80s toys - Atari. I still have
Hoa Ngọc Lan

Hoa Ngọc Lan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323881

Bình chọn: 7.00/10/388 lượt.

át nữa sẽ tặng em một món quà và thổ lộ tình cảm với em .

- Cảm ơn anh nhé … bỗng em MA nói nhỏ khi đi gần tôi

- Sao lại cảm ơn anh ? – tôi hỏi lại

- Hi, thì việc đi cùng em ấy mà … em MA nói xong quay mặt đi chỗ khác , chắc em vẫn ngại chuyện 2 đứa nắm tay

- Có gì đâu , giúp em có một tí thôi mà .

Lúc này tôi bắt đầu thực sự thấy sợ , một nỗi sợ mơ hồ ,sợ là em không nhận món quá mà tôi tặng , mà biết em thích gì đây mà tặng ? Chẳng lẽ lại hỏi em thích gì ?…. Trong đầu tôi cứ xoay vòng những câu hỏi như vậy . Cứ suy nghĩ quẩn quanh như vậy , tôi lại thấy nhụt chí với kế hoạch mà mình đã vạch ra , thôi thì 20/10 cứ mua đại bó hoa tặng em vậy , không lộ liễu quá mà cũng thể hiện được phần nào . Trong lúc chờ Trọng Quang vào chọn quà cùng 2 em , tôi ra hàng hoa gần đó mua 1 bó ,buổi tối rồi nên chọn hoa cũng khó , ánh sáng thì không đủ , mà hoa đẹp thì có người chọn hết trong ngày rồi . Lựa chọn mãi tôi cũng lấy được một bó hoa ưng ý , vài bông hoa hồng với hoa đồng tiền , chả biết con gái thấy như thế nao , chứ tôi thấy bó hoa cũng khá tươi , màu sắc sáng sủa , cách cắm và giấy bọc cũng khá hài hòa .

Lúc này chắc cũng 6h hơn 1 chút rồi , mọi việc cũng đã xong , và cũng đến giờ phải chia tay với 2 em , tôi liền tỏ ra ga lăng đưa em MA về , Trọng Quang biết ý nên mặc dù nhà nó gần nhà em MA , nhưng nó viện 1 số lí do , nên đi sang con đường khác , để cho 2 đứa có không gian riêng. Nhìn thấy tôi cầm theo bó hoa em MA cũng không thắc mắc gì , có lẽ em tưởng tôi cũng mua về tặng mẹ như Trọng Quang .Lại một lần nữa trong cả buổi chiều hôm nay , 2 đứa im lặng đi cạnh nhau .

- MA này …. Tôi thốt ra một câu nói đầy khó khăn

- Gì thế anh ?

- Anh muốn tặng em bó hoa : …. ( ngày xưa gà không biết nói gì hơn )

- Sao tự nhiên lại tặng em thế ?

Em quay mặt sang cười và nhìn thẳng vào mắt tôi , càng làm tôi thấy ngại hơn

- Thì hôm nay 20/10 , anh muốn tặng em thôi …. Tôi nói

- Hi, em có bắt anh phải tặng đâu mà

- À thì anh em chơi với nhau , quý em thì tặng em , em nhận bó hoa này nhé .

- Ơ , anh mua bó hoa này tặng mẹ anh mà

- Không , anh mua tặng em mà – chả hiểu sao lúc đấy tôi lại nói vậy

- Khi khác có dịp tặng em cũng được mà , bây giờ em không dám nhận đâu…

Khi nghe em nói vậy thật sự tôi cũng chả biết nói gì hơn , có thể coi như em từ chối rồi , chẳng lẽ lại nài nỉ thêm để em nhận bó hoa này . Thế là suốt quãng đường còn lại về nhà em không khí càng trở nên nặng nề hơn,2 đứa vẫn đi song song , không một câu nói , tôi cứ lầm lũi đạp xe và kết thúc vẫn là câu nói quen thuộc .

- Em về nhé !

“ Ừ “ đại một câu và gật đầu một cái với em , Xong!..Một cái kết không ngờ, chán nản , tôi lại lững thững đạp xe ra về , lòng nặng trĩu,em từ chối khéo tình cảm của tôi rồi! , chẳng lẽ giờ lại vứt cái bó hoa này đi , càng nghĩ càng thấy khó hiểu , bực bội . Tạt qua khu bán hoa mua cho mẹ một bó hoa khác , chẳng lẽ lại lấy bó hoa gái không nhận mang về tặng mẹ , mua thêm một tấm thiệp , viết vài dòng cho mẹ ,xong xuôi tôi cũng thấy nhẹ lòng hơn một chút . Còn bó hoa này thì giải quyết như thế nào đây , ném đi thì phí , mà tặng thì biết tặng ai ,tôi giở danh bạ điện thoại ra 1 cách bất giác… 1 cái tên ập vào mắt tôi.

-Lát nếu đi học về qua nhà anh thì gọi anh nhé , anh bảo cái này ….

Rồi send cho “ em Lan “ , lại tự mỉm cười , thấy mình cũng hài thật .

7h35 , điện thoại rung …” em Lan “ gọi , tắt máy rồi phóng luôn ra cửa ,thấy em Lan đang đứng lấp ló sau cây trứng cá .

- Làm gì mà đứng xa thế , đi dịch vào đây anh bảo cái này

- Có việc gì thế anh ? Em cười thật tươi

- Hôm nay 20/10 được nhiều quà chứ em ?

- Ôi dào, bọn con trai lớp em có tổ chức, nhưng chán lắm anh ạ …. Em nói xong lại đưa tay lên vén tóc che bên mắt trái.

- Anh định nhờ em 1 việc. Việc này quan trọng lắm , không biết em có gánh vác được không ấy …. Tôi vừa nói vừa nhăn trán , ra điều khó khăn lắm.

- Èo , thì nếu em giúp được thì em giúp , anh cứ thử nói em nghe xem nào

Tôi liền quay vào cầm bó hoa để sãn ở phòng khách mang ra đưa cho em

- Đây, việc của em là nhận nó cho anh , 20/10 vui vẻ nhé .

Em thực sự bất ngờ trc món quà này,mắt em mở to, từ kinh ngạc, chuyển sang hiền hòa, rồi đôi má em khẽ đỏ lên:

- Em cảm ơn nhé , hôm trước em đùa anh anh mà anh lại tặng em thật à.. .

- Ừ , thì em nói thế chả nhẽ lại không tặng , hehe , mà thôi , đi học về không la cà nữa , về sớm đi không mẹ lại mong đấy .

- Thế em về nhé người bất lịch sự …. Em nói rồi quay lại lè lưỡi với tôi một cái , trông trẻ con và đáng yêu vô cùng .

Tự nhiên tôi thấy mình hơi khốn nạn

Lại chợt nhớ đến vụ tỏ tình bất thành( gọi là thế , chứ đã có gì đâu ), càng nghĩ lại càng thấy khó hiểu . Tại sao lúc ở công viên em thân thiết với mình như vậy mà khi đi về lại tỏ ra lạnh lùng thế , hay là mình đã nhầm tưởng cái nắm tay đó chỉ do nhất thời còn sự thực thì trong em MA , tôi vẫn không hề có chỗ đứng .Thôi thì gọi điện hỏi “ quân sư “ Trọng Quang vậy , dù gì kinh nghiệm tình trường của tôi cũng kém nó khá nhiều .

- Alo , Trọng Quang à ? … nôn nóng tìm