
Minh Vũ có thói quen hằng ngày đều xem báo và tạp chí. Giới
truyền thông đem chuyện của cô xôn xao, thậm chí còn bình luận rằng đây
có thể là đòn chí mạng với cuộc tranh cử lần này của Lệ Minh Vũ, ti vi
trên tường cũng đang đưa tin liên quan đến cô.
Tô Nhiễm len lén
liếc nhìn tờ báo anh đang đọc, cô ngạc nhiên đến kinh hãi. Hình ảnh cô
cùng những người lang thang khiêu vũ bên đường vô cùng rõ ràng đập vào
mắt cô, rồi lại nhìn Lệ Minh Vũ, anh dường như cũng đang xem rất chăm
chú.
"Minh Vũ..." Cô muốn lên tiếng giải thích chuyện hôm đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
"Ảnh chụp rất đẹp." Lệ Minh vẫn đọc báo, không ngẩng đầu lên nhưng lại lấy tách cà phê đưa cho Tô Nhiễm.
Hả?
Tô Nhiễm không ngờ anh sẽ nói một câu kỳ lạ như vậy, ngẩn người hồi lâu
mới hiểu anh muốn cô làm gì. Cô nhận tách cà phê, rồi lại đưa đến trước
mặt anh, bất an hỏi: "Anh vừa nói gì?"
Lần này, Lệ Minh Vũ ngẩng đầu lên nhìn cô, sau đó để tách cà phê sang bên, đứng dậy cầm áo khoác, có vẻ anh đang chuẩn bị ra ngoài.
"Tôi nói, ảnh chụp rất đẹp."
Anh nhẫn nại lăp lại lần nữa, mặc áo khoác rồi bổ sung thêm câu, "Ít ra, lần này kỹ thuật chụp của nhà báo cũng không tệ."
Tô Nhiễm nghi hoặc, đưa cặp cho anh rồi hỏi nhỏ, "Anh sẽ không giận chứ?"
Lệ Minh Vũ quay đầu nhìn cô, ánh mắt trầm tĩnh nhưng quyền uy, khiến cô
chột dạ vô thức muốn né tránh. "Thế nào, em mà cũng hiểu làm vậy tôi sẽ
giận à?"
"Em..." Cô chỉ biết chắc chắn anh sẽ giận, thầm thở
dài, giải thích: "Em biết hình này gây bất lợi cho việc tranh cử của
anh. Thực ra, em lúc đó chỉ là..."
"Tôi chỉ thấy tiếc chút
thôi." Lệ Minh Vũ hơi nhếch môi, ánh mắt không hề nổi giận, giọng điệu
vẫn bình ổn, "Nếu tôi sớm thấy em nhiều tài như vậy, tôi sẽ thay đổi
cách nhìn về em."
"Gì ạ?" Tô Nhiễm sửng sốt nhìn anh.
"Chí ít, tôi sẽ không cho rằng em chỉ là một cô công chúa nhà giàu như bây giờ." Anh nói đơn giản đến tàn nhẫn.
Tô Nhiễm chết đứng.
Ngay khi đang lúng túng, tin tức trên ti vi thu hút sự chú ý của hai người...
"Sau đây là tin tức liên quan đến tuyển cử bộ trưởng sắp tới. Vài ngày
trước, giới truyền thông vừa đăng tải hình ảnh phu nhân của nghị sĩ Lệ
Minh Vũ. Trong đó, bức ảnh chụp cô cùng khiêu vũ với những người lang
thang bên đường khiến cho cư dân mạng rất quan tâm. Có người nói, từ sau chuyện người giữ trẻ, cộng thêm tin này có thể ảnh hưởng xấu đến kết
quả tuyển cử của nghị sĩ Lệ, cũng có người dự đoán nghị sĩ Lệ có thể
thất bại trong cuộc tranh cử vào đêm bình an, đương nhiên cũng không
loại bỏ do bên khác gây nên. Sự kiện trên mạng này cũng gây ra rất nhiều cuộc chiến của cư dân mạng, xếp hạng lượt xem nhiều nhất. Trong vòng
nửa tiếng đồng hồ, tình hình đã xảy ra biến hóa. Hầu hết cử tri và cư
dân mạng đều cho rằng tin này vừa vặn phản ánh một mặt khác của nghị sĩ
Lệ và phu nhân. Vào thời buổi mà tình người lạnh bạc như hiện nay, có
thể cùng khiêu vũ với những người lang thang bên đường đúng là thể hiện
tính cách ngây thơ bộc trực. Chiến tranh rồi phản chiến, đã có 90% ý
kiến ủng hộ chuyện lần này...
Nghe xong, Tô Nhiễm hoảng hốt lấy tay bụm miệng mình, mãi lâu sau khi
bản tin kết thúc, cô mới định thần lại, vui mừng ngạc nhiên thay thế
hoảng loạn vừa rồi, "Minh Vũ, mọi người đều ủng hộ chuyện lần này. Mọi
người..." Nói chưa hết câu, cô liền im bặt, bởi vì sắc mặt trầm tĩnh của Lệ Minh Vũ dần trở nên khó xem vô cùng. Thậm chí, anh rõ ràng không vui nhìn cô.
Cô nói sai gì sao? Lần này chẳng phải chuyện xấu thành chuyện tốt sao?"
Ánh mắt Lệ Minh Vũ không hề nhìn vào ti vi, mà là chăm chú nhìn cô. Ánh mắt anh sắc bén như một con dao đâm cô đau đớn. Một lúc lâu sau...
"Hoang đường!" Anh nghiến răng gằn ra hai chữ rồi xoay người bỏ đi.
Tô Nhiễm ngẩn ngơ...
—————————— hoa lệ lệ phân cách tuyến ———————————
Ngày mốt là tới giáng sinh nhưng trời lại nắng đẹp bất ngờ. Những cửa hàng
kinh doanh đã sớm trang trí rực rỡ cho cây thông, các trung tâm mua sắm
lớn bắt đầu xúc tiến hoạt động giảm giá trong dịp lễ. Khắp nơi trên
đường, đâu đâu cũng thấy nhiều người mặc đồ ông già nô-en chan chứa
nhiệt tình phát tờ rơi, người qua đường dường như cũng bước chậm lại.
Không khí giáng sinh tràn ngập khắp mọi nơi trong thành phố, khẽ hít nhẹ cũng cảm nhận được mùi của giáng sinh.
Quán cà phê ở tầng một
của cao ốc thời trang, hương cà phê nồng đậm lan tỏa vào không khí ngày
đông ngọt ngào, ngào ngạt đến mê người.
Từ đây đến phố mua sắm,
trung tâm mua sắm khổng lồ từ nam đến bắc và hai tòa cao ốc tạo thành
khu liên hợp cấp 5A [1'> . Một phần trong cao ốc hiện đại là tài sản của
nhà họ Hòa, tòa soạn của tạp chí "LaDurée" mà Hòa Vy làm chủ biên cũng
nằm ngay cao ốc này.
Quán cà phê đối diện, là kết hợp của đủ
loại kiến trúc kinh điển khiến mọi nơi ở đây đều lộ rõ hơi thở cao quý
của một trung tâm thương mại hiện đại. Đáng tiếc, Tô Nhiễm không có tâm
trạng để thưởng thức phồn hoa nơi đây.
Túi lớn túi nhỏ đặt cạnh
Hòa VY, vì công việc bận rộn nên cô ít khi đi mua sắm nên mỗi lần đi sắm sửa cô sẽ mua toàn bộ mọi thứ.