
Vương triều Nhật Diệu, Tử Quang năm thứ hai, thời buổi lúc đó đang vô cùng rối loạn.
Người lên ngôi báu lúc này là tân đế Thiên Triệt, tựa như một bầu trời mới được mở ra, vì thế sẽ có những thay đổi lớn trong triều đình, vị
tân đế này quyết định tẩy bài trong đám quần thần. Một khi ngôi vua đã
đổi chủ, thì những thế lực quyền quý do tiên đế sủng ái trước đây sẽ bị
tiêu tan, mà những người có quan hệ mật thiết như thông gia, đồng minh
của tân đế đương nhiên sẽ được trọng dụng và trở thành những con người
quyền quý bậc nhất trong triều đại Nhật Diệu này. Cho dù chức vụ, quyền
lực có sự biến hóa điều chỉnh vô cùng lớn thì lẽ đời cũng không hề thay
đổi, chỉ là dệt hoa trên gấm, thấy gió chiều nào che chiều ấy với những
con người khác mà thôi, như vậy những người quyền quý sẽ luôn được người khác luồn cúi làm thân, đó chính là cái gọi là mười năm Hà Đông, mười
năm Hà Tây. Tuy rằng tân chính mới bắt đầu,nhưng vị tân đế vương này tâm tính trầm ổn, đối với việc triều chính luôn dùng thái độ tĩnh lặng ít
động, ấy vậy mà quần thần thì lại khác, sóng gió nổi lên bốn bề.
Vương thân quốc thích trong hoàng tộc cùng những gia tộc đại quan
luôn cố gắng tranh thủ thời cơ nịnh bợ nhằm củng cố thế lực của bản
thân, dù bên ngoài ai cũng tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng luôn gợn
sóng dâng cao. Có những người ủng hộ thế lực mới ngay từ đầu, hoặc cũng
có những người không muốn theo cũ để rồi phải chết, tàn lụi theo từng
ngày nên cũng thuận theo, hay cũng có những người không phải suốt ngày
lên triều hay đi đến những dinh thự đắt tiền để nịnh bợ giao hảo mà lại kiệt lực làm cho mình trở thành hoàng thân, từ nay về sau thuận lý
thành chương biến thành tân quý quyền cao chức trọng trong triều đình.
Tân đế Thiên Triệt ba mươi tuổi đăng cơ, nay bất quá cũng mới có ba
mươi hai tuổi, thanh xuân chính thịnh, hơn nữa y theo định chế của vương triều Nhật Diệu , một vị đế vương nhiều nhất có thể lập tứ cung phi,
bát thiếp phi, thế mà vị tân đế này trước mắt chỉ có ba cung phi, bốn
thiếp phi, vẫn còn có thể tuyển thêm nhiều cung tần mỹ nữ khác. Như vậy, tình huống này thật có lợi cho những quan viên đại thần có nữ tử mới
lớn, đối với bọn họ đây quả là một sự kiện tuyệt vời!
Những năm về trước, khi Tử Quảng Đế chỉ là một Lưu Cách Vương, hoàng đế lúc đó là Cần Nghiệp đế có bảy vị hoàng tử. Nguyên lúc bấy giờ, Lưu
Cách Vương trong mắt Cần Nghiệp đế không phải là vương tử lý tưởng để
được chọn lên ngôi báu. Thế nhưng lại có sự việc bất ngờ xảy ra, vị
vương tử được chọn làm người kế vị ấy sau mười mấy năm chịu sự tranh
đấu của ba hoàng tử khác đã bị một kiếm đâm chết, chính vì thủ đoạn quá mức kịch liệt khiến cho triều thần chính tranh không ngừng, thậm chí
thiếu chút nữa diễn biến thành bức cung chính biến. Cần Nghiệp đế vô
cùng thịnh nộ, sau một phen đại tẩy trừ nghiêm túc triều đình ,đã trực
tiếp triệu hồi thất hoàng tử – Lưu Cách Vương lúc đó đã được ban đất
phong vương, lập hắn lên làm Đông Cung thái tử chỉ vì hắn là người duy
nhất không bị tra ra được có tham dự trong cuộc đấu tranh vương
quyền giữa các vị hoàng tử.
Vào thời điểm Tử Quang Đế vẫn là Lưu Cách Vương, hắn chỉ cưới hai
chính thê, một thị thiếp; sau mười năm làm thái tử, để củng cố căn cơ
tương lai chấp chính, sau khi lên ngôi có thể có thế lực trợ giúp, Cần
Nghiệp đế cùng hoàng hậu lúc đó đều nhọc lòng vì hắn chọn lựa những nữ
nhân có bối cảnh thích hợp, y theo bối cảnh của những mỹ nữ mà cấp thân phận chính phi hoặc thiếp phi để tiến vào phủ thái tử.
Nếu không kể hai năm trước Minh Ân Hoa được tiến đến phủ thái tử,
thì Tử Quang đế Thiên Triệt có thể nói đã tám năm không nạp thêm tân
nương vào cửa .
Tài nữ thứ nhất của Minh gia là Minh Ân Nhã đã bị bệnh mà chết, thế
nên việc Minh Gia tái gả thêm một nữ nhi tiến hoàng gia, bổ sung vào vị trí khuyết thiếu là điều đương nhiên . Dù sao với quyền thế của Minh
gia hiện nay chẳng khác gì mặt trời ban trưa. Bên quan Võ thì có hai vị
tướng quân lập được nhiều chiến công hiển hách. Bên quan Văn thì cũng có ba vị xuất thân đỗ đạt khoa cử, sau khi phân tài cao thấp trong kì thi
khảo hạch ở Lại Bộ, vì biểu hiện không tồi chút nào, từ đức hạnh đến
lao khảo, ngôn, thân, thư, phán lục khoa đều khiến mọi người phải mở to
mắt. Vì thế nay đạt được quyền cao chức trọng trong tay, có người thì
giữ chức Lại Bộ Thượng Thư, người thì cũng giữ vị trí nhị phẩm, từ tài
năng cho đến chức vị đều làm cho người ta phải tâm phục khẩu phục .
Thiên hạ nói rằng ở vương triều Nhật Diệu trong năm mươi năm qua, nếu Minh gia tự xưng là thuộc dòng dõi quý tộc sáng chói thứ hai thì e rằng không có ai tự xưng là thứ nhất. Gần năm mươi năm qua, toàn bộ gia tộc
đào tạo ra được hai vị võ tướng, ba quan văn cấp bậc cao. Phóng tầm mắt
ra cả thiên hạ, nào có người dám cùng tranh giành? Một gia tộc hiển hách như vậy, lại có những môn hạ đều là quan viên được hoàng thượng tín
nhiệm, trọng dụng nhất, bất luận thế nào, những con người trong gia tộc
ấy là những người nắm quyền lực trong tay, thế nhưng càng vì thế họ
càng