn Tự nhắm chặt mắt, sau đó mở ra lần nữa, lập tức đoạt lấy chai rượu trong tay cô, "Không cho phép uống rượu nữa. Rửa mặt, đi ngủ, ngay lập tức".

Hàn Thiên Thiên chao đảo đứng lên, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm chai rượu trong tay Hàn Tự, còn chưa đứng vững, cả người chồm tới muốn cướp lại, "Trả đây!"

Hàn Tự nghiêng người tránh, mới vừa tránh khỏi tay cô, lại cảm thấy không ổn, mắt thấy cô gần như ngã sấp xuống sàn, nhanh chóng lôi cô trở về.

Cô đánh lên người anh, nhưng anh đúng lúc ngã đụng phải Tivi, chai rượu lảo đảo ngã, rượu đỏ rơi tung tóe, 'tí tách' rơi trên sàn nhuộm một màu đỏ.

Hàn Thiên Thiên nhìn thấy chai trống không, ủy khuất mếu máo, "Anh đền cho em!"

Thế nào gọi là hai con ngươi sáng như vì sao? Hình ảnh đổ vỡ trong mắt cô không phải là ngôi sao mà là hình ảnh ngược của anh.

Hàn Tự cảm thấy trí nhớ của mình sắp bị ánh mắt của cô làm cho rung động, theo bản năng cúi đầu tránh đôi mắt ấy, nhưng mà đập vào mắt anh là cánh tay của cô, đôi chân của cô, cùng với chiếc áo ngủ rộng, cổ áo mở rộng tới bờ vai, nhìn xuyên suốt tới quần áo phía trong, rãnh ngực như ẩn như hiện đang phập phồng lên xuống, giống như đang nhắc nhở, nơi ấy có bao nhiêu mềm mại tinh tế........

Đêm hỗn loạn này, cuối cùng kết thúc theo cách này: Hàn Tự mở chai nước nho nhét vào tay Hàn Thiên Thiên, cô nằm co mình trên sô pha uống từng chút từng chút một, lại vẫn cứ nghĩ chính mình đang uống rượu, hết sức vui vẻ, nhưng anh ngồi trên sàn lưng dựa vào ghế sô pha bên cạnh, bên tai là âm thanh nhóp nhép uống của cô.

Cảnh tượng này, không hiểu sao rất....... mê người.

Trong lòng Hàn Tự có một giọng nói liên tục cố gắng thuyết phục anh: Hàn Tự, chỉ bởi vì lâu rồi mi không có phụ nữ, chỉ là như vậy thôi........

Hết ngoại truyện 01.

Edit: Huongbb

Hôm sau tỉnh rượu, Hàn Thiên Thiên ý thức được chính mình đã gây ra họa lớn.

Bởi vì từ ngày đó đến nay, mỗi lần Hàn Thiên Thiên đến công ty tìm Hàn Tự, lần nào cũng chưa bước vào trong đã bị ngăn chặn.

Lý do thường là: Tổng Giám Đốc Hàn không có ở đây".

Hoặc là: "Tổng Giám Đốc Hàn đang họp"

Hay là: "Tổng Giám Đốc Hàn có khách quan trọng".

Hàn Thiên Thiên không gặp mặt anh, điện thoại đến cuối cùng cũng bị giọng nói ngọt ngào chết người của thư ký chặn lại, nhất quá tam, lần thứ ba chịu loại đối xử này, Hàn Thiên Thiên rốt cuộc cũng chịu không được hét vào máy nghe, "Nói cho Tổng Giám Đốc Hàn của mấy người, em gái của anh ta bị tai nạn xe cộ nằm viện, nếu anh ta muốn gặp mặt cô ấy lần sau cùng thì nhanh chóng hiện thân đi!"

Nói xong lập tức dập điện thoại.

Sự thật chứng minh, cách nói này của cô không dọa được một tên gian thương như Hàn Tự, Hàn THiên Thiên đau khổ chờ đợi một ngày cũng chưa xong, cho dù một cuộc gọi quan tâm anh cũng không có.

Không phải chỉ uống trộm mấy chai rượu của anh thôi sao, lại nổi giận như vậy? Hàn Thiên Thiên hoàn toàn không thể giải thích nổi.

Không để tự mình nói, mà kỳ nghỉ này của cô đã thấy không thoải mái, Hàn Thiên Thiên lúc này theo thường lệ bị ngăn cản trước sảnh, trừng cô gái nhỏ kia một cái, kiên quyết xông vào.

Hàn Thiên Thiên với tư thế 'Gặp thần giết thần, gặp phật giết phật' những người khác làm gì dám mở miệng, không dám miễn cưỡng ngăn cản.

Cô thư ký nhỏ kia run rẩy theo sát phía sau Hàn Thiên Thiên, muốn ngăn cô nhưng không dám, "Cô Hàn, cô không thể vào, cô Hàn... Tổng Giám Đốc Hàn đang họp"

"Họp, họp, mỗi ngày đều họp, cô không thể tìm một lí do thoái thác khác sao?"

Nói mấy lời này cũng là lúc Hàn Thiên Thiên đã đứng trước cửa văn phòng, tiếng nói vừa dứt, đẩy cửa vào-------

Mọi người


XtGem Forum catalog