
ng reo hò muốn càng nhiều.
Tông Đình Tú chậm rãi tiến vào càng sâu, thẳng đến khi hai người
không còn kẽ hở lúc đấy hắn mới nâng mông nàng lên bắt đầu hoạt động.
Sáng sớm, đồng hồ báo thức Hướng Chủ Ân
như trước đang đánh cờ vớiChucông hoàn toàn không có ý thức phải dậy
nhưng mà ở ngoài lại có người liên tục ấn chuông cửa, thậm chí phá cửa
để vào.
Cuối cùng nàng bị thanh âm đánh thức, mệt mỏi mở mắt ra, trừng mắt nơi vừa xa lạ lại quen thuộc.
“Ngươi tiếp tục ngủ, ta đi nhìn xem rốt cuộc là ai ở đây đập phá.”
Bên cạnh truyền đến Tông Đình Tú sơ tỉnh giọng khàn khàn, nàng không khỏi liếc ngang tìm kiếm.“Ngươi tỉnh?”
“Như vậy ầm ỹ, đâu có thể nào ngủ được?”
“…… Vì sao trước đây ta gọi ngươi rời giường ngươi mãi không tỉnh?”
“Ngươi nói đâu?” Hắn cầm cười hôn lên của nàng môi, lập tức đứng dậy.
Nàng không dám nhìn hướng hắn, chạy nhanh đừng mở mắt,“Có thể hay không là Chris?”
“Không có khả năng, tối hôm qua ta gọi là hắn đi khách sạn, không cho phép hắn ầm ỹ ta.”
“vậy thì là ai?”
“Ta đi xem, ngươi tiếp tục ngủ.” Hắn mặc
quần dài vào liền mở cửa rời đi, đến trước cửa lớn, nhìn màn hình có
người ngoài ý muốn xuất hiện, lập tức mở cửa.“Phát sinh chuyện gì ?”
Ngoài cửa, Vương Vũ Hoàn cùng Trương
Nhược Linh vừa thấy hắn mở cửa, vội vàng cầm lấy hắn hỏi:“Chủ Ân tối hôm qua bởi vì một ít nguyên nhân không thấy, ngươi có thể hay không nghĩ
biện pháp tìm nàng?”
“Hả?” Tông Đình Tú khẽ nhếch khởi mi.
“Tông tiên sinh, thực xin lỗi! Đều là bởi vì ta, Chủ Ân mới có thể bị người khác mang đi, ta biết đều là ta sai
nhưng là ta thật sự tìm không thấy người giúp ta, mời ngươi giúp ta,
chạy nhanh đem Chủ Ân mang về đến……” Trương Nhược Linh sớm đã khóc đến
hai mắt đều đỏ bừng, vẻ mặt kích động lại mỏi mệt.
Hắn nhìn nàng đột nhiên nghe thấy phía sau có nhân nhạ kêu,“Vương đại ca, Nhược Linh? Các ngươi như thế nào đến đây?”
“Chủ Ân?” Hai người trăm miệng một lời kinh hô.
“Phát sinh chuyện gì ?” Hướng Chủ Ân khó
hiểu đi tới, khẩn trương nhìn bạn tốt khóc không ngừng.“Nhược Linh,
ngươi làm sao vậy? Làm sao có thể khóc thành như vậy?”
“Chủ Ân……” Nàng đột nhiên giống cái đứa nhỏ gào khóc.
“Nhược Linh?”
“Ta nghĩ ngươi đã xảy ra chuyện, điện
thoại của ngươi lại đặt ở ta nơi này, ta cả đêm đi ra ngoài tìm ngươi,
thẳng đến hừng đông mới chạy nhanh tìm được lão bản đại ca của ngươi,
muốn gián tiếp tìm Tông tiên sinh hỗ trợ, trả lại ngươi…… Hoàn hảo ngươi ở trong này.” Trương Nhược Linh khóc một lúc, cả người như trái bong
bay bị xì hơi vô lực mà ngồi xuống.
“Thực xin lỗi, ta đã quên liên lạc cho ngươi.” Nhìn bạn tốt khóc tìm nàng, nàng rất là áy náy.
“Không quan hệ, không quan hệ…… Biết ngươi không có việc gì, ta an tâm.” Trương Nhược Linh nước mắt vẫn không ngừng rơi.
“Ta hảo lo lắng rất sợ hãi, nếu ngươi
thật sự vì giúp ta mà phát sinh việc gì, ta thật sự không biết nên làm
cái gì bây giờ, ta nhất định hận chính mình cả đời, vĩnh viễn cũng sẽ
không tha thứ chính mình……”
“Đứa ngốc, không nghiêm trọng như vậy huống chi ta hiện tại không phải rất tốt sao?” Nàng cười, nước mắt cố ngăn lại.
“Đáng giận, ta mặc kệ, ta không bao giờ
nữa làm loại công tác này! Ta chính mình đã chết không quan trọng, làm
sao có thể ngay cả ngươi đều tha xuống nước?”
“Ai nha, ta không sao, ngươi đừng khóc,
lại khóc ta sẽ đi theo ngươi cùng nhau khóc.” Hướng Chủ Ân cười nước mắt lại sắp rơi xuống, chỉ có thể dùng sức nhịn xuống trấn an nàng.
“Đáng giận, ta nhất định phải đem ảnh
chụp ngày hôm qua tất cả đều đăng báo, tố giác nhân vật chính của trò
chơi!” Trương Nhược Linh oán hận nói.
“Khuyên ngươi không cần, tốt nhất đưa cho ta đi dù có đăng cũng không có kết quả đâu.” Tông Đình Tú ngăn cản.
“Tông tiên sinh?” Hướng Chủ Ân giương mắt, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Hắn chậc thanh, rất muốn thưởng nàng một
viên bạo lật.“Còn Tông tiên sinh? Ngươi tối hôm qua ngủ ở ta nơi này, ôm ta ngủ một đêm, cho tới bây giờ ngươi còn gọi ta Tông tiên sinh là như
thế nào? Ta muốn không cần gọi ngươi Hướng tiểu thư?”
“Ngươi, ngươi……” Nàng nhất thời vẻ mặt đỏ bừng.
Hơi quá đáng, làm sao có thể tại đây vào đầu đem nói như vậy ái muội, khiến cho mọi người đều biết?
“Ta nói sai lầm rồi? Tối hôm qua nếu
không ta ở đấu giá hội thượng đem ngươi mua về thì có trời mới biết
ngươi hiện tại sẽ như thế nào?”
Hắn bĩu môi hừ lạnh, lại nhìn hai người
kia đã biến thành đầu gỗ ở phòng khách..“Sau này ta muốn ngươi ở đây,
miễn cho ngươi lại chạy loạn.”
“Không cần nói !”
A a, không thấy được nàng đã muốn xấu hổ đến muốn chết sao?
Đem chuyện ở cuộc đấu giá giải thích rõ
rang,Tông Đình Tú liền nhận những bức ảnh Trương Nhược Linh chụp được
mang đi. Nhưng không lâu, Hướng Chủ Ân lại nhận được điện thoại của bệnh viện, biết được ngân hàng đến bệnh viện thúc giục trả tiền.
“Bọn họ làm sao có thể như vậy, thế nhưng đuổi tới tận bệnh viện……” Hướng Cường ở trong phòng bệnh có hai nam
nhân xa lạ, người người đều mang theo sát khí, nhìn xem Hướng Chủ Ân
cũng tức đến phát run.“Để cho ta tới.” Tông Đình Tú miễn cưỡng đem nàng
bảo hộ ở sau ngư