
Nhưng là cái gì?” Hắn nguy hiểm tới gần.
Hướng Chủ Ân nói không nên lời, nếu nàng biểu đạt không đủ rõ rang
làm hại hắn hiểu lầm Chris, cho nên đúng là vẫn còn nhịn không được.“Ta
buổi tối có thói quen sửa bản thảo, như vậy sẽ không ầm ỹ đến ngươi
sao?” Vẫn là coi đây là lấy cớ, tạm thời nghĩ biện pháp phân phòng ngủ
thỏa đáng, nếu không hắn hàng đêm nhiệt tình như hỏa, nàng lại hội thẹn
thùng.
“Sửa bản thảo? Ngươi viết cái gì?”
“Viết……” Muốn nói sao? Cảm giác giống như không thích hợp nói cho hắn nha.“Ai, chính là tùy tiện viết một ít này nọ mà thôi.”
Bản thảo của nàng không biết đến năm nào mới viết xong, vẫn là tạm
thời đừng nói, dù sao đây chính là một giấc mộng, có thể hay không thực
hiện còn cần một chút cơ hội.
Biết nàng không muốn nhiều lời, hắn cũng sẽ không lại truy vấn, tạm
thời buông tha nàng, dù sao nếu ở cùng một chỗ, hắn còn nhiều mà thời
gian vạch trần bí mật của nàng.
“Hảo, đồ đạc đã sắp xếp xong ngươi còn ở trong này làm gì?” Đem đồ của nàng vào phòng ngủ, hắn mở miệng.
“Bằng không a?” Nàng hôm nay nghỉ ngơi, hơn nữa trời đều tối, còn có thể làm cái gì?
“Bữa tối.”
“…… Ta nấu?”
“Bằng không a?” Hắn học khẩu khí của nàng, cười sặc sụa nhìn không
được hôn nàng một chút.“ đã tối, ta đói bụng, cẩn thận ta ăn trước
ngươi.”
Nhất thời, Hướng Chủ Ân mặt đỏ lên không chịu được, chạy đi bỏ chạy.
Sau khi hai người sau khi dùng bữa tối xong, Tông Đình Tú xử lý xong
văn kiện đang chuẩn bị lên giường nhìn thấy bạn gái đang cúi đầu chiến
đấu cùng máy tính.
Vì chất đống càng nhiều văn kiện, bàn làm việc của hắn rất dài, không nghĩ tới lúc trước chính mình chọn bàn này cũng là bây giờ có thêm
người sử dụng.
Như vậy cảm giác rất không sai, chính là…… Như thế nào nàng so với
CEO như hắn làm việc với tốc độ đánh bàn phím còn khẩn cấp, nhanh hơn?
Nàng hồn nhiên chìm đắm trong thế giới của mình khiến cho Tông Đình
Tú hưng trí, nhịn không được đi qua nàng lại đóng cái đang gõ lại.
“Thần bí như vậy?” Hắn tức giận nói, hơi thở ấm áp bao quanh bên tai nàng.
Hướng Chủ Ân không khỏi đỏ tai. “Nào có, đây là cơ mật, giống như ngươi xử lí văn kiện ta cũng không nhìn lén ngươi.
“Ngươi căn bản xem không hiểu được.” Văn kiện của hắn đều là thâm
thuý dung toàn từ tiếng Anh, nàng muốn hiểu được thì thật khó khăn.
“…… Ta cũng không muốn nhìn được không.” Nhục mạ nàng, hắn rất khoái nhạc sao?
“Ngươi rốt cuộc viết cái gì, làm sao lại thần bí như vậy?”
“một chút này nọ, liền……” Đang lúc nàng không biết giải thích như thế nào thì tiếng chuông di động vang lên, vì thế nàng không chút do dự
khép laptop lại, với tay lấy điện thoại trên bàn.“Uy? Nhược Linh? Hả……
Tiền cái kia không quan hệ, chính là ngươi muốn từ chức, lão bản có hay
không chuẩn ?”
Nàng vừa nói vừa đi ra ngoài, Tông Đình Tú liếc mắt nhìn bóng dáng
của nàng chỉ khi khuất đi hắn quyết định đứng lên, đi ra bên ngoài nhìn
nàng ngồi trên so pha trong phòng khách nói chuyện hắn liền đi đến phòng bếp rót một ly rượu vang rồi lại trở về phòng.
Động tác tự nhiên, không hề ý đồ bất lương, cảm giác chính là đến bên ngoài lấy một ly rượu uống trước khi ngủ.
Nhưng mà, khi hắn trở lại trong phòng, liền không chút do dự mở
laptop của nàng lên, mở tập file muốn biết nàng rốt cuộc viết cái gì.
Không, mời ngươi đừng như vậy!
Nhưng mà, tình dục đã sôi sục hắn đã không nghe thấy sự kháng cự của
người dưới thân, tách hai chân dài của hắn ra đem vật thô nóng đâm thẳng vào huyệt!
Tông Đình Tú đọc một đoạn liền hiểu ra, sau một lúc sửng sốt hắn tiếp tục đọc nhanh như gió ước chừng một tờ liền thì không có ngôn ngữ gì có thể diễn tả chính là không ngừng uống rượu.
Hắn một bên xem, một bên uống, thần sắc càng thêm nghiêm trọng, hắn
phát hiện nhân vật chính cá tính rất quen thuộc rốt cuộc không nhịn được phun rượu ra –
“A, ngươi đang làm cái gì?”
Nói xong điện thoại Hướng Chủ Ân đi vào trong phòng vừa vặn thấy này một màn, chạy nhanh cứu giúp laptop của nàng.
“Trời ạ, ngươi cư nhiên nhìn lén của ta, ngươi, ngươi, ngươi……” Nàng
tức đến nói không nên lời, chỉ có thể chạy nhanh lấy giấy lau trên màn
hình dính rượu.
“…… Ta có thể thỉnh giáo ngươi đang viết cái quái quỉ gì không?” Tông Đình Tú thanh âm buồn hỏi.
“Cái quỷ gì này nọ? Đó là BL văn!”
“Cái gì là BL văn?”
“Chính là chuyện nam nam yêu nhau, không tri thức!” Nàng hí mắt trừng hắn.“Tông tiên sinh, ngươi rất không đạo đức, cư nhiên xâm phạm riêng
tư của ta!”
“Này tính riêng tư? Vậy ngươi có hay không xin phép Vương Vũ Hoàn mà
lấy hắn làm nhân vật chính?” Hắn khóe mắt co rúm, nguyên nhân vì nhân
vật chính dũng cảm tính tình cùng phương thức nói chuyện, làm cho hắn rõ ràng liên tưởng đến Vương Vũ Hoàn, nhưng đáng sợ là, bên trong có thật
nhiều cảnh tượng ẩm ướt (H đó), ngay cả hắn nhìn đều cảm thấy thực thẹn
thùng!
“Rõ rang như thế sao?” Nàng quả thật lấy lão bản đại ca làm nhân vật chính không nghĩ tới hắn vừa nhìn đã biết, cá tính nhân vật chính biểu
hiện rất rõ ràng sao?
“Ngươi thích hắn?”
“Hả?”
“Ngươi không phải thích hắn? Nếu không phải thích hắn, vì sao lấy hắn làm nhâ