Old school Easter eggs.
Hải Đường Nương Tử

Hải Đường Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323335

Bình chọn: 10.00/10/333 lượt.

mắt hiện lên hình ảnh kỳ quái.

Một tiểu cô nương, bị vây quanh trong vòng người, bọn họ đều mặc xiêm y trắng thuần sạch sẽ, thoạt nhìn mỗi người đều lạnh như băng.

Một bà lão tóc hoa râm trong đó cầm ngân châm đi đến trước người của nàng nói: "Đến đây đi, ta vẽ kí hiệu cho con..."

Kí hiệu, kí hiệu...

Trong nháy mắt, tình cảnh trước mắt lại biến mất không thấy gì nữa, Kim Sinh rốt cục đạt tới đỉnh cuồng nhiệt, san bằng thành trì, tuyên cáo thắng lợi của mình.

Trong cơ thể một hồi nóng rực, Hải Đường trách móc một tiếng, cũng không còn khí lực, yếu ớt nằm ở trong ngực Kim Sinh.

"Nương tử, nương tử..." Hắn hôn lấy đôi má Hải Đường, "Vừa rồi, thật sự đau lắm hả?"

Nàng nhẹ gật đầu: "Bắt đầu có chút... Về sau, chẳng đau nửa." Hải Đường tựa ở lồng ngực Kim Sinh, trầm thấp nói xong.

Kim Sinh nghĩ nghĩ nói: "Đích thị là lần đầu có chút không quen, đợi về sau thời gian lâu rồi, náo thêm mấy lần, nàng chắc chắn không đau nữa."

Hải Đường nghe trong lời nói của hắn trêu đùa chính mình, vỗ lồng ngực của hắn một cái sẳng giọng: "Còn nói chàng là người thành thật, lại không có đứng đắn như vậy." Đột nhiên nhớ tới hình ảnh vừa rồi hiện lên trong đầu, Hải Đường không khỏi sợ hãi, càng ôm chặt lấy Kim Sinh , chỉ có dựa vào lồng ngực ấm áp của hắn, cảm giác bất an vừa rồi mới dần dần lui xuống.

Bên ngoài, nương Kim Sinh đã đứng trong sân hồi lâu rốt cục vỗ tay mà cười: "Ai nha, cuối cùng cũng thành công!"

Cái này động phòng hoa chúc, tuy nói đã chậm một ngày, nhưng cũng coi như là bổ sung rồi.

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng Hải Đường đã tỉnh lại, bên cạnh Kim Sinh còn đang ngủ say, nhớ tới tối hôm qua hai người thật sự kết hợp lại với nhau, Hải Đường vừa có ngọt ngào, vừa vui mừng, không khỏi tựa đầu hướng trên lồng ngực Kim Sinh cọ cọ.

Sợi tóc mềm mại của nàng cọ ở giữa cổ Kim Sinh, tí ti ngứa, còn có mấy sợi chui vào trong mũi Kim Sinh, hắn bị Hải Đường cọ tỉnh, "Hắt xì" một tiếng.

"Hì hì..." Quay đầu lại, nhìn nương tử nhà mình nghiêng đầu nhìn hắn cười không ngừng. Cánh tay bạch ngọc của nàng, lộ ở ngoài chăn, che lấy bộ ngực nửa ẩn nửa hiện, một đám tơ lụa đen rơi trước ngực, tình cảnh này thật sự là sáng sớm quấy nhiều tâm thần người ta.

"Chàng vừa tỉnh, sao lại hắt xì, bị lạnh sao?" Hải Đường hỏi Kim Sinh , lại chưa phát giác ra dưới đáy lều vải của hắn bắt đầu chuyển động, kêu gào ngẩng đầu đứng thẳng!

Kim Sinh nhìn bộ dáng nửa che nửa lộ của Hải Đường, thật sự là tâm ngứa khó nhịn. Vốn định thừa dịp sắc trời còn sớm, lại náo một hồi trước, bất quá nhớ tới tối hôm qua là lần đầu của Hải Đường, lại luôn hô đau, sáng nay nếu náo nàng, chỉ sợ không ổn, thấy còn nhiều thời gian, nương tử dù sao cũng đã là người nhà mình.

Nghĩ đến, liền đưa tay đem Hải Đường ôm vào trong lòng, hung hăn hôn một phen nhân tiện nói: "Ta đứng dậy đi đốn củi, gánh nước , thời gian còn sớm, nàng ngủ tiếp đi."

Hắn xoay người ngồi dậy, mặc xiêm y tối qua Hải Đường may vá tốt cho hắn, nhẹ nhàng mở cửa phòng, sắc trời có chút sáng, đến trên núi đốn củi gánh nước .

Hải Đường ở trên giường nhắm mắt nằm trong chốc lát, nghe gà trống ở bên ngoài gáy gọi bình minh, cũng đứng lên.

Tối hôm qua hành hạ như thế, sáng nay bắt đầu cảm thấy eo chân nhức mỏi, có chút chịu không nổi! Vừa nghĩ tới chính mình thành ra cái dạng này đều là do Kim Sinh tối hôm qua làm ầm ĩ, nàng không khỏi che chăn cười nhẹ một tiếng, cúi đầu nhìn lại, trước ngực trắng noãn hiện đầy dấu vết, lập tức xấu hổ tim đập, mắc cỡ vội vàng kéo xiêm y đặt ở một bên mặc vào.

Sáng hôm nay, nương Kim Sinh nhìn bộ dạng Hải Đường cũng không tầm thường, phảng phất luôn mang theo một tia vui vẻ nói không rõ.

Thời điểm nàng từ buồng trong đi đến nhà chính giúp Kim Ngọc đặt điểm tâm lên bàn, bà bà nhìn xem nàng cười.

Nàng đi đến trong sân, muốn nhìn xem Kim Sinh đã trở lại chưa, bà bà cũng đứng ở phía sau nàng xoa xoa tay cười.

Đợi Kim Sinh trở về, cả nhà ngồi xuống ăn cơm, bà bà không động đũa, gắp thức ăn cho vào trong chén, vẫn nghiêng đầu nhìn xem Hải Đường cười.

Phúc nhi vươn tay ở trước mắt bà quơ quơ, lớn tiếng nói: "Nương, con để ý nương từ sáng sớm rồi, có phải Hải Đường tẩu tử có cái gì thú vị hay không? Nương như thế nào nhìn chằm chằm vào tẩu ấy cười như vậy?"

Hải Đường cũng buông đũa xuống, nhìn bà bà, thật đúng là cười đến làm cho nàng có chút lông mao dựng đứng. Nàng nhớ tới hôm qua giặt quần áo phá hư một cái áo của Kim Sinh, nghĩ bà bà vì chuyện này mà nhìn nàng cười, không khỏi muốn giải thích một phen, nói: "Nương... Kỳ thật..."

"Con a, " Nương Kim Sinh đoạt lời, nhưng lại không có nhắc tới việc xiêm y, chỉ nói, "Hôm nay các con đã thành thân, chuyện quan trọng nhất chính là phải tranh thủ thời gian để cho Kim gia nhà ta có cháu a!"

"Nương " Phúc nhi lại ở một bên xen vào hỏi, "Tẩu tử làm sao mới có thể cho Kim gia nhà ta có cháu? Có phải như Lý gia tẩu tử phình bụng lên, sau đó lại sinh ra một tiểu tử mập mạp không?" Trong miệng nàng chậc chậc lấy bánh ngô, nói mơ hồ không rõ.

Kim Ngọc thầm nghĩ, con bé này thật đúng là đồng ngôn vô kỵ,