Old school Swatch Watches
Hai Người Đấu Hư Giường

Hai Người Đấu Hư Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324090

Bình chọn: 8.5.00/10/409 lượt.

- Tần Thủy Hoàng.)

Cũng chính vì trí nhớ “rất tốt” của Lý

Phỉ, cho nên Tiểu Phàm lại gặp phải một chuyện cực kỳ phiền toái mà

không hề được báo trước. Tuy nói cái vấn đề phiền phức này là do số trời đã định, nhưng ít ra, ngày đó cô cũng đã có phòng bị nên không đến nỗi

phải lên nhầm “thuyền giặc”. . . . . . . . Hiệu trưởng cực kỳ thoải mái phê duyệt kinh phí cho buổi dạ hội, vì vậy mọi

người đều không khách khí, ai cũng muốn đòi hỏi một chút, tìm một nơi

thật sang trọng.

Tiểu Phàm nhìn một dãy BMW xếp hàng trước cửa

thì không khỏi tặc lưỡi, những đồng nghiệp này đâu phải là đến ăn mừng

cho cô, bọn họ tranh thủ cơ hội này kéo nhau đến đây ăn uống thì có. Quá đáng hơn là, cô còn thấy có người mang theo cả con cái đến đây, một

chiếc xe mà chở cả đại gia đình, vợ chồng con cái, có người còn dắt theo cả người yêu đi nữa.

Tiểu Phàm nghĩ, mẹ nó, những người này thật đúng là những phần tử thối nát mà.

Lúc cô còn chưa kịp bước vào cửa thì đã nghe thấy một giọng nói khiến cho

người khác chán ghét vang lên: “Giáo sư An, cô là nhân vật chính của bữa tiệc ngày hôm nay mà, mau đến đây đi chứ.”

Cô ta là Vu Phương

Phương, đồng nghiệp của Tiểu Phàm. Hôm nay, Vu Phương Phương ăn mặc

trông rất diêm dúa, một chiếc váy ngắn màu đỏ rực ôm sát người làm nổi

bật lên thân hình nóng bỏng, mà lúc này cô ta còn đang khoác tay một

người đàn ông, gần như là muốn dùng bộ ngực vĩ đại của mình dán sát lên

thân thể của người đó.

Trừ những kẻ mù mắt ra thì ai cũng có thể nhận thấy được ý đồ quyến rũ của cô ta.

Chỉ là cái người đàn ông đang đứng bên cạnh lại dường như không hề có một

chút phản ứng nào. Điều này khiến cho An Tiểu Phàm cảm thấy thật sự thật khâm phục anh ta, dưới sự tấn công nhiệt tình của Vu Phương Phương mà

lại có thể vô cùng tỉnh táo như vậy, đây là điều mà không phải bất cứ

người đàn ông nào cũng có thể làm được.

Dáng vẻ của người đàn ông này rất cao, Vu Phương Phương cao gần một mét bảy mà cũng chỉ như con

chim nhỏ đứng nép ở bên người anh ta, còn đẹp trai tuấn tú gì gì đó thì

không cần phải nói đến, bởi vì nếu không phải là một người đàn ông cực

phẩm thì sẽ không được Vu Phương Phương để vào mắt.

Nhưng mà điều khiến cho An Tiểu Phàm cảm thấy kỳ quái là cô có cảm giác người đàn ông này rất quen.

Được rồi, có lẽ là ở chung với Lý Phỉ quá lâu cho nên đối với trai đẹp, An

Tiểu Phàm sẽ không có sức chống cự, mà hầu hết những anh chàng đẹp trai

nào cũng đều có vài nét giống nhau.

Bầu không khí của buổi dạ hội đêm nay cực kỳ sôi nổi, đa phần mọi người đều tập trung vào Vu Phương

Phương bởi vì khả năng giao tiếp và vẻ bề ngoài của cô ta. Chỉ là, điều

khiến cho mọi người tò mò nhiều nhất chính là người đàn ông đi bên cạnh

Vu Phương Phương.

Có người trêu chọc nói: “Giáo sư Phương, cô không định giới thiệu anh chàng đẹp trai đi cùng mình sao?”

Vu Phương Phương đưa mắt nhìn người đàn ông, nở nụ cười thùy mị: “Đây là

bạn tôi, Mạc Quân Kha, Tổng giám đốc của khách sạn Quân Viên.”

Mọi người bắt đầu ồ lên.

Khách sạn Quân Viên mới chỉ xuất hiện mấy năm gần đây, nhưng mà tốc độ phát

triển của nó lại giống như hỏa tiễn, chỉ trong một thời gian ngắn đã có

thể chiếm được chỗ đứng nhất định ở trong giới kinh doanh khách sạn.

Nghe nói lúc trước, trụ sở của khách sạn Quân Viên nằm ở thành phố G,

sau khi thành lập công ty chi nhánh, người đứng đầu ở khu vực này chính

là người đàn ông đang đứng trước mặt đây.

Tiểu Phàm khẽ cười một

cái, Mạc Quân Kha còn trẻ tuổi như vậy mà đã yên ổn ngồi trên chiếc ghế

Tổng giám đốc, cũng không biết được sau lưng anh ta có bao nhiêu mối

quan hệ với các nhân tài và đối tác. Vu Phương Phương này đúng là đã

nhặt được một bảo bối rồi.

Lý Phỉ ghé tai qua, nhỏ giọng nói:

“Đây là cái đạo lý gì, loại mặt hàng như Vu Phương Phương mà cũng câu

được rùa vàng ư?” Lý Phỉ nói ra những điều này cũng đều có nguyên do cả, năm đó, không hiểu tại sao Vu Phương Phương lại có thể quyến rũ bạn

trai của Lý Phỉ, sau khi bị phát hiện, cô ta còn không hề sợ hãi mà còn

nói bởi vì Lý Phỉ không có bản lĩnh gì nên mới bị người ta vứt bỏ.

Sau chuyện này, Lý Phỉ nhìn thấy Vu Phương Phương thì sẽ giống như là nhìn

thấy kẻ thù, dĩ nhiên cô biết một cây làm chẳng nên non, nếu không phải

là do bạn trai mình có ý thì mặc kệ cho yêu nữ kia xuất ra hết tất cả

bản lĩnh cũng không thể khiến cho Đường Tăng động tình, nhưng cô cảm

thấy thật sự rất tức giận. Bởi vì không bao lâu sau, Vu Phương Phương đã đá anh ta sang một bên để đi quyến rũ những người đàn ông khác.

Lý Phỉ nhìn Mạc Quân Kha nhếch môi cười lạnh, sau đó nói với Tiểu Phàm:

“Nếu không phải chị đây đã có đàn ông thì nhất định sẽ dốc toàn sức lực

dụ dỗ Mạc Quân Kha, khiến cho ả yêu nữ kia nếm thử mùi vị bị người khác

vứt bỏ, để xem sau này cô ta còn dám phá hoại tình cảm của người khác

hay không?”

Tiểu Phàm đau đớn rên lên một tiếng, trong lòng thầm

kêu khổ, Lý đại tỷ, chị có tức giận thì cũng tìm Vu Phương Phương mà

trút ra đi, sao lại ở đây cấu véo người khác…

Lý Phỉ cảm thấy mình nhất thời xúc động đã đả thương đến người