Kế Hoạch Bắt Cừu

Kế Hoạch Bắt Cừu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324644

Bình chọn: 7.5.00/10/464 lượt.

hào hỏi, Tống Tâm Di buồn bực nhưng cũng cảm thấy hứng thú với đối với kiểu đàn ông rất có tính khiêu chiến này, mắt lóe lên tia hiếu thắng, tự chủ động chào anh.

Lâm Mạc Tang không đáp lời Tống Tâm Di, thậm chí nhìn còn không thèm nhìn cô ta.

Bàn tay đưa ra giữa không trung của Tống Tâm Di như cứng lại, vô cùng xấu hổ, đưa tới cũng không được, mà rụt lại cũng chẳng xong, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ trở nên cực kỳ dữ tợn.

Dù sao Tống Tâm Di cũng là em gái ruột của mình, Tống Thanh không đành lòng liền nói với Tô Y Thược và Lâm Mạc Tang là họ còn có việc rồi định kéo Tống Tâm Di rời đi, tránh để quan hệ của anh ta và Y Thược thêm ngại ngùng.

Tống Tâm Di sao có thể cam tâm rời đi như vậy, cô ta giận dữ nhìn Tống Thanh một cái, vùng ra khỏi tay anh ta, định tiếp tục tiếp cận Lâm Mạc Tang.

Lúc này, bóng người quen thuộc lọt vào mắt cô ta, Tống Tâm Di lập tức dừng bước, mắt đầy vẻ tính toán.

Lúc này Lưu Tây đang đứng tiếp đón khách khứa ở ngay giữa sân khấu, vừa nhìn xung quanh như đang tìm kiếm gì đó.

Thấy mấy người Tống Tâm Di, hắn vội vàng đi về phía họ, khóe môi nhếch lên nụ cười nho nhã lễ phép.

“Cô Tống, rất hân hạnh được đón tiếp cô!” Nhìn Tô Y Thược mặc váy trắng dài, trên mặt Lưu Tây không giấu nổi sự tham lam khiến vẻ hào hoa phong nhã của hắn nhìn rất giả tạo.

Hắn vốn bị khí chất lạnh lùng cao ngạo của cô hấp dẫn, nhưng vẻ đẹp của cô ngày hôm nay lại càng có vẻ quyến rũ mê hoặc lòng người hơn, khiến Lưu Tây chỉ mong được đặt cô dưới thân mà yêu thương một phen.

Ánh mắt hổ sói khiến Tô Y Thược rất mất tự nhiên, cô cố kiềm chế, cô vẫn còn có việc phải làm, chờ một chút nữa hắn ta muốn cười cũng không nổi.

“Anh Lưu, xin chào!” Lâm Mạc Tang kéo Tô Y Thược ra phía sau, né tránh bàn tay đang đưa ra của Lưu Tây, giọng nói thâm trầm khiến người ta không đoán ra được suy nghĩ của anh.

Lúc này Lưu Tây mới nhận ra bên cạnh Tô Y Thược có một người thanh niên khác. Người thanh niên này đeo mặt nạ màu đen làm cho hắn không thấy được tướng mạo của anh ấy, nhưng toàn thân tỏa ra luồng khí rất thần bí khiến hắn sợ hãi. Hắn cứ cảm thấy người thanh niên này hơi quen quen, nhưng lại không nghĩ ra.

“Đây là bạn trai của Tô Y Thược…” Tống Thanh nghi hoặc nhìn về phía Lâm Mạc Tang. Anh ta không biết tên Lâm Mạc Tang.

“Lâm Mạc Tang!” Lâm Mạc Tang tiếp lời.

“Chào anh Lâm.” Lưu Tây lập tức cười chào Lâm Mạc Tang, trong đầu lại nghĩ nên làm cách nào để kéo người thanh niên này rời khỏi Tô Y Thược.

Tống Tâm Di liên tiếp bị bỏ qua. Thấy mọi người chỉ nhìn về phía Tô Y Thược, sự ghen ghét đối với cô càng lúc càng sâu.

Cô ta đang định nói gì đó thu hút sự chú ý của mọi người, thì phòng bên kia đột nhiên vang lên tiếng kêu: “Có người ngất xỉu rồi!”

Lưu Tây khẽ nhíu mày, sao đúng lúc này lại xảy ra chuyện? Trong lòng hắn có chút bực bội, chỉ áy náy gật đầu với mọi người rồi đi về phía vừa phát ra tiếng kêu.

Nhìn theo bóng lưng Lưu Tây, trong mắt Tô Y Thược thoáng hiện lên vẻ giảo hoạt, nhanh đến mức không ai phát hiện ra.

“Có chuyện gì vậy?” Xa khỏi tầm mắt của mọi người, Lưu Tây lập tức lộ bản tính của mình, nhìn quản gia bằng ánh mắt nham hiểm, thâm độc.

“Có vị tiểu thư vừa ngất xỉu, có lẽ là uống say ạ.” Quản gia sợ hãi đáp. Ông đã chứng kiến sự tàn bạo thâm hiểm của người thanh niên này rồi.

Lưu Tây đi tới trước mặt người ngã trên mặt đất, trong mắt thoáng xuất hiện sự kinh hỉ, đây không phải cô em gái ngoan Lưu Kỳ của hắn sao? Nhìn gương mặt ửng hồng của cô ấy, hắn vội vội vàng vàng đi tới bên cạnh cô, bế cô lên, quay đầu phân phó quản gia chú ý tốt bên này, có tình hình gì thì báo cáo với hắn. Nói xong hắn ta bế Lưu Kỳ khẩn cấp chạy lên tầng.

Tô Y Thược thu hết nhất cử nhất động của hắn vào trong mắt, sự tình phát triển rất thuận lợi, chỉ chờ Lưu Tây sa lưới!

Lưu Tây bế Lưu Kỳ vào phòng mình xong, liền vội vàng đặt cô lên giường. Tân Việt Trạch trốn trong phòng nhìn thấy tất cả những hình ảnh này, thầm siết chặt nắm đấm.

Trước đây Lưu Tây vẫn muốn tiếp cận Lưu Kỳ. Lưu Kỳ và hắn là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng từ nhỏ hắn đã ôm suy nghĩ dâm tà với Lưu Kỳ, chỉ là không tìm được cơ hội tiếp cận cô. Hôm nay không chỉ Tô Y Thược tới đây, mà ngay cả Lưu Kỳ cũng xuất hiện ở buổi tiệc này, sự hưng phấn trong lòng Lưu Tây thật không có từ nào tả nổi.

Nhìn khuôn mặt trắng trẻo ửng hồng của Lưu Kỳ, Lưu Tây không kìm được chỉ muốn âu yếm.

Ngay khi cái miệng bẩn thỉu của Lưu Tây sắp hôn đến mặt Lưu Kỳ, cô đột nhiên quát to: “Cút!” sau đó vô thức đạp một cước về phía Lưu Tây. Vì hắn không phòng bị gì, nên bị đạp suýt lăn xuống giường, tức giận muốn phát hỏa.

“Lưu Tây, Lưu Tây…” Người đang say rượu lại vô thức gọi tên hắn, bàn tay quờ quạng trên không trung như đang tìm gì đó.

Trong lòng Lưu Tây vui hẳn lên, quên cả đau đớn giận dữ, chẳng lẽ cô cũng thích hắn?

“Anh ở đây. Anh ở đây.” Hắn vội vã cầm lấy bàn tay đang tìm kiếm của Lưu Kỳ.

Cô như tìm được thứ để dựa dẫm, sắc mặt dần dịu đi, động tác ngừng lại, giống như đã ngủ say.

Lưu Tây thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng chịu yên rồi.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhu


XtGem Forum catalog