
có thể thảm hơn.
Nhìn ánh mắt lão Ngô mập mờ dò xét, nhất định là hiểu lầm quan hệ của cô cùng Khúc quản lí.
Cô chết chắc rồi!
“Vậy các người từ từ ăn, không phiền các người nữa.” Bát Quái lão
Ngô rất phối hợp tâm tình của cô, trầm thấp cười trộm, ngồi vào một bàn
khác.
“Khúc quản lí, anh muốn hay không làm sáng tỏ?” Cô hạ giọng hỏi.
Anh nghiêng đầu, chằm chằm vào khuôn mặt lo lắng của cô.
“Bọn họ giống như hiểu lầm quan hệ của tôi và anh.” Cô vuốt đầu, cảm giác đầu ẩn ẩn đau.
“Thanh giả tự thanh.” Anh nói như không có gì quan trọng.
Thanh giả tự thanh —— cái đầu anh!
Trước khi tan việc mười phút, Tất Ngọc Nhi giận dữ thu thập, vừa sửa sang lại tư liệu, trong lòng không ngừng tức giận mắng.
“Chị Tất, chị thật sự cùng Khúc quản lí kết giao a?” Cô bé thực tập như bình thường nói chuyện phiếm đồng dạng hỏi.
“Không có!” Cô giận dữ phản bác, phát giác âm điệu quá lớn, hít khí, sau khi tâm tình bình phục mới nói: “Tất cả mọi người hiểu lầm, tôi
cùng khúc quản lí chỉ là đồng nghiệp mà trong lúc đó là cùng tới.”
“Thật sự không có?” Cô bé thực tập trên mặt nồng đậm mất mát, tình
cảm văn phòng lưu luyến từ trước đến nay là cô quan tâm nhất. “Khúc quản lí rất suất, chị không lo lắng sao?” Rất bát quái hỏi.
“Không lo lắng.” Không chút nghĩ ngợi phủ quyết.
Bằng cá tính của anh, dù cho có hời hợt đều không giúp.
Cô bé thực tập thất vọng ồ một tiếng, trông thấy nội tuyến vang lên, tiếp điện nói đáp lại vài câu sau, đồng tử lập tức tản mát ra ánh sáng
lấp lánh. “Chị Tất, Khúc quản lí bảo chị đến phòng quản lý, anh ấy có
chuyện tìm chị.”
Hì hì —— tại phòng quản lý, cô nam quả nữ, nếu là Khúc quản lí nhất
thời động tình, nhịn không được đối chị Tất làm ra chuyện tà ác gì…… Cô
bé thực tập bưng lấy mặt, hai gò má đỏ bừng.
“Tìm chị?” Anh là ngại cuộc sống của cô không đủ đặc sắc, cố gắng thêm mấy nét bút hơn nữa sao.
“Chị Tất, cố gắng lên!” Tiểu muội thực tập nắm tay của cô, rất chân thành nói.
Tuy nhiên Khúc quản lí lãnh đạm ít nói, nhưng dầu gì cũng là thanh
niên tài tuấn, đáng tiếc cô tuổi quá nhỏ, hơn nữa lại cực kỳ sợ ở chung
cùng Khúc quản lí, bằng không cô cũng sẽ nắm chắc cơ hội.
“Chị sẽ làm việc thật tốt, nơi này trước hết làm phiền em, chị lập
tức trở về.” Cô bé thực tập là thiếu nữ mộng ảo ánh mắt đâm vào bọn ta
mở mắt không ra.
“Chị Tất!” Cô bé thực tập vội vàng gọi cô lại.
“Còn có chuyện gì?” Cô mỉm cười lại mỉm cười.
“Không có…… Không có việc gì.” Cô bé thực tập vốn muốn yêu cầu cô,
sau khi trở về đem chuyện phát sinh ở phòng quản lý nói cho cô biết,
nhưng lại cảm thấy không ổn, liền đem toàn bộ lời nói nuốt trở lại trong bụng.
“Chị đi.” Tất Ngọc Nhi nhìn thời gian một chút, chỉ còn mười phút là tan ca, đoàn người công tác đều như nhau chào nhau một câu, rồi cô hít
sâu một hơi, chuẩn bị lên chiến trường.
Đẩy ra cửa chính của văn phòng, khuôn mặt tươi cười, cô chuẩn bị giết nguyên một đám địch ——
Quả nhiên, chưa tới vài bước, địch doanh dẫn đầu bắn tên.
“Tất tiểu thư, nghe nói cô cùng Khúc quản lí đang kết giao?” Đồng nghiệp giáp hỏi chủ đề bát quái hôm nay sốt dẻo nhất.
“Mọi người hiểu lầm, chúng tôi chỉ là đồng nghiệp.” Chuyên nghiệp tươi cười, giọng điệu vô cùng chính xác.
“A ——” đồng nghiệp giáp a dài, trong mắt tràn đầy hoài nghi, “Tôi và cô cũng là đồng nghiệp, nhưng cô sẽ không cùng tôi ăn cơm với nhau.”
Anh cũng muốn cùng nữ đồng nghiệp hẹn ăn cơm trưa.
“Cùng nhau ăn cơm? Tốt, tốt! Trưa mai, mọi người giới thiệu một chỗ cùng ăn bữa cơm.” Cô vô cùng tránh nặng tìm nhẹ.
“Ngày hôm qua là cô hẹn Khúc quản lí?” Đồng nghiệp ất chen vào nói.
“Cũng không ai hẹn ai, vừa vặn hai người rảnh, tôi có vấn đề về công tác muốn thỉnh giáo Khúc quản lí, cũng rất tự nhiên mà dùng cơm cùng
một chỗ.”
“Tôi cũng có vấn đề công tác muốn thỉnh giáo cô.” Đồng nghiệp giáp chưa từ bỏ ý định muốn tìm cơ hội cùng cô hẹn hò.
“Cho nên ngày mai mọi người cùng một chỗ ăn bữa cơm, có vấn đề gì
cũng có thể thảo luận.” Cô đối với mọi người nói, biểu lộ hoà nhã, như
là không có bị lời đồn đãi chuyện nhảm ảnh hưởng đến nửa phần tâm tình.
“Tất tiểu thư, cô muốn lên lầu tìm ai nha?” Trong đó một vị đồng
nghiệp nhìn thấy cô hướng phía thang lầu đi tới, rất mẫn cảm hỏi.
“Khúc quản lí có công tác muốn chỉ đạo cho tôi, tôi lại cùng các người trò chuyện, như thế này muốn bị mắng.” Cô nóng nảy nói.
“Nhanh đi, nhanh đi!” Mọi người nhất trí thúc giục, công tác rất
nhiều khó có được một chút giải trí đặc biệt, tự nhiên là sẽ không bỏ
qua.
Cô vụng trộm xem thường đồng nghiệp, rất không tình nguyện mà lên lầu, “Khúc quản lí, tôi là Tất tiểu thư.”
“Vào đi.”
Khẽ đẩy cửa, đập vào mắt là anh đang chuyên chú bắt tay vào làm văn kiện.
Cô mới chỉnh đốn tốt cảm xúc lại nhìn thấy anh thật sự thần sắc giờ
nổi lên gợn sóng nho nhỏ, phát hiện tâm tư mình chênh chếch, cảm xúc ảo
não lập tức phun lên.
“Những cuốn tư liệu tiêu thụ này là do cô chỉnh sửa lại?” Đưa tư liệu tới.
Cô lấy lại tinh thần, lật vài tờ văn kiện nói: “Là tôi chỉnh sửa lại.”
“Đằng sau tổng giá trị số sai rồi, thử lại phép tính một lần.