
Bàng Hà lấy ra hai cuộn vải mềm. “Không phải là công của chúng nó sao?” Trộm ngắm ngực phẳng của chính
mình, có điểm khóc không ra nước mắt, tuy rằng đây là do một mảnh vải
dài cột vào, nhưng nàng rất rõ ràng bộ trang phục cung nữ này cũng không thích hợp cho … nhỏ như của nàng mặc. Sư phụ, ngươi ghét bỏ sao?
Bàng thái phi có điểm giận. “Ta thật vất vả mới nhồi vào nó.”
Bàng Hà bĩu môi.
“Muội muội như thế nào không tìm cung nữ đến hỗ trợ?”
Bàng thái phi khẽ cười nói:
“Cung nữ trong này đều xem như
người của tiên đế, để các nàng đi hầu hạ một nam tử mặc quần áo, e là,
không ổn. Liền ngay cả hắn là đệ đệ của ta, ta tận mắt thấy hắn một đại
nam nhân như vậy lõa thể tay chân, trong lòng cũng đối tiên đế có chút
cảm giác tội lỗi.”
Cung nữ phía sau Thái Hậu lập tức đêu quay lưng lại.
Bàng Hà kẻ tung người hứng. “Tỷ
tỷ cũng đừng quá để bụng. Tiên đế hiểu được đây đều là vạn bất đắc dĩ,
đây đều là vì bình an ở hậu cung a, các ngươi cứ coi ta như con đẻ mà
đối đãi đi.”
Thái Hậu lạnh lùng nhìn nàng, qua một lát mới chậm rãi nói: “Tốt lắm sao?”
“Ân, tốt lắm.” Bàng Hà sảng khoái đáp.
“Không, còn có bước cuối cùng, ngươi ngồi xuống.”
Bàng Hà sửng sốt, chống lại đôi
mắt đẹp của Bàng thái phi. Nàng mặc dù không biết thái phi còn có bước
cuối cùng gì, nhưng tỷ tỷ sẽ hạ độc thủ với nàng sao? Vì thế theo lời
ngồi xuống trước gương đồng.
“Ngươi nhắm mắt lại.”
Ngữ khí có chút không đúng, Bàng Hà cảm thấy trong đó có quỷ. Ngữ khí của tỷ tỷ có chút không thích
hợp…… Trong gương nhìn thấy Thái Hậu đi qua nhìn xem, Bàng Hà không có
cách nào khác để hỏi rõ ràng, chỉ phải nhắm mắt.
Lúc nhắm mắt lại, nàng thấy tỷ tỷ lấy ra cái gì tinh tế thật dài, có chút phản chiếu……
Ngón tay lạnh lẽo của tỷ tỷ lại chạm vào gáy nàng, tiếp theo, thình lình xảy ra –
“Đau a –” Bàng Hà bật thốt lên kêu thảm thiết, lật cả bàn trang điểm.
Trưởng Tôn Lệ như đi vào chỗ không người.
Một đường đi vào tẩm cung Thái
Hậu. Hắn đảo mắt qua mỗi chỗ trong tẩm cung, Thái Hậu hỉ đẹp đẽ quý giá, tiên đế đi rồi, cung điện này tuy là nơi một đám nữ nhân dưỡng lão,
nhưng tiểu Hoàng Thượng vẫn là vì mẫu hậu hắn đại tu sửa một lần nữa.
Hắn chậm rãi đi một vòng, ánh mắt không buông tha bất cứ chỗ nào.
Hắn không đi tìm dưới giường,
không đi tìm ở bàn trang điểm của nữ nhân, cũng không đi tìm trong góc
kẹt, bởi vì, Thái Hậu còn không có can đảm đem vật như vậy để ở những
chỗ đó.
Đều không có…… Không ở tẩm cung, sẽ ở chỗ nào?
Những nơi Thái Hậu có thể đi là hữu hạn, đặt ở tẩm cung tuyệt đối an toàn.
Đột nhiên, hắn ngửa mặt lên,
nhìn xà ngang trên nóc nhà. Hắn trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên phi
thân lên, trên tay tìm tòi, quả nhiên đụng đến một cái hòm được bao bằng vải.
Hắn không chút nào lo lắng lấy
xuống. Vải gấm vàng óng ánh, trong toàn Thiên triều chỉ có Hoàng đế sử
dụng màu này, nói cách khác, đây là hắn vật hắn muốn tìm.
Vải gấm bao ở ngoài, không phải
Hoàng Thượng không thể mở ra, nhưng hắn không để ý tới, trực tiếp mở vải gấm, lộ ra cái hòm bên trong.
Hòm là nước sơn hồng cối mộc sở chế, hắn nhẹ nhàng dùng sức một cái, nắp hộp liền mở ra, lộ ra mật chiếu bên trong.
Hắn trực tiếp mở ra nó, đọc lướt qua nhanh như gió.
Đồng tử đen như mực, từng giọt từng giọt, dần dần nổi lên hỏa diễm.
“Hoàng thúc.”
Trưởng Tôn Lệ cũng không quay đầu lại.
Tiểu hoàng đế chần chờ một chút, tiến lên từng bước, đối với tấm lưng kia nói:
“Chỗ này của mẫu hậu, ẩn dấu cái gì, khiến ngươi phải mạo hiểm tiến vào xem…… có liên quan đến thân
phận nữ nhi của Bàng Hà sao?”
“Hoàng Thượng chung quy tuổi đã
lớn, bắt đầu hiểu được suy nghĩ.” Ngữ khí, nhẹ nhàng như bình thường,
lại có điểm xa cách ngàn dặm.
Tiểu Hoàng Thượng nhẹ giọng nói:
“Đêm nay Bàng Hà giả trang cung
nữ, trẫm định nhanh chân đến xem, lại phát hiện nhiếp chính hoàng thúc
cố ý dẫn dắt cung nữ ở tẩm cung mẫu hậu rời đi. Trẫm trong lòng biết
khác thường, liền vẫn chừ ở trong này, thấy ngươi tiến vào trẫm giật
mình không thôi, hoàng thúc không thể vào nơi này, vẫn là vì Bàng Hà,
ngay cả thể chế cũng không quản…… Phụ hoàng lưu lại cái gì?”
Trưởng Tôn Lệ cũng không trả lời:
“Hoàng Thượng cũng biết bổn vương hiện tại không quay đầu lại, là vì cái gì?”
“…… Là vì trẫm cùng phụ hoàng bộ dạng rất giống?”
“Hoàng Thượng thật thông minh.”
Trưởng Tôn Lệ nhìn mật chiếu, khóe miệng gợi lên nụ cười châm chọc:
“Tiên đế năm đó khi cấp tốc triệu ta cùng Ung thân vương vào cung, hắn
đã là sắp trút hơi thở cuối cùng, cho dù là trước khi chết, cũng là hận
như vậy, muốn bị hủy cả đời Bàng Hà sao?”
Tiểu Hoàng Thượng sửng sốt. Việc này quả nhiên cùng Bàng Hà có liên quan, toại nói:
“Trẫm có thể xem di chiếu phụ hoàng lưu lại sao?”
“Di chiếu này, chờ sang năm sau
khi Hoàng Thượng đại hôn có thể mở ra, nay bổn vương là đại bất kính đến tột cùng, Hoàng Thượng cũng muốn đi theo xem?”
“Kia đương nhiên!” Một chút, tiểu Hoàng Thượng nói: “Giờ này khắc này, chỉ có trẫm cùng hoàng thúc, ai sẽ biết?”
“Ngươi ý tưởng vô lại này, là học theo Bàng Hà sao?”
Tiểu hoàng đế mới trong nháy mắt, di