
hông dễ dàng. Bắc Thần cách Thiên Lục Phường không xa, xa
thân gần đánh, nếu có người dám nghịch ý Bắc Thần Thiên, đó là chán
sống. Bắc Thần và Thiên thành mặc dù là hai đại quốc, nhưng sớm muộn sẽ
có một quốc xưng Vương, như vậy Thiên Lục cũng chỉ có một cách đánh bạc
thôi.
Lâm Phong đột nhiên ở bên cạnh lạnh giọng nhắc nhở: “Điện hạ chẳng lẽ đối với Bắc Thần chúng ta không tự tin?”
Trầm Mộ Phong vừa ngẩng đầu, mới phát hiện ánh mắt Lâm Phong trong
nháy mắt dường như thấp xuống không độ! Suýt nữa đánh rùng mình! Thật là nữ nhân đáng sợ! Cũng chỉ có bên cạnh Bắc Thần Thiên mới có nữ tử thần
bí lợi hại nhường này, giờ mới kinh ngạc phát hiện, dung mạo Lâm Phong…
Nghe đồn thiên hạ đệ nhất mỹ nhân vốn là Phượng phi của Lôi Nhiên
thái tử Thiên Thành, nhưng Trầm Mộ Phong tự thấy dung mạo nữ nhân này so ra không thua kém Lam Phượng, hoặc là… Lam Phượng chỉ là một quân cờ
của Bắc Thần Thiên đặt bên cạnh Lôi Nhiên? Như vậy… Thiên Thành, chẳng
lẽ không phải nắm trong lòng bàn tay Bắc Thần Thiên rồi?
Nghĩ đến đây, bất giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vốn dĩ trong suy
nghĩ đó có hiểu lầm, Lâm Phong mà nghe thấy sợ rằng cười đến vỡ bụng
mất, Trầm Mộ Phong đúng là suy nghĩ nhanh nhạy thành thạo, đáng tiếc có
một số việc hắn vĩnh viễn cũng đoán không ra.
“Nguyện cùng Chiến thần kết minh!” Trầm Mộ Phong nhẹ nhàng cúi đầu,
tự nhận thần phục, Thiên Lục là một tiểu quốc, tại thời loạn thế cũng
chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi, bọn họ có tiền, Bắc Thần có chiến
lực, nếu Bắc Thần nguyện ý trợ giúp bọn họ, hơn nữa không xuất binh xâm
phạm, ra hai người cũng không sao rồi.
Không thể, Bắc Thần Thiên đích thật là xem trọng buôn bán Thiên Lục,
nghĩ đến đây, Lâm Phong cũng biết, Ân Tang cách đại loạn cũng không còn
xa.
Hắn nghĩ tới binh lực sao?
Lúc này không có tín vật, Trầm Mộ Phong đành phải viết huyết thư ấn
ký làm chứng vật, chờ đến khi đăng vị sẽ chính thức kết minh lại, lúc
này mấy người đang thương nghị xem trợ giúp hắn leo lên vương vị thế
nào.
“Ngươi trong triều có ai tin dùng được không?”
“Tả hữu thái y là người của ta, nguyên lão trong triều không thấy thủ dụ của phụ hoàng cũng đang hoài nghi, chỉ cần có biện pháp tiến cung,
trên điện tuyên đọc thủ dụ của phụ hoàng, có Chiến thần lên tiếng, không có khả năng không thành công.”
“Nhưng chuyện ngươi tiến cung là một phiền toái, bây giờ thân phận
ngươi cũng không quang minh chính đại, cách này chưa chắc được.” Lâm
Phong nhíu nhíu mày: “Ngươi có nắm giữ võ tướng không?”
“Chỉ có một đội quân phương bắc, ước chừng ba vạn người.”
Ba vạn người ở một tiểu quốc đã là không ít, Lâm Phong lại hỏi: ”
Quân đội hoàng thành bao nhiêu? Mấy vạn quân có thể tới đó không?”
Hắc y nam tử như nhìn ra đang nói đến nhiệm vụ chính hắn, lập tức
đáp: “Nhân mã đã cùng chúng ta hội hợp, đang ở phía tây ngoại ô, có năm
vạn quân hoàng thành, nhưng chúng cũng không dám coi thường vong động,
tứ điện hạ trong thành, thái tử ra lệnh phong tỏa thành để lục soát,
chúng ta phải trốn đông trốn tây.”
Lâm Phong nheo mắt, Thiên Lục là một tiểu quốc, nếu thật sự có chiến
sự thì tổn thất khẳng định là rất lớn, nếu muốn chiến đấu, cũng phải tốc chiến tốc thắng!
Đối phương có ba vạn nhân mã trước ngày mai toàn bộ có thể đến đông
đủ, ban đêm có thể di chuyển, nếu có người lẫn vào trong cung để trong
ứng ngoài hợp, công bố chiếu thư, trong vòng một ngày thâu tóm hoàng
cung, tổn thất mới có thể xuống đến thấp nhất.
Đột nhiên ngoài cửa sổ gió bắt đầu thổi lên, trong khoang thuyền có
hương cây tùng hơi gay mũi, Lâm Phong nhịn không được vuốt vuốt mũi,
trong đầu linh quang chợt lóe.
Nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, nhớ kỹ buổi sáng còn có ráng đỏ, lúc này sắc trời lại hơi có âm trầm.
“Phong, nàng nhìn xem, cơ hội tiến cung rất nhanh sẽ gặp tới.” Bắc
Thần Thiên nói hắn đang đợi người, cười cười, Lâm Phong vừa nghe hắn
nói, cau mày suy nghĩ một chút, lúc này mới “A!” một tiếng, cũng đã quên mất chuyện này, như thế Thủy Vô Ngân chưa mang người đến? Nghĩ tới đây
liền hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái, hiển nhiên người này sớm đã có mưu kế! Chỉ sợ, cho dù không có đám người này xuất hiện, hắn cũng đã có ý tưởng và bố cục!
Bất quá chính mình cũng xem như không lo lắng chu toàn, chỉ một mực
bất mãn không nghĩ xa như vậy, hắn trù tính kĩ càng, cũng chẳng muốn
cùng hắn phát hỏa, nàng lại hỏi: “Các ngươi có mê dược không?”
“Mê dược? Dĩ nhiên là có, ngươi muốn này làm cái gì?” Trầm Mộ Phong cảm giác có chút kỳ quái.
Lâm Phong mỉm cười, cúi đầu nói vài câu với Bắc Thần Thiên bên cạnh,
người bên cạnh càng thêm kỳ quái, tâm lý còn có chút khiếp đảm.
Nếu không biết Lâm Phong là nữ nhân, trong lòng ắt hẳn nghĩ rằng đã
sớm nghe việc Bắc Thần Thiên không gần nữ sắc, nguyên lai là do đoạn tay áo chi phích a~~! Biết Lâm Phong là nữ nhân lại nghĩ, Bắc Thần Thiên
lại để một nữ nhân tới gần hắn như thế? Chẳng lẽ đổi tính rồi?
Vẻ mặt Bắc Thần Thiên lóe sáng, dường vừa phát hiện ra bảo bối gì,
dùng lời của Lâm Phong mà nói chính là cười đến càng ngày càng dâm đãng
rồi!
Hoàng Anh độ