pacman, rainbows, and roller s
Hoa Khôi Tiểu Thiếp

Hoa Khôi Tiểu Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322592

Bình chọn: 10.00/10/259 lượt.

̉ nha.” Thủy Vũ Nương tất

nhiên an tâm giao bản thân cho hắn , có điều nàng rất tò mò..

“Hư, nơi này không có người đến , bất quá nếu nàng kêu lớn, có dẫn người ta đến hay không , ta không dám chắc đâu .”

Hắn ôm phía sau nàng, không biết lôi từ đâu ra một mảnh vải đen, bịt chặt hai mắt nàng, sau đó ôm nàng đặt lên bàn đu dây.

Ngồi trên đó , Thủy Vũ Nương cười khẽ,“Ngự Phong, ta không thấy gì hết , ta có chút sợ hãi.”

“Đừng sợ, đây không phải hai tay của ta sao? Nàng nắm tay của ta, ta sẽ không chạy trốn .”

Hắn sợ nàng cử động sẽ ngã khỏi bàn đu dây, Thượng Quan Ngự

Phong đành phải đem thân thể của nàng cột vào bàn đu dây, hai bàn tay

nóng như lửa đốt không an phận chậm rãi bò sát trên người nàng.

Thủy Vũ Nương căn bản không thể động đậy, hơn nữa miếng vải đen che

kín đôi mắt khiến nàng mù mịt, vừa hoảng sợ vừa kích thích gọi

hắn.

“Ngự Phong…… Tay chàng đừng rời cơ thể ta, đừng bỏ ta……”

“Dưới cảnh đêm trăng hoa đẹp đẽ thế này mà làm chuyện phu

thê, không cần phải nói tay của ta cũng không rời thân thể của nàng

dù chỉ một lát” Ngay cả môi lưỡi hắn cũng không thể dời khỏi

một tấc da thịt nàng.

“Rất thích…… Chỉ cần là chàng, vô luận dùng loại phương thức nào, ta đều nhận, đều thích…… A…… Ngự Phong, cảm giác này thật sự là rất kích

thích a.”

“Hư…… Im lặng, đừng nói.”

Thượng Quan Ngự Phong đột nhiên đứng dậy lấy dây thừng buộc chân phải nàng lại,mở rộng ra nơi nào đó.

“A — Ngự Phong…… Chàng trói chặt ta, rồi hôn ta như vậy, ta sẽ không chịu nổi …… A…… Không…… Đừng ……”

“Lộng nàng như vậy nàng có thích không ?”

Thủy Vũ Nương cả người hết sức ngứa ngáy, yêu thích cảm giác

mà hắn tạo ra cho nàng, môi hắn ma sát da thịt nàng, di chuyển

đến chỗ nào chỗ ấy liền nhột tới tận xương tủy.

“A! Ngự Phong! Chàng thật sự là muốn ta điên……” Thủy Vũ Nương sao chịu được hắn cuồng mị xâm nhập.

“A…… Ân — hảo ngứa, hảo ngứa……” Thủy Vũ Nương hơi thở dồn dập liên

tục lắc đầu, mái tóc như thác nước chảy tràn trên cơ thể,từng đợt

khoái cảm nối tiếp nhau đánh úp lại nàng……

Nghe tiếng kêu của nàng vạn phần thống khổ , hắn liền cẩn thận giật xuống mảnh vải đen trên mặt nàng .

Con ngươi nàng đã bị sương mờ bao phủ, bộ dáng cuồng loạn

câu dẫn lòng người, da thịt nàng quả thực quá hấp dẫn khiến

hắn cứ muốn nhấm nháp suốt, như thế nào cũng không chán ghét,

nàng tựa như Minh Nguyệt từ trên trời rơi xuống, đối với hắn mà nói

quả thực là trân bảo hiếm có.

Ngón tay ngọc thon dài xẹt qua lồng ngực cường tráng rắn chắc,

tiếng nói như hoàng anh xuất cốc,“Ngự Phong, lồng ngực chàng thực rắn chắc, ta muốn núp ở trong lòng chàng cả đời.”

Hắn tràn ngập yêu thương hôn lên cái miệng xinh xắn,“Ta nói rồi, đời đời kiếp kiếp ta sẽ để nàng dựa vào bờ ngực mạnh mẽ của ta.”

Gương mặt nàng đỏ bừng ,“Yêu ta……”

“Ta sẽ yêu nàng, dùng cách thức độc đáo của ta để sủng ái nàng……” Hắn nâng gương mặt xinh đẹp lên si ngốc ngóng nhìn.

Thân thể nàng hơi hơi run rẩy, châu lệ tràn mi,“Chàng thật tốt với ta.”

“Đang êm đẹp vì sao lại rơi lệ, nàng biết rõ nữ nhân chỉ cần vừa

khóc là ta liền chịu không nổi , ta sợ nữ nhân khóc, nàng có biết

không!” Hắn đem nàng kéo vào lòng.

Nàng nói nhỏ:“Ngự Phong, ta nhịn không được……”

“A……” Thủy Vũ Nương âu yếm tấm lưng rộng rãi của hắn,“Chàng thật là xấu……”

“Yêu hay không yêu?”

“Yêu cực kỳ.” Nàng lại lần nữa hư nhuyễn rúc vào lòng hắn.

Nàng run giọng lên tiếng:“Nhịn không được phát cuồng, nhịn không được dục hỏa đốt người.”

Hắn tim đập thình thịch, hỏi tiếp :“Còn có gì không?”

“Rất muốn chàng giữ lấy ta…… Ân……”

Thủy Vũ Nương ngẩng đầu rên rỉ, mị nhãn nhìn hắn.

Hai người gắt gao ôm nhau thở gấp.

“Nương nhi, nàng thật sự là bảo bối của ta, ai cũng đừng mơ tưởng cướp nàng khỏi ta.”



Thượng Quan Ngự Phong đem vật phẩm quý cần hộ tiêu vào

trong xe ngựa.

“Ngự Phong, chuyến này chàng đi…… bao lâu mới trở về a?”

Thủy Vũ Nương thật sự không muốn tướng công cách xa nàng quá lâu, lâu lắm, bởi

vì nàng lo lắng, nàng nhớ hắn.

Thượng Quan Ngự Phong hôn lên trán nương tử rồi nhảy lên

yên ngựa.

“Ta tính phỏng chừng ít nhất cũng phải hai, ba tháng sau mới

trở về nhà.”

Lâu như vậy…… Thủy Vũ Nương nhịn xuống cảm xúc ảm đạm, miễn

cưỡng

cười tươi nhìn tướng công ngồi trên lưng ngựa, tư thế oai

hùng tuấn dật

mê người.

“Vậy chàng nhớ tự chăm sóc chính mình, nhất định phải

bình an vô sự sớm ngày trở về!”

“Nương nhi ngốc, nàng không tin võ thuật của ta sao?”

Thượng

Quan Ngự Phong giả bộ tức giận túc khởi mày kiếm, ngồi trên

cao quan

sát nương tử.

“Ta sao lại không tin chàng đâu? Ta đương nhiên tin tưởng

tài

nghệ của chàng, chính là……” Thủy Vũ Nương vốn định nói ra

tình

trạng thân thể nàng gần đây không khoẻ.

Thủy Vũ Nương không hiểu tại sao gần đây cứ buồn nôn,

nhưng ói ra nửa ngày, tất cả n