
chiếu liền rơi vào trong tay hắn.
Hắn vội vàng mở ra nhìn kỹ, ngẩn ngơ. Mạnh ngẩng đầu, chống lại con ngươi đen của Trưởng Tôn Lệ.
Trưởng Tôn Lệ bình tĩnh nói:
“Ta từng đồng ý với phụ hoàng
ngươi, ở lại tới khi ngươi đại hôn, sau khi ngươi trở thành Hoàng đế
Thiên triều thật sự, ta lại rời đi. Đến lúc đó, biển ở Thiên triều thuộc về ta, ta có thể lựa chọn bổ nhiệm người nào cùng ta rời bến, từ nay về sau ngao du thế giới ngoài biển.”
Tiểu Hoàng Thượng lắp bắp:
“Trên di chiếu…… không phải viết như vậy a……”
Trưởng Tôn Lệ khóe miệng giơ
lên, nhìn thẳng hắn. “Đúng vậy, phụ hoàng của ngươi, ngay từ đầu đã
không định đem biển cho ta. Hắn muốn ta trả giá năm đó đã chăm sóc Bàng
Hà, muốn ta thấy được Bàng Hà lại không chiếm được nàng.”
Không phải “tiên đế”, cũng không phải “hoàng huynh”, mà là “phụ hoàng của ngươi”…… Tiểu Hoàng Thượng cúi đầu nhìn di chiếu, hai tay có chút run run. “Có lẽ…… Phụ hoàng…… Chính
là thực thích Bàng Hà……”
Trưởng Tôn Lệ sắc mặt giận dữ, vỗ mạnh một cái trên bình phong.
“Thích Bàng Hà? Thích đến muốn ở sau khi ngươi đị hôn, đem Bàng Hà vào cung làm thái giám, đem Bàng Hà
vào tự làm ni cô?” Thanh âm nhưng lại cực kỳ trầm trọng.
Tiểu Hoàng Thượng không biết tức giận ai, lông mi dài nhỏ có chút ẩm ướt, hắn cắn răng nói:
“Bàng Hà năm nếu vào cung…… không phải đã không rơi vào kết cục này sao?”
Trưởng Tôn Lệ nhìn hắn.
Tiểu Hoàng Thượng ánh mắt nhìn
sang một bên, trong lòng biết Bàng Hà nếu thực vào cung, có lẽ hắn căn
bản sẽ không nhận biết tiểu quốc cữu xấu lắm này, bởi vì vào năm phụ
hoàng tạ thế kia, Bàng Hà sao? Hồn về Tây Thiên.
“Hoàng thúc…… Vì sao năm nay mới đến tìm di chiếu?”
Trưởng Tôn Lệ thản nhiên tự giễu nói:
“Đúng vậy, vì sao thẳng đến năm nay mới đến tìm chứ?”
Bởi vì, quân vô hí ngôn sao?
Tiểu Hoàng Thượng có thể hiểu được. Bởi vì, Cung thân vương tượng trưng
cho sức mạnh của Thiên triều, năm đó nếu hắn rời đi, khác gì để Thiên
triều nghiêng một nửa, tiểu oa nhi bốn tuổi sao có thể làm cả triều văn
võ tin phục?
Chỉ sợ phụ hoàng sớm hiểu được
một tờ di chiếu giữ không được hoàng thúc, thuận tiện lời dụng ý thức
trách nhiệm của người trong hoàng tộc đối với Thiên triều, làm cho hắn
vì Thiên triều bán mạng, phụ tá ra một hiền quân.
Cố tình phụ hoàng lại sợ hãi hắn đoạt quyền, lại lấy biển cùng Bàng Hà hai cái ra làm mồi nhử, đợi đến
khi hoàng thúc giao trả lại hắn toàn bộ quyền lực, lại hạ đòn sát thủ,
hủy đi người phụ hoàng từng không chiếm được.
Đây là phụ hoàng của hắn sao?
Tiểu hoàng đế thất thần nói:
“Năm đó, phụ hoàng từng triệu
hoàng thúc cùng nhiếp chính hoàng thúc vào cung, chẳng lẽ, ngay cả nhiếp chính hoàng thúc cũng……” Không chờ Trưởng Tôn Lệ trả lời, xem thần sắc
Trưởng Tôn Lệ, tiểu hoàng đế đã biết đáp án.
Hắn lại cúi đầu tiếp tục đọc di chiếu:
“Bàng Hà…… Điên loan đảo phượng, giả mạo quốc cữu, vào triều làm quan…… Phẩm tính bất hảo, dâm loạn
triều đình…… Niệm tình cha là thiên hạ thánh nho…… Bàng Hà chọn ngày
vĩnh bạn thanh đăng không thể gặp người…… Nếu vẫn không biết phải trái
mà kháng chỉ, khi Bàng Hà được hai mươi tuổi, giao cho Thái Hậu phân phó làm thái giám trong cung……” Làm thái giám trong cung…… Mẫu hậu tuyệt
không thích Bàng Hà a, sẽ xử như thế nào, sẽ phân phó cho ai, trong lòng hắn đều dự tính được. Thậm chí, phụ hoàng đã biết Bàng Hà bất hảo, tất
nhiên sẽ kháng chỉ…… Chẳng lẽ không chiếm được, liền nhất định phải hủy
nàng sao?
Phụ hoàng của hắn…… Phụ hoàng của hắn…… Tiểu hoàng đế nhẹ giọng hỏi:
“Hoàng thúc…… Trẫm tuy nhỏ, nhưng là biết nữ tử thanh xuân hữu hạn, vì sao Bàng Hà nguyện ý chờ ngươi vài năm nay?”
Ngay tại lúc tiểu hoàng đế nghĩ Trưởng Tôn Lệ không muốn trả lời, hắn nghe thấy một câu:
“Tự nhiên là nàng sủng ta.”
Bàng Hà sủng hoàng thúc? Tiểu hoàng đế thiếu chút nữa trợn tròn mắt. Thấy thế nào, đều là hoàng thúc sủng Bàng Hà đi?
“Kia……” Tiểu Hoàng Thượng thấp giọng hỏi: “Hoàng thúc ngươi tính làm như thế nào?”
Trưởng Tôn Lệ giơ lên mi, ánh mắt lược tinh, ý vị thâm trường hỏi ngược lại:
“Hoàng Thượng hiện tại đã biết hết thảy, lại tính làm như thế nào?”
Đau quá đau quá đau quá a……
Bàng Hà vuốt hai bên tai, mặt
trên máu chảy đầm đìa a…… Nàng sau khi sinh, cha đem nàng làm nam hài
nuôi lớn, chưa bao giờ muốn nàng xỏ lỗ tai, thậm chí, cha hy vọng kiếp
sau nàng cũng làm nam hài, thân thể sẽ không yếu như vậy nữa.
Hiện tại tốt rồi, vành tai nặng
trịch, vòng tai kim loại lòe lòe tỏa sáng. Bình thường nàng xem tiểu
thư, nữ tử mang vòng tai, chỉ cảm thấy thật thích hợp. Cô nương ở Thiên
triều nhỏ nhắn, thân thể mềm mại doanh doanh nhược nhược, làm người ta
muốn ôm một cái lại thân một cái, nàng không giống vậy, nàng vóc người
cao a, mang loại trang sức nữ tính này, quả nhiên chẳng ra cái gì cả……
Nàng thầm than một tiếng. Lời nói của Triệu Tử Minh, quả nhiên nẩy mầm trong lòng nàng.
Qua mỗi canh giờ, nàng liền đi
vòng Ninh An cung một lần. Tối như mực, lại im ắng, nói không sợ là gạt
người, nhưng…… nếu thật sự là Ninh An cung, vô luận như thế nào, nàng là nhất định phải tới.
Nàng k