
tốt đẹp, không muốn hồi tưởng bất kỳ một đoạn hồi ức nào ở nơi đó.
Lúc trước, hắn chính là ở đảo Bali cầu hôn Triệu Ngọc Văn, nàng ở đó,
hắn đã ôm biết bao nhiêu hy vọng to lớn. Khi đó tim hắn vì nàng mà đập
như khiêu vũ, tâm tình cuả hắn cũng rất kích động. Thời điểm hắn nói lời cầu hôn với nàng, tâm tình cuả hắn thấp thỏm bất an, đêm đó hắn mất
ngủ, vội vã, khẩn cấp muốn biết đáp án. Sau khi Ngọc Văn đồng ý, hắn đã
nghĩ chính mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này!
Rồi từ khi trở về từ nơi đó, Cận Thế Phong bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, thật
không ngờ, kết cục lại là như vậy! Hắn thế nào cũng không nghĩ ra Ngọc
Văn sẽ là người đàn bà như vậy, đau khổ vì bị phản bội, Cận Thế Phong
đến bây giờ cũng không quên! Vết sẹo đến một ngày nào đó cũng sẽ lành,
nhưng nếu chạm vào đó ắt sẽ khơi dậy một chút đau nhói, không nhất thiết phải là rất đau, có thể chỉ là cảm giác đau trong lòng, nói thẳng ra
chính là bản thân đến bây giờ vẫn chưa vượt qua được, hắn, Cận Thế Phong chính là người như vậy. Hiện tại nếu lại đến đảo Bali, cảm xúc lại trỗi dậy thì sao?
Từ sáng đến giờ cứ vô
tri vô giác trôi qua thế này, Cận Thế Phong hôm nay chỉ nghĩ về chuyện
quá khứ, hắn cũng thiếu chút nữa quên rằng, tôi hôm nay Yên Lam sẽ bay
đi đảo Bali.
Yên Lam trở về nhà trước giờ tan tầm một chút, nàng thật không ngờ năng lực làm việc cuả Kỷ Tồn
Viễn vô cùng tốt, lại có thể tuỳ tiện dễ dàng đặt vé máy bay ngay tối
hôm nay, phải công nhận rằng có tiền thật tốt.
Về đến nhà cơm tối cũng không ăn, mà bắt đầu thu dọn mọi thứ, dù sao nàng
cũng muốn đi, maý bay chắc chắn sẽ có thức ăn, không sao cả. Nhân tiện
chuẩn bị luôn cho Cận Thế Phong.
“Cậu chủ, cậu trở về rồi?”
“Uh” Cận Thế Phong lên tiếng, bước về phiá trước, lúc đi ngang qua phòng ăn thấy thức ăn trên bàn chưa hề được đụng qua, “Việc này là sao?”
“Vâng, chuyện này, cậu chủ, có đúng là cậu chủ sẽ cùng tiểu Lam tiểu thư ra
ngoài? Cô ấy về đến nhà cũng rất vui vẻ lên lầu thu dọn hành lý, nói cái gì tối hôm nay sẽ lên máy bay, không kịp ăn cơm chiều.” bác Trương giải thích căn kẽ, kỳ thực bà cũng có chút buồn bực, dường như chưa nghe cậu chủ nhắc qua chuyện sẽ đi ra ngoaì.
Cận Thế Phong trợn to mắt nhìn bác Trương, sau đó dường như nhớ tới việc
gì, bước nhanh xông thẳng lên lầu. Hắn thế nào lại quên Yên Lam cũng sẽ
đi.
Cưả phòng Yên Lam không có đóng,
nàng vưà hát vưà sắp xếp đồ đạc. Kỳ thực là nàng cũng đang chỉnh lý lại
tâm tình cuả chính mình, trong khoảng thời gian này đã có rất nhiều
chuyện xảy ra, quá nhiều, quá nhanh, nhanh đến mức nàng không có cách
nào tiêu hoá được, cũng không có cách nào nghĩ thông suốt một số việc.
Chính vì vậy, muốn đem cuộc sống cuả bản thân quay về với quỹ đạo, bất
cứ cái gì cũng không nghĩ tới, tốt nhất đi ra ngoài thư giãn một chút!
Cũng không cần lo nghĩ cho cảm giác trước đây kỳ quái thế nào. Laị nghĩ
đến sẽ đi cũng Thế Phong , trong lòng có chút chờ mong.
“Xem ra tâm tình cuả em thật tốt nhỉ?” Cận Thế Phong dưạ vào cưả nhìn nàng.
Yên Lam quay đầu lại nhìn thấy Cận Thế Phong đã trở về, cũng không che giấu tâm tình cuả nàng. “Đúng vậy! Có thể rời khỏi đây, dù chỉ đi công tác, nhưng mà cũng có thể nghỉ ngơi, khuây khoả, có cái gì không tốt sao?”
“Ơ đây khiến cho em muốn rời khỏi vậy sao? Chẳng qua chỉ là muốn chaỵ trốn khỏi tôi sao?” Cận Thế Phong lạnh lùng cười, từ khi hắn về đến nhà nghe được bác Trương
nói, hắn đã nghĩ ra rất nhiều chuyện. Là người phụ nữ này nói muốn đi
đảo Bali, là người phụ nữ này cấp tốc phải đi, bây giờ cũng chính người
phụ nữ này đang vui vẻ ở đây thu dọn đồ đạc, hoá ra rời khỏi hắn, nàng
cảm thấy vui vẻ như thế?!
“Anh có ý gì! Lẽ nào anh không đi cùng em?” Yên Lam quay đầu lại hỏi. “Em đã giúp anh chuẩn bị mọi thứ rồi.”
Cận Thế Phong có phần phẫn nộ bước đến, ép nàng ngừng hành động thu dọn đồ đạc cuả mình. “Em vì sao không hỏi qua tôi, tự tiện quyết định thay tôi chuẩn bị!”
“Anh cũng không nói cho em biết anh không có đi, anh không phải nói anh phải giám sát toàn bộ tiến trình cuả việc chụp hình quảng cáo hay sao! Em
còn nghĩ chúng ta có thể đi chứ! Bây giờ em giúp anh thu dọn đồ đạc, anh lại tức giận, thực sự là không hiểu ra sao cả!” Yên Lam giận dỗi xoay chỗ khác..không nhìn đến Cận Thế Phong.
“Anh…” Cận Thế Phong tự biết đuối lý, nói không nên lời.
Thì đúng là a…hắn chỉ là nói Kỷ Tồn Viễn không chuẩn bị vé máy bay cho hắn, hắn không đi, nhưng mà nàng cũng không biết, cho nên nàng mới vì như
thế mà vui vẻ? Là bởi vị bọn họ sẽ cùng đi sao? Thế nhưng, hắn căn bản
là quên mất nàng, bây giờ nàng chính là người con gái xinh đẹp cuả hắn,
lại thêm khuôn mặt xinh xắn cuả nàng, tới đó rồi nhất định sẽ thu hút
bao nhiêu gã đàn ông theo đuổi. Nghĩ vậy một chút, hắn lại càng thêm bốc hoả, hắn sao lại quên mất chuyện quan trọng như vậy chứ. Hắn nhất định
phải đem nàng đặt ở trước mắt mới an tâm được!
Cận Thế Phong buông Yên Lam ra, đi về cánh cưả bên trong toilet đến phòng mình.
“Tồn Viễn, giúp tôi đặt vé máy bay cho tối nay, tôi cũng muốn đi, cậu không
cần đi, ở lại c