XtGem Forum catalog
Hoa Ngọc Lan

Hoa Ngọc Lan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323821

Bình chọn: 7.00/10/382 lượt.

nó định nói gì

- Nhìn xinh phết , nét phết, em đấy có ny chưa , giới thiệu tao đê…. Nó gạ gẫm

- Ừ , chắc là chưa có , mà chú có ny rồi còn gì nữa

- Bọn tao chia tay rồi, mà nó đá tao trước =.=

- Anh em cho chú số thì được thôi, còn gặp mặt hay hẹn hò thì chú tự túc nhé, nhưng mà đừng có nói gì linh tinh nhớ sau nó lại ghét anh, nó trẻ con lắm đấy….. tôi cảm thấy lưỡng lự, không biết có giao trứng cho ác không đây

- Ừ , được rồi mày yên tâm, tao thề là nhắn tin hẳn hoi, đá số đây nào …. Nó giục

- Đây bố trẻ 012625*****

- Ok

Và thế là một cách trực tiếp, tôi đã cho thằng Trọng Quang số của em Lan

Chiều hôm sau đi học về, như đã hẹn với em Lan từ trước, tôi liền mang “món quà “ sang cho em . Nhà em cũng không xa nhà tôi là bao, chỉ tầm hơn 200m.Đứng trước ngôi nhà 4 tầng tôi tự nhủ :“ kể ra một đứa con gái học lớp 10 ở nhà một mình như thế này cũng chán thật “.

2 tiếng chuông vang lên …bính boong…bính…boong…, khoảng 30s sau thì thấy em chạy xuống mở cửa ,. Vẫn nụ cười hồn nhiên đó , mái tóc lúc nào cũng thấy để xõa , chắc là do thói quen, bộ quần áo đồng phục vẫn hiện diện trên người

- Anh vào nhà đi , trời lạnh đấy,mà tặng em cái gì thế ,hihi

- Lát nữa em sẽ biết , em cứ đi kiếm hộ anh một cái áo cũ , một cái giẻ lau bàn bỏ đi, thêm một cái thùng mỳ hết rồi càng tốt…..tôi khóa chiếc xe đạp vào và nói

- Thế anh đợi em một tẹo nhé …em vừa nói với tôi rồi nhanh nhẹn chạy lên trên tầng

Ngồi một mình dưới phòng khách , tôi ngắm sơ qua về không gian trong nhà em,trong cùng là bếp , ngăn cách giữa bếp và phòng khách là một nhà vệ sinh ở giữa nhà.

5’ sau em xuất hiện với đầy đủ những thứ tôi cần trên tay, tôi đưa cho em chiếc giỏ nhỏ trên tay và nói:

- Tặng em này , mong là em thích nó…

Em nhận lấy chiếc giỏ từ tay tôi, cẩn thận mở nó ra nhìn, đầu em cúi xuống ngó vào chiếc giỏ, tôi đứng yên chờ đợi những hành động tiếp theo từ em. 1’ rồi 2’ trôi qua em vẫn nhìn đăm đăm vào trong giỏ , trong khi con mèo tôi mua tặng em vẫn không ngớt kêu ..meo..meo mấy tiếng khi nhìn thấy người.

-Em sao vậy, không thích thì cứ bảo anh , không sao đâu,anh chưa hỏi em trước nên cũng không biết em thích nuôi mèo không ….tôi nói tiếp

Em vẫn giữ nguyên trạng thái cũ , có đến hơn 10s sau, em mới ngoảnh mặt lên, đôi mắt em hơi đỏ ,2 bên má hơi hồng lên. Em khẽ đưa ống tay áo quệt nhẹ lên 2 bên mắt , từ nãy đến giờ em vẫn không nói câu nào càng làm tôi thấy bối rối .

- Anh xin lỗi , chắc em sợ mèo à ? …..tôi hỏi nhẹ

- Không ạ , em thích lắm ….bây giờ thì em đã đáp lại tôi

- Ừ , anh đã hứa tặng em rồi còn gì , không thì giờ này anh mang sang cho em làm gì , hỏi lạ thật

- Hix, hóa ra là bắt em lấy mấy thứ xuống để chuẩn bị cho món quà này à ….. vừa khóc xong giờ đã thấy em khẽ cười…

- thế anh buộc nó ra chỗ gần cửa bếp nhé!

Tôi và em cùng bắt tay vào công việc , trong lúc tôi tìm chỗ buộc sợi dây và lót ổ nằm cho con mèo con thì em đang chơi đùa với nó , vậy là tôi đã lo xa rồi ,tôi thấy em chả có vẻ gì là sợ hay không thích mèo ,trái lại còn thích thú khi ôm ấp nó ,vuốt ve nó, nhìn thấy vậy tôi cũng thấy được an ủi phần nào ,ít ra thì món quà của mình cũng không đến mức vô nghĩa.Tôi nhận con mèo nhỏ từ tay em, lồng nhẹ sợi dây vải qua một bên chân nó rồi luồn qua cổ ,trong khi làm để cho đỡ vướng tôi liền xắn ông tay áo lên.

- Tay anh bị làm sao vậy ?.... đột nhiên em Lan hỏi tôi

- Ừ , không có gì, vớ vẩn ấy mà….tôi đáp cho qua chuyện

- Vớ vẩn mà xước nhiều thế kia à …. Em tròn mắt nhìn lại tôi, có vẻ nhạc nhiên lắm

- Ừ …..tôi đáp lại

- Anh lại trêu em đúng không ?

- Ai thèm điêu em nào , anh bắt con mèo cho em nên bị mèo mẹ nó cào đấy ….tôi nghĩ đại ra một lí do

- Thật ạ, thế anh còn đau không , để em lên lấy thuốc bôi nhé

Đánh lừa một cô bé ngây thơ tôi cũng thấy hơi có lỗi , nhưng cũng không khỏi nhịn cười , phải cố quay mặt đi để em khỏi nhìn thấy.

- Không sao đâu, anh gần khỏi rồi. Mà sao lúc nãy ai làm gì mà khóc nhè thế ?

………. Em im lặng

- Sao lúc nãy em khóc thế ? tôi hỏi lại vì nghĩ em không nghe thấy

- Tại anh nên em khóc đấy…

Em cúi mặt xuống nói lí nhí , phải cố gắng lắm tôi mới nghe thấy

- Tại anh ?, a có làm gì em đâu…. Tôi ngạc nhiên vô cùng

- Tại anh tặng em quà….

Những câu trả lời quá ngắn và mơ hồ hết sức nên tôi cũng chưa hiểu vì sao.

- Em bảo thích quà mà , sao giờ lại đổ cho anh là vì anh tặng quà nên em khóc.

- Tại vì…. Vì từ trước đến giờ chả ai quan tâm đến em cả , chả ai để ý đến em xem em có vui không. Bố mẹ em cũng chỉ biết hỏi em xem em cần gì rồi đáp ứng chứ không hiểu em nghĩ gì…

- Thì bố mẹ em phải đi làm mà nuôi em chứ , không thì lấy cái gì mà ăn….Mà em phải giữ gìn và chăm sóc quà của anh cẩn thận đấy , nó mà bị làm sao là anh bắt đền đấy….. tôi cố nói sang chuyện khác cho em bớt buồn.

- Ơ , đây là quà của em mà ,sao anh lại bắt đền em được

- Ừ thì quà tặng không chính thức , coi như gửi tạm em

- Xì , lúc nào cũng chỉ trêu người ta là giỏi .

Tôi ngồi nói chuyện với em thêm 10’ nữa rồi bắt đầu ra về

10 ngày nữa trôi qua, những ngày đầu tháng 12 bắ