
ệng “Ko biết nhạc phụ đại nhân,
tìm tôi có chuyện gì?”
Lôi Vệ Cảnh căng thẳng nhìn về phía con rể trên mặt mang ý cười, ko biết nên mở miệng thế nào
“Nếu ko có việc quan trọng, tôi còn phải họp” Cung Thần Hạo thấy hắn thật
lâu ko mở miệng, khỏi nói cũng biết, mục đích của hắn đến đây dĩ nhiên
là vì tiền
“Ách……….” Lôi Vệ Cảnh hạ quyết tâm, mở miệng nói : ” Tôi lần này đến đây là muốn………..”
“Vay tiền đúng ko?” Cung Thần Hạo cắt lời
Lôi Vệ Cảnh có chút kinh ngạc, nhìn hắn, gật gật đầu, đối với dự án đầu tư
của công ty hắn, hắn đã đem toàn bộ tiền đầu tư, nhưng hiện tại vẫn cần
một triệu đô la xoay vòng, nếu ko có, cũng chỉ có thể tuyên bố thất bại, mà công ty hắn cũng sẽ có nguy cơ phá sản
“Bao nhiêu??”
Lôi Vệ Cảnh nghĩ đến hắn sẽ cho mượn, liền tươi cười rạng rỡ “Một triệu đô, lần này nếu thành công, tiền lời cũng sẽ rất cao!!”
Một triệu đô la? Nhìn vẻ mặt nịnh bợ của Lôi Vệ Cảnh, Cung Thần Hạo nhíu
nhíu mày “Hợp đồng lúc trước đã có ghi chú rõ ràng, tôi sẽ ko đưa cho
ông đồng nào nữa” Hắn nghĩ “hắn” (*Cung Thần Hạo) là nhà từ thiện sao?
Nói bao nhiêu, “hắn” cũng cấp à?
Lôi Vệ Cảnh cười, nháy mắt
nghiêm mặt, hé ra nét mặt già nua, nhất thời cười khổ “Nói như thế nào,
tôi cũng là nhạc phục của cậu, cậu phải giúp tôi lúc này, tôi thật sự
hết cách rồi mới đi đến chỗ cậu vay tiền”
“tôi là người làm ăn,
nếu chỉ lỗ vốn, thì sẽ ko làm, huống chi, chúng ta còn có một cái hợp
đồng ” Cung Thần Hạo ko mềm lòng, nhìn Lôi Vệ Cảnh nói, hắn chính là tự
làm tự chịu, bánh nuốt ko trôi, lại còn cố gắng muốn nuốt
Lôi Vệ
Cảnh căn bản còn muốn nói gì đó, nhưng lại há miệng thở dốc, rốt cuộc
cũng ko nói gì, ko ngờ hắn ác đến như vậy, nói như thế nào thì “hắn”
(Lôi Vệ Cảnh” cũng là nhạc phụ của hắn, nhưng hắn lại ko để cho hắn(Lôi
Vệ Cảnh) có chút mặt mũi nào. Xem ra, hắn đành nhờ vào bản lĩnh trên
người của Lôi Dĩnh rồi, nói ko chừng nàng có thể đánh động Cung Thần Hạo khiến hắn đưa tiền, sau khi hạ quyết tâm , Lôi Vệ Cảnh biết ko cần
nhiều lời, liền bỏ đi
Cốc….cốc
Phương Tử Kiệt đợi cho Lôi Vệ Cảnh bỏ đi, liền đẩy cửa đi vào
“Tổng giám đốc, đây là tài liệu ngài muốn” Phương Tử Kiệt đem báo cáo luân
chuyển buôn bán 3 tháng của Lôi thị đưa ra trước mặt Cung Thần Hạo
Cung Thần Hạo liền mở tư liệu ra xem
“Gần 3 tháng nay, Lôi Vệ Cảnh đã đem 3 triệu đô la kia, dần dần tập trung
vào dự án đầu tư đó, cũng rất khởi sắc, nhưng mà tài chính vẫn tương đối thiếu ” Phương Tử Kiệt nói
“Ừ, tôi đã biết, thứ như hắn, dụng ý đến đây rõ ràng chỉ là vì tiền” Cung Thần Hạo nhìn tư liệu trong tay nói
Cung Thần Hạo đóng lại xấp tư liệu, nhìn về phía Phương Tử Kiệt “Tôi ko muốn đầu tư bị lỗ vốn”
Phương Tử Kiệt, gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu ý tứ trong lời nói của hắn “Tổng giám
đốc, thiên kiếm tập đoàn Âu thị, Âu Mị Nhi tiểu thư muốn cùng ngài ăn
cơm trưa”
Nhớ tới cái cảnh ở Vận vườn lúc trước, Cung Thần Hạo cau mày “Ko cần, giữa trưa tôi muốn ăn cùng Dĩnh nhi”
“Được, tôi đã hiểu, nếu ko có việc gì, tôi đi ra trước”
“Ừ” Lúc Cung Thần Hạo từ phòng họp đi ra thì đã gần 2 giờ,chỉ mở một cuộc họp
mà kéo dài tới 4 tiếng nên giữa trưa hắn đã bảo thư ký ra ngoài đặt thức ăn nhanh, ăn xong lại tiếp tục hội chưa kết thúc, vì thế ko thể cùng
Lôi Dĩnh ăn cơm trưa
Ngồi trong văn phòng, hắn vắt tay lên trán,
đã năm giờ, còn nữa tiếng nữa là nàng tan ca “Lâm thư kí, thông báo
Phương trợ lý, nói hắn hôm nay có thể ra về sớm một chút, thông báo cuộc họp sẽ tiếp tục vào sáng 8 giờ ngày mai, kéo dài cho đến 2 giờ chiều,
nói với các nhân viên khác ngày mai bọn họ đi làm nửa buổi”
“Vâng, tổng giám đốc”
Cung Thần Hạo kết thúc cuộc trò chuyện, lấy chìa khóa xe ra rồi rời khỏi văn phòng
“Lâm thư kí, tôi ra về trước, nếu có việc hoặc điện thoại thì nói với họ
ngày mai nhắn lại, ngày mai tôi sẽ xử lý” Vội vàng buông một câu dặn dò, người đã muốn đi vào thang máy
Ngồi ở vị trí làm việc, Lâm thư
kí ko kịp phản ứng, nghênh đón tổng giám đốc đột ngột từ trong văn phòng đi ra, nàng chỉ có thể kinh ngạc nhìn hắn khuất bóng
“Sao lại
thế này? Có cháy sao?” Lâm thư kí lẩm bẩm, cho tới bây giờ, nàng vẫn
chưa thấy tổng giám đốc vội vàng qua như vậy, chẳng lẽ là vì vợ hắn sao?
Lôi Dĩnh rốt cuộc cũng làm xong toàn bộ công việc hôm nay, so với giờ ra về nàng trễ hơn 15 phút, đừng ở cửa thang máy để chờ thang máy, chuẩn bị
xuống lầu, nàng nghe được phía sau có người kêu to, xoay người lại thì
thấy một nam đồng nghiệp cùng tổ với nàng
“Tiểu Thiệu” Nàng lễ phép mỉm cười chào hỏi
“Tiểu Dĩnh, cô muốn ……….về nhà sao?” Hứa Thiệu Vĩ trên mặt có chút co quắp,
dáng người thường thường ko cao ko thấp, hắn ko được tự nhiên run run
“ĐÚng vậy a, có chuyện gì sao?”
“A, tôi muốn biết, chẳng hay Lôi Dĩnh tiểu thư có rảnh rỗi, tôi mời cô ăn
tối ” Hắn thầm mến nàng từ lâu rồi, cho tới nay, hắn vẫn nghĩ đến nàng
cùng tổng giám đốc có quan hệ yêu đương, nhưng tình cờ nghe được nàng
cùng Tiểu Mễ nói chuyện, cho nên thừa dịp hôm nay nàng tan ca, hắn cố
lấy dũng khí mời
“Thật ngại quá, tôi có hẹn rồi” Giữa trưa, Cao Di Tĩnh học tỉ đã gọi điện tho