Huyền Của Ôn Noãn

Huyền Của Ôn Noãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322735

Bình chọn: 8.00/10/273 lượt.

i rồi à?” Ôn Nhu hỏi.

“Lúc đó mới nhậm chức, rất nhiều tài liệu

cần kiểm tra không tiện mang về nhà, bây giờ đã vào quỹ đạo nên có thể

giải quyết ở nhà, cũng lười chạy đi chạy lại.”

Ôn Nhu liếc nhìn cô một cái:”Không phải là Chiếm Nam Huyền chọc mày đấy chứ?”

Ôn Noãn cười:”Chị nghĩ đi đâu thế? Em bây

giờ là người làm công ăn lương, ông chủ bắt em 5 giờ 45 phút chết, em

không dám kéo dài 5 giờ 45 phút hơn một giây.” Làm gì có kiểu nói thủ

trưởng chọc cấp dưới, anh ta không bới móc lỗi sai cô đã muốn cười trộm

đến chết rồi.

“Nhưng tao nhìn thế nào cũng thấy mày

giống hệt trước kia, một khi không vui thì buồn bực ở trong phòng, rõ

ràng tức giận một chữ cũng không nói, thờ ơ lãnh đạm vứt người đắc tội

mày sang một bên, thế nào cũng phải để đối phương lừa mày một vạn ba

nghìn lần mới chịu hồi tâm chuyển ý.”

“Chị cũng nói đó là hồi trước, chị xem bây giờ Lâm Lộ có lừa em không?” Trong tháng rưỡi gần đây cũng không có mấy lần nhìn thấy bóng dáng anh ta.

“Mày với Chu Lâm Lộ thế nào rồi?”

“Giống như trước đây thôi.”

“Định khi nào thì kết hôn?”

“Khi nước chảy thành sông.”

Ôn Nhu không chịu được trừng mắt:”Sao không nước chảy đá mòn luôn đi.”

Cô mỉm cười:”Nước chảy đá mòn cũng đúng.”

“Cái gì nên là thì làm đi, tao ghét nhất

cái gì thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông, thật là, có cần tao

đục một lỗ lên cái ống nước trong phòng bếp nhà mày không, sau đó để nó

chảy đầy nước, như thế liền trở thành nước chảy thành sông.”

Ôn Noãn bật cười đứng dậy.

“Mày làm gì đấy?”

“Đi tìm dụng cụ đục ống nước cho chị.”

Quyển sách trên tay Ôn Nhu như ám khí phóng nhanh đến, Ôn Noãn vội vàng

nấp đi, vào phòng bếp bưng đĩa xoài đã gọt sạch ra, sau đó tiếp tục vùi

đầu làm việc.

Ôn nhu trợn trắng mắt, “Tao đã đưa số tiền gấp ba lần số bố để lại cho mày rồi còn gì, tội gì phải vất vả dậy từ

sáng sớm đi kiếm tí tiền lương.”

“Không đi làm cũng chẳng có việc gì làm,

chẳng nhẽ lại ở nhà tự làm bà nội trợ cho mình à?” Kỳ thực tiền lương

của cô cũng không thấp như Ôn Nhu và Chu Lâm Lộ đả kích, bởi vì cấp bậc

cao, chi tiêu hàng ngày bao gồm cả phí trang điểm ăn mặc có thể đặt vào

hóa đơn của công ty, cuộc sống hiện nay cô rất vừa lòng, sống không phải lo, còn mong gì nữa?

“Thật không biết phải nói mày thế nào,

ngoại trừ Chu Lâm Lộ ra bất kể nam nữ đến gần đều một mực bài xích, nếu

thích cậu ta như vậy không bằng gả sớm đi cho xong chuyện, đừng suốt

ngày thả trâu đi ăn cỏ, thả không cẩn thận cậu ta lại bị người khác dắt

mất.”

“Hả? Chị đã nghe thấy gì? Còn nhìn thấy gì nữa?”

”Mắt và lỗ tai tao đều không tốt, không

nghe được cũng chẳng thấy gì, nhưng hy vọng mày tốt hơn một chút, đừng

chỉ toàn tâm toàn ý làm công ở Thiển Vũ, hai tai không nghe thấy chuyện

của bạn trai mình.”

“Cảm ơn chị già đã nhắc nhở, đừng nói em nữa, nói chị đi.”

Ôn Nhu miễn cưỡng cầm quả xoài lên:”Tao?

Tao thì có gì mà nói? Mỗi ngày ngoài muốn kiếm tiền ra chính là muốn

kiếm thật nhiều tiền.”

Nghe vậy lông mi Ôn Noãn cụp xuống một nửa, cười cười:”Đôi khi chị cũng nên quan tâm đến mình một chút.”

Bàn tay Ôn Nhu cầm quả xoài khựng lại giữa không trung,”Có ý gì?”

Cô ngẩng đầu, con ngươi bình thản:”Thật ra thứ bảy nào chị cũng không cần phải bớt thời gian đến chỗ em.”

Ôn Nhu giật giật khóe miệng:”Tao đã nói gì sai khiến mày không vui à? Có phải là những lời vừa nãy về Chu lâm Lộ không?”

“Chị hiểu lầm rồi, em không có ý đó, em

biết cuộc sống của mình đơn điệu nên khiến chị không thể yên tâm được,

nhưng bây giờ em đã 25 tuổi, chị có thể đến với cuộc sống của chính bản

thân mình………….Cho dù là trước kia, em cũng không phải trách nhiệm của

chị, chị chưa bao giờ nợ em cái gì.”

Ôn Nhu im lặng không lên tiếng, ăn từng miếng từng miếng xoài, sau đó đứng dậy, “Tao còn có việc, hôm nào lại tán chuyện nhé.”

Ôn Noãn cũng không mở miệng giữ lại, chỉ lặng lặng nhìn chị rời đi.

Nếu chuyện đời có thể quay lại lại từ đầu, mọi thứ của hôm nay, hết thảy liệu có thay đổi không? May mà trong

chuỗi ngày không có kết thúc này, trên thế giới vẫn còn một thứ có thể

mang lại niềm vui cho cô, đó chính là âm nhạc.

Cô nằm trên sofa, cầm điều khiển từ xa mở máy nghe nhạc, làm tiếng đàn tựa nước chảy xuống cả căn phòng.

Đây là thói quen từ hồi trẻ, chuyện thứ

nhất phải làm sau khi mở mắt chính là mở âm hưởng, sau đó trong căn

phòng tràn ngập tiếng nhạc rời giường, mặc quần áo, rửa mặt, ăn sáng, từ biến ảo khôn lường New Age đến những bài pop trong bảng xếp hạng không

bài nào không nghe.

Bao nhiêu năm rồi, mỗi một đêm, cũng là điệu nhạc trong bóng đêm bầu bạn đưa cô vào giấc ngủ.

Bên ngoài cách một lớp rèm cửa sổ sát đất, sau 12 giờ ánh nắng buông tỏa khắp không gian, thời tiết tháng tư lờ

lững, bị tiếng nhạc vui vẻ lặng yên mang tới tư vị hồi ức, có chút ngọt

ngào dư lại không đuổi đi được, càng nhiều cũng không thể khỏa lấp sự

chua xót ẩn nấp đâu đó.

Thật vậy, nếu tất cả mọi thứ có thể quay lại từ đầu.

Ba giờ chiều, chiếc BUGATTI màu xanh ngọc

đúng giờ tiến vào chỗ để xe chuyên dụng trong bãi gara ngầm của Thiển

Vũ, nhìn vị trí


XtGem Forum catalog