XtGem Forum catalog
Hoa Ngọc Lan

Hoa Ngọc Lan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323632

Bình chọn: 9.00/10/363 lượt.

xem, thử hỏi cô xem có cách nào cho Lan được ở đây lâu hơn không. Nhưng rồi có ý nghĩ đó lại nhanh chóng bị một suy nghĩ khác dập tắt T à, sao mày ích kỉ vậy, em là con gái, mày muốn em ở lại đây lâu hơn nữa là thật sự tốt cho em, hay chỉ vì lợi ích cá nhân của mày là không muốn ở cách xa em. Về Hải Phòng, em có gia đình, bạn bè chăm sóc, liệu ở đây một mình, cuộc sống của em sẽ như thế nào, mày có lo được cho em không ? Hay là chính bản thân mày còn chưa lo được. Còn bao nhiêu thứ liên quan xung quanh nữa chứ, đây đâu phải là chuyện trẻ con mà muốn gì được nấy. Hít thở sâu mấy lần mà tôi không thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn chút nào, những suy nghĩ vẫn luẩn quẩn và bế tắc. Bạn tôi có 60km thôi, vậy mà một năm cũng chỉ gặp nhau được 2,3 lần , còn tôi và em thì sẽ ra sao đây ?..... Hải Phòng cách đây hơn 100km, không quá xa, nhưng cũng là cả một chặng đường dài cho 1 thằng học sinh cấp 3, làm cách nào để vun đắp được cho tình yêu mới chớm này !

***

Tâm hồn như có tảng đá đè lên, kể cả khi nhận được tin nhắn của em báo rằng em đã về nhà thì tôi cũng không thấy vui hơn chút nào…….. 30’ nữa trôi qua, tôi đã có lời giải cho những suy nghĩ của mình, và tôi sẽ không nghĩ thêm bất cứ điều gì nữa.

- Tối nay 7h em rảnh không ? …… tôi nhắn một tin cho em

- Em rảnh ạ, định rủ em đi ăn gì à,hihi, thế 4 ngày Tết có nhớ em không ?

- Nhớ chứ, mà 7h em ra thẳng hàng kem ly nhé, anh ngồi ở đấy đợi.

*********

7h đúng tôi ngồi một bàn quay mặt ra đường, ly kem trước mặt mới xúc được 2 thìa, dù tôi ngồi ở đây hơn 5’ rồi. Em xuất hiện như mọi lần với nụ cười trên môi, có ai biết rằng ít phút nữa tôi lại nhẫn tâm làm nó biến mất, xoa xoa 2 bàn tay vào nhau, rồi em áp vào má trêu tôi :

- Lạnh không anh ?

- Lạnh chứ….. tôi đáp lại, rồi nói luôn

- Lan này, anh định bảo em một chuyện….. tôi nói với bộ mặt nghiêm túc.

- Dạ, có việc gì hả anh ?

- Anh nghĩ là anh và em nên chia tay nhau …… những từ cuối cùng tôi nói với âm điệu nhỏ hơn và cố gắng nhìn thẳng vào mắt em

- Ơ, sao lại chia tay ạ, nào, không đùa em nữa….. em nói rồi nhìn tôi cười.

- Anh không đùa, anh nói nghiêm túc đấy….. tôi thở dài một hơi

- Nhưng sao lại thế ạ, anh nói cho em biết lí do được không, em làm gì sai à ?

Nhìn khuôn mặt của em đã bắt đầu thấy hốt hoảng, tôi cũng thấy mủi lòng và thương em lắm chứ, nhưng đã quyết định rồi không thể vì ngoại cảnh tác động mà thay đổi quyết định được, nghĩ vậy tôi nói tiếp :

- Em không làm gì sai, chỉ là anh không muốn anh và em yêu nhau xa như vậy thôi, anh đã suy nghĩ mấy ngày hôm nay rồi, thật sự hôm nay vẫn là ngày Tết, anh không muốn nói với em những chuyện như thế này chút nào…..

- Em hiểu mà, hôm nọ cũng chỉ là anh an ủi em thôi phải không…..

Em quay mặt sang phía khác, tránh nhìn thằng vào mắt tôi để cố giấu những giọt nước mắt , tôi biết rằng lúc này em đang xúc động lắm.

- Anh xin lỗi, chỉ vì anh nghĩ đến vài tháng nữa, anh sẽ phải sống ra sao nếu bất chợt em rời xa anh, anh không thể tự bắt mình quên em trong một thời gian ngắn được, em hiểu chứ ?

- Nhưng em chuyển về sống ở Hải Phòng, em đâu có nói là em sẽ hết yêu anh đâu, con người em ở xa anh nhưng trái tim em thì không…. em nói bằng giọng quả quyết.

- Cún này, cho anh được gọi em như vậy ở đây nhé…. Tôi nói rồi cầm lấy bàn tay bé nhỏ của em.

- Vâng

- Thế này nhé, anh biết là em yêu anh rất nhiều, đúng không ?

- Vâng

- Tình cảm của anh dành cho em cũng thế, anh có được một người như em quan tâm, lo lắng thì còn mong gì hơn, nhưng trong lòng anh những ngày qua luôn băn khoăn một điều, rồi khi em rời xa anh, có một người khác tốt với em hơn thì anh sẽ dần phai nhạt trong em thôi. Anh biết là những suy nghĩ ích kỉ của anh chỉ như vậy thôi.

- Anh không tin em à ? ……em rút tay ra khỏi bàn tay tôi.

- Anh tin em, nhưng xa mặt thì dễ cách lòng lắm nhiều, rồi sẽ có những người xung quanh em chăm sóc, yêu thương em, anh không ở bên cạnh em được, những lúc em buồn anh không thể ở bên cạnh ôm em vào lòng hay ít nhất an ủi em được một câu.

- Vậy sao anh không giữ em lại, anh đã suy nghĩ như vậy rồi mà, sao anh không làm cách nào đó đi……

Đôi mắt em nhìn thẳng vào tôi, nó như đang xoáy sâu vào tận tâm hồn vốn vô cùng mong manh và phức tạp của tôi, chưa bao giờ tôi thấy bối rối như vậy. Tình yêu giữa em và tôi thật nhẹ nhàng đôi lúc cũng gặp nhiều sóng gió. Liệu em có hiểu được lòng tôi, muôn ngàn lời muốn nói mà không biết bắt đầu từ đâu, con người tôi vốn cương quyết, ngang ngạnh, trầm lắng nhưng lại có chút gì đó nhẹ nhàng và dễ xúc động. Cuộc sống đối với anh chưa bao giờ là dễ dàng Lan ạ…. Ngay cả khi anh có em. Khi em dời xa vòng tay của anh, không còn cảm nhận được những hơi thở ấm nóng của anh phả lên mái tóc em thì liệu rằng em có nhớ đến anh ?. Anh biết xung quanh em có nhiều người, họ có mến mộ em cũng có, toan tính cũng có…. Nhưng đều vì một mục đích chung, rồi em sẽ đứng chênh vênh giữa những gì làm em vui, cảm động. Em chợt quên anh trong những giây phút đó để rồi ngỡ ngàng nhận ra rằng, càng ngày càng rời xa anh…… Và rồi em vẫn sẽ đứng