Polaroid
Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322700

Bình chọn: 7.00/10/270 lượt.

i thấy trống ngực đập thình thịch , đó chính là cô gái lạ lùng lên giường anh.

Cố Hứa Ảo hoàn toàn không biết lúc đó có hai người đàn ông bí mật nhìn theo cô. Chuyến công tác của cô rất đơn giản, làm việc và ngủ. Việc phải ở lại hôm nay quả là bất đắc dĩ. Sáng sớm nay, cô vội lên mạng tìm thông tin tránh thai ngoài ý muốn. Tuy bề ngoài cô tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng trong lòng cô không muốn sinh ra một đứa bé mà đến cả cha nó là ai cô cũng không biết; hai là, người đàn ông buông tuồng ấy liệu có mang theo mầm bệnh khó nói không.

Sau khi hội nghị kết thúc, Cố Hứa Ảo đã ra hiệu thuốc mua một ít thuốc tránh thai khẩn cấp, sau đó tới bệnh viện làm xét nghiệm, kết quả xét nghiệm phải chờ đến ngày hôm sau mới biết vì thế cô không thể quay về Bắc Kinh ngay như mọi khi.

Bùi Trung Khải thấy cô dựa vào thành bể, nhắm mắt nghỉ ngơi, bèn thôi không nhìn nữa mà quay lại hỏi chủ nhiệm Dư: “Cô gái phiên dịch hàng đầu ấy tên là gì?”.

“Cố Hứa Ảo, ngôi sao mới trong làng phiên dịch. Lúc đầu tôi cũng không tin, tôi thấy cô ấy còn quá trẻ, nhưng giám đốc của cô ấy đã giới thiệu, tôi cũng đã hỏi mấy người dự hội nghị, mọi người đều đánh giá rất tốt. Quả nhiên đúng là như vậy”.

Bùi Trung Khải không chú ý đến những lời đánh giá phía sau nữa, Cố Hứa Ảo, cái tên có phần hơi kỳ kỳ, khiến người ta phải ngẫm nghĩ. “Là người của công ty nào?”.

“Giai Dịch Quốc Tế, cũng ở Bắc Kinh”.

Bùi Trung Khải không ngờ mình lại có được những thông tin muốn biết đơn giản như vậy, anh thầm nghĩ, thế giới này quả là rất nhỏ, ai bảo rằng mọi người là xa lạ, qua một tình cờ, ai dám nói là không bao giờ có quan hệ với ai?

Ngâm mình trong nước khoảng hơn chục phút, Cố Hứa Ảo cảm thấy ngực hơi tức, làn nước ấm đã làm tăng tuần hoàn máu trong người cô, cô đứng dậy hít mấy hơi không khí trong lành, nhìn phía bên kia bể bơi hầu như không còn người nào, cô định bơi một lúc. Trong bể có đánh dấu mực nước một mét sáu, một mét tám và hai mét hai, Cố Hứa Ảo chỉ dám bơi ở chỗ nước nông. Cô vương cánh tay gạt nước một cách thuần thục, tư thế rất đẹp. Làn nước ấm áp bao bọc xung quanh, quả là dễ chịu vô cùng, thế rồi cô quên mất giới hạn của khu vực một mét sáu. Cảm thấy hơi mệt, Cố Hứa Ảo ngoi người khỏi mặt nước vuốt nước trên mặt, đưa mắt nhìn bốn xung quanh, bỗng như có một tiếng nổ trong đầu, cô đã vượt ra khỏi khu vực giới hạn một mét sáu khá xa, cô cuống lên, lập tức chân tay cũng không theo sự điều khiển nữa mà đập loạn xạ mấy cái và chìm dần xuống. Điều đáng sợ hơn nữa là trong lúc cuống cuồng, cô thấy mình mỗi lúc một tới gần khu vực giới hạn hai mét hai. Nỗi sợ lan xuống tứ chi, đầu óc hỗn loạn, ý nghĩ cuối cùng của cô là thì ra chuyện tối hôm qua chưa phải điều tồi tệ nhất, thứ cô mất đi vào năm hai mươi sáu tuổi không phải là sự trinh trắng mà là tính mạng.

Ở bên bờ này của bể bơi vốn không có mấy người, nhân viên cứu hộ thấy Cố Hứa Ảo bơi rất thoải mái, tư thế rất chuẩn xác, chứng tỏ được đào tạo, nên không suy nghĩ nhiều mà ngồi lên bậc cao buôn điện thoại. Thế rồi đột nhiên thấy chỗ nước sâu gợn sóng nhân viên cứu hộ còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy có người nhảy xuống bơi về phía sóng gợn lăn tăn. Mấy giây sau, một người đàn ông một tay gạt nước, một tay kéo một phụ nữ vào thành bể.

Nhân viên cứu hộ nhảy xuống khỏi bậc chạy lại giúp người kia đưa cô gái lên. Biết cô gái đã thoát chết, anh ta đưa tay gạt những giọt mồ hôi trên trán, may quá, nếu không thì chỉ còn nước bị đuổi việc.

Bùi Trung Khải nhảy lên, cúi người xuống ấn lên ngực Cố Hứa Ảo mấy cái, rồi lật cô nằm sấp và khẽ vỗ sau lưng, sau đó nói với nhân viên cứu hộ, cô ấy không sao đâu, anh cứ làm việc của mình đi.

Cố Hứa Ảo nằm sấp trên đất liên tục ho, nước từ trong mũi và trong miệng chảy ra, mũi và họng cay xè, không sao nói thành lời, nước mắt cũng ứa ra, định đứng dậy nhưng chân tay cứ mềm nhũn.

Trong khi nói chuyện với chủ nhiệm Dư, Bùi Trung Khải vẫn không ngừng theo sát mỗi cử động của Cố Hứa Ảo, Cố Hứa Ảo ngâm mình trong suối nước nóng, rồi lại nhảy xuống bể bơi, tư thế bơi ếch của cô rất đẹp, trông chẳng khác gì một nàng tiên cá, thân hình trong bộ áo bơi màu xanh thấp thoáng ẩn hiện dưới làn nước vô cùng đẹp mắt. Miệng thì nói chuyện, mắt Bùi Trung Khải dõi theo từng động tác của cô, đột nhiên anh cảm thấy tư thế của cô thay đổi khác thường, giống như chiếc đồng hồ treo tường đột nhiên mất nhịp, kim phút và kim giây không phối hợp nhịp nhàng nữa, sóng cũng dềnh mạnh hơn hẳn. Bùi Trung Khải nghĩ thầm, đang yên đang lành không hiểu sao bức tranh người đẹp đùa nước bỗng nhiên bị phá hỏng thế, liền sau đó anh nhìn thấy Cố Hứa Ảo chìm xuống, vẫn còn chưa kịp hiểu là chuyện gì thì anh đã chạy nhào đến bên bể bơi rồi nhảy ngay xuống nước.

Bùi Trung Khải dìu Cố Hứa Ảo đứng dậy, chủ nhiềm Dư cũng chạy tới: “Trung Khải, phiên dịch Cố không sao chứ?”.

“Có lẽ không sao đâu, chỉ sặc nước một chút thôi. Tôi thấy nên tìm người đưa cô ấy về. Anh có biết cô ấy ở phòng nào không?”.

“613”.

“Tôi ở phòng 618, cùng tầng. Vậy để tôi đưa cô ấy về, không làm phiền đến phục vụ nữa”. Bù