
ích động nhiệt lệ, liền theo hắn ôn
nhuận khuôn mặt chảy xuống.
Hắn trương tay ôm lấy Ôn Dịch Nho, lầm bầm nói- Dịch Nho, cám tạ ngươi! Cám tạ ngươi lại cứu Phi Vũ 1 mạng.
_ Ko cần cảm tạ! Tiêu Bạch, là do nàng phúc lớn mệnh lớn!
Ôn Dịch Nho cũng chăm chú hồi ôm hắn, hắn hiện tại cũng cần 1 cỗ lực lượng đến chống đỡ chính mình.
Nhìn Quân Phi Vũ đã ổn định bệnh tình,
hắn có chút mê võng, tỉnh táo lại, mới ko ngừng mà ở mình hỏi tại sao?
Ôn Dịch Nho, vì sao Quân Phi Vũ ở tối nguy nan thời gian, ngươi vẫn là
lựa chọn cứu nàng? Ngươi ko phải vẫn muốn báo thù sao? Cơ hội tốt như
vậy, ngươi vì sao ko lợi dụng?
Chỉ cần ngươi buông tay mặc kệ, ở vừa
tình huống như vậy hạ, này tro cung, tuyệt đối ko có người có thể cứu
nàng! Nếu như nàng đã chết, ko phải làm thỏa mãn nguyện vọng của ngươi
sao? Vì sao ngươi muốn bỏ qua cơ hội thật tốt này? 1 lòng chỉ nghĩ đem
nàng từ quỷ môn quan kéo trở về?
Hắn như là thấy được Dịch Phỉ dương nanh múa vuốt hướng hắn đánh tới, 1 câu lại 1 câu âm thanh động đất hỏi hắn, ca ca, ngươi vì sao ko giúp ta báo thù? Vì sao? Vì sao???
Ôn Dịch Nho thống khổ nhắm 2 mắt lại, ko ngừng mà ở tro lòng gào thét: Ko! Dịch phỉ, ca ko phải là ko nguyện ý
giúp ngươi báo thù, mà là, công chúa thay đổi, nàng ko còn là trước đây
cái kia phôi công chúa, ca ca, yêu nàng!
Cuối cùng 1 câu tro lòng nói, làm cho Ôn Dịch Nho hoàn toàn tỉnh ngộ, hắn thế nhưng đã yêu nàng!
Ôn Dịch Nho hoảng hốt, rối loạn, hắn bỗng nhiên đẩy ra Tiêu Bạch, mở cửa trực tiếp xông ra ngoài.
Tiêu Bạch có chút hiểu rõ nhìn hắn thân ảnh biến mất, than nhẹ 1 tiếng.
1 mực ngoài cửa chờ Mạch Thiên Hàn, Tần
Nham Ngạo, Quân Thiên Hựu cùng Trình Nhất Đao thấy cửa phòng vừa mở ra,
lúc Ôn Dịch Nho thân ảnh xuất hiện, tâm trạng đại hỉ, đang muốn tiến lên mở miệng hỏi, lại thật ko ngờ, Ôn Dịch Nho thế nhưng dùng sức giải khai bọn họ, 1 chút liền chạy vội ra.
Ôn Dịch Nho mặc dù đi, nhưng hắn vẻ mặt dáng vẻ kinh hoảng, lại khắc ở tro đầu các nam nhân.
Bọn họ cả đám kinh hãi đảm chiến đối diện, sau 1 khắc, liền đồng thời xông vào tro phòng.
Khi bọn hắn nhìn thấy tro phòng bên kia
giường xếp thành núi nhỏ máu bố (Mấy miếng bố vải dùng để cầm máu), cả
đám sợ đến mở to 2 mắt nhìn, liền nói đều ngạnh ở nơi cổ họng, hỏi ko
ra.
Đãi lúc tiêu hóa hoàn sự thật này, bọn
họ đang muốn nói, Tiêu Bạch đã đánh thủ thế làm cho bọn họ im miệng,
phất phất tay, nhẹ giọng nói- Ra ngoài nói đi!
Mới vừa đi ra ngoài cửa, mấy nam nhân liền đồng thời hỏi- Đại ca, Vũ nhi thế nào? Làm sao sẽ ra nhiều máu như vậy?
Tiêu Bạch ý bảo bọn họ yên tĩnh, nghe
hắn nói- Vũ nhi vừa khó sinh, xuất hiện dấu hiệu rong huyết, cũng may
Dịch Nho cứu giúp được đúng lúc, mới bảo vệ được mệnh Vũ nhi!
Trình Nhất Đao nhăn lại mày kiếm, ko
hiểu hỏi- Nếu Vũ nhi được cứu trợ, kia vừa nãy Ôn ngự y tại sao muốn vội vã chạy ra? Sợ đến chúng ta còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.
Tiêu Bạch than nhẹ 1 tiếng- Chẳng lẽ các ngươi cũng ko biết sao? Dịch Nho bởi vì Dịch Phỉ tử, tro lòng vẫn đối
với Vũ nhi có khúc mắc, nếu như hắn muốn báo thù rửa hận, vừa nãy chính
là 1 tuyệt hảo cơ hội, nhưng hắn lại chẳng những ko có báo thù, còn cứu
Vũ nhi, chờ hắn tỉnh táo lại, suy nghĩ cẩn thận, khả năng nhất thời ko
tiếp thụ được tâm ý của mình, cho nên mới cảm thấy xấu hổ vô cùng, cảm
giác có lỗi với Dịch Phỉ đi!
Quân Thiên Hựu lo lắng nói- Kia Ôn ngự y ko có việc gì đi? Đại ca, ngươi cùng Ôn ngự y giao tình tương đối sâu,
ko bằng ngươi đi khuyên hắn 1 chút đi!
Tiêu Bạch gật gật đầu- Trì 1 chút ta sẽ đi tìm hắn giải thích tất cả, chờ Vũ nhi tỉnh sau này hãy nói đi!
Lúc này, Mạch Thiên Hàn đột nhiên nói- Đại ca, đêm nay làm cho ta gác đêm đi!
Tần Nham Ngạo lập tức phản bác- Ko được! Hôm nay nên đến phiên Tam đệ ta, Nhị ca, ngươi vẫn là sớm 1 chút nghỉ
ngơi đi! Có chuyện gì, ta nhất định sẽ thông tri trước tiên cho các
ngươi.
Trình Nhất Đao lớn tiếng nói- Ko được! Ta cũng phải nhìn Vũ nhi, nếu ko, ta khẳng định ngủ ko yên.
Quân Thiên Hựu lập tức phụ họa Trình Nhất Đao nói- Ta cũng vậy! Ko nhìn đến Vũ nhi thanh tỉnh, ta ngủ ko được.
Tiêu Bạch hừ lạnh 1 tiếng- Được rồi! Đều đừng cãi cọ, nghe ta an bài đêm nay ko cần về Xuân Phong lâu, lưu 1
người canh giữ ở trước giường, cái khác liền đều sống ở chỗ này tùy tiện nghỉ ngơi 1 đêm đi. Chờ Vũ nhi tỉnh, lại bắt đầu thay phiên hầu hạ
nàng.
_ Đại ca chủ ý này hảo!- Trình Nhất Đao nghe được có thể lưu lại, lập tức lạt miệng cười.
Từ Tình Nhi đi sau này, Quân Phi Vũ
nguyên lại muốn tìm 1 thiếp thân thị nữ, nhưng ngũ nam nhân lại đồng
thời phản đối, ko nói lời gì đem này hầu hạ công phu cấp nhận lấy hết.
Cơ hội tốt để ở chung như vậy, bọn họ thế nào chịu sai thất đâu?
Hơn nữa, có bọn họ ở bên cạnh nàng coi
chừng, bất luận cái gì ong bướm cũng đừng nghĩ lại xông vào thế giới bọn họ đến, trừ phi có thể được đến bọn họ ngũ nam nhân toàn bộ tán thành.
Bất quá, muốn đạt được bọn họ toàn bộ tán thành, sợ rằng rất khó!
Quân Phi Vũ tự nhiên là tâm như gương
sáng, bất quá, nàng cũng theo bọn họ đi, dù sao có bọn họ cùng nàng cùng n