Teya Salat
Hoa Ngọc Lan

Hoa Ngọc Lan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323423

Bình chọn: 9.00/10/342 lượt.

giờ vẫn ngồi với mấy đứa ở lớp.

- Uh, cũng sắp đến giờ về rồi còn gì.

- Mà anh có rảnh không.

- Anh cũng không rảnh lắm, sao thế em.

- Lát anh rảnh thì đi ăn bánh mỳ cùng em với Y.

- Thôi để khi khác vậy, hôm nay anh phải về sớm có chút việc ở nhà……..tôi từ chối khéo vì một phần cũng muốn về nhà luôn nằm nghỉ, một phần không muốn ai trông thấy lại thành hiểu lầm.

- Vâng, tiếc ghê, thôi hẹn anh lần khác vậy,hi.

- Uh, thế anh về luôn đây, chào em nhé.

Tôi thoát hết ứng dụng, tắt tài khoản truy cập rồi thong thả đạp xe về, nghĩ lại thấy cuộc nói chuyện vừa rồi của mình cũng có chút lấy lại vẻ lạnh lùng rồi

*********

Một buổi tối đầu tuần sau, đang ngồi với đống bài vở thì tôi lại bị kéo ra bởi một cuộc gọi……..là em Lan, không biết có việc gì lại gọi vào giờ này nữa, thường thì những cuộc gọi đột xuất như thế này theo kinh nghiệm mà tôi đã từng trải qua thì đều không hay ho cho lắm.

- Alo, có việc gì thế cún.

- Anh xuống luôn dưới sân nhé, em đợi ở đấy rồi, em bảo anh cái này.

- Uh, đợi anh một chút.

Tôi không muốn em đợi lâu liền phóng nhanh xuống tầng 1. Mà sao cái cảnh này lại giống hôm ăn tát thế không biết, không biết có chuyện gì khẩn cấp mà lại phải gặp nhau vào lúc này, em lại còn trực tiếp đi đến nhà tôi nữa. Đằng nào thì ít phút nữa cũng biết kết quả thôi. Tôi nhìn thấy em vẫn con người ấy, cái dáng quen thuộc ấy, vẫn lấp ló sau gốc cây trứng cá. Nhìn thấy tôi em chìa chiếc điện thoại ra rồi nói :

- Anh xem này.

- Gì thế em ? …..tôi hỏi nhưng cũng đưa tay ra cầm lấy điện thoại của em.

- Tin nhắn à, sao em lại đưa cho anh đọc…..tôi nói tiếp.

- Thì anh cứ đọc đi.

Có thể gọi là một cuộc đối thoại ngắn bằng tin nhắn của em với một số lạ, càng đọc tôi càng thấy toát mồ hôi bởi vì vô số lí do.

Số lạ : Em phải Lan không ?

Em : Phải rồi, mà ai đấy ạ.

Số lạ : À, em không biết anh đâu, anh muốn làm quen với em thôi.

Em : Sao lại muốn làm quen với em ạ.

Số lạ : Trông em xinh, đáng yêu, còn lí do gì nữa thì anh chưa nghĩ ra.

Em : Em không rảnh lắm đâu, mà em không biết anh là ai.

Số lạ : Không rảnh cũng không sao mà, bao giờ rảnh thì anh mời em đi uống nước, trước lạ sau quen thôi.

Em : Tự nhiên em lại đi uống nước với anh……với lại em có bạn trai rồi.

Số lạ : Ny em là thằng TH học A1 ấy gì, rủ cả nó đi cùng luôn..

Tin nhắn cuối cùng vừa nhận cách đây 15’, vậy là em đã chạy sang nhà tôi báo ngay sau đó.

- Thế em định thế nào ? ……tôi đưa điện thoại lại cho em rồi quay sang hỏi.

- Em cũng chưa biết được ạ, định sang hỏi ý kiến anh.

Suýt chút nữa thì tôi lại bật cười thành tiếng, vì cái gì thì tôi cũng không rõ, có lẽ vì thấy ngộ nghĩnh với cái cách xử lí của em, không khác một đứa trẻ con là mấy, gặp cái gì khó thì đi hỏi người lớn. Nhưng tôi cũng thầm thấy hạnh phúc, khi thấy tất cả mọi chuyện em đều đem chia sẻ với tôi, tôi nói tiếp kèm theo nụ cười mỉm.

- Sao lại hỏi ý kiến anh.

- Ơ, thì anh là người yêu em thì em hỏi xem anh định như thế nào chứ, em thì không muốn đi đâu.

- Tất nhiên là không đi rồi, anh thì cũng không muốn em đi. Theo suy nghĩ của anh ấy thì nó là như thế này cún ạ.

- Dạ, anh cứ nói đi……em ngước mắt lên chờ câu trả lời từ tôi.

- Những cái chuyện tương tự như này, nó cũng không nhỏ và cũng chả to tát lắm, anh nghĩ là em có thể tự mình xem xét được thế nào là đúng, anh chỉ tư vấn một phần thôi. Anh cũng sẽ không can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của em.

- Là sao ạ ?

- Tức là anh nghĩ tình cảm của anh với em đủ để anh và em tin tưởng nhau, đâu có phải cứ đọc tin nhắn để biết rõ về đời tư của nhau là tốt. Giả sử thôi nhé……em đã không muốn ở bên anh ấy thì dù anh có cấm em hay quản lí em chặt chẽ ra sao thì em vẫn có thể giấu anh được điều gì đó, chẳng hạn như hẹn hò này, nhắn tin này, đúng không ?....Anh làm sao kiểm soát hết được chứ……Tôi nói một tràng dài những điều mà mình đã từng suy nghĩ trong thời gian yêu em.

- Thế nên em trả lời lại tiếp như thế nào anh cũng không phản đối, anh biết em có nhiều người để ý cũng là chuyện bình thường. Còn anh khuyên em là không thích thì không cần trả lời lại đâu, cứ kệ đi, chán là bọn nó khác thôi ấy mà, nhắn lại làm gì tốn tiền, lại còn rắc rối nữa…..tôi nói tiếp.

- Hihi, hôm nay lại có người triết lí thế.

- Triết lí gì đâu, anh nghĩ thế nào thì nói thế thôi, chắc gì đã đúng.

- Nhưng em thấy cũng đúng đấy chứ.

- Chuyện, anh mà.

- Đấy , vừa mới khen được một câu đã tự sướng ngay được rồi, sao lại có người xấu tính thế không biết.

- Xấu người hay xấu tính cũng được, chỉ biết là ngày xưa có ai thích rồi bay giờ yêu cái người xấu xí này ấy nhỉ ……tôi nhăn mặt rồi véo nhẹ mũi em một cái.

- Mà em đi về sớm đi không đi ra ngoài lâu mẹ lại nói cho đấy.

- Lại đuổi em kìa.

- Không, đấy là anh lo cho em bị mắng thôi, chứ anh thì còn càng thích ở cạnh em chứ.

- Hihi, em đùa thế thôi, em về luôn bây giờ đây.

Tôi đưa em một đoạn rồi quay về, lòng cũng không mảy may nghĩ gì về câu chuyện vừa rồi, thực sự lúc đầu tôi cũng thấy rất lo lắng, lo lắng ngay từ cái lúc em gọi điện đột xuất. Một điều gì đó mơ hồ xuất hi