
ôn bình
thường?
Đại đa số mọi người hiểu trong thời loạn thế, không có lực lượng có
tư chất, tới chỗ nào cũng không thể thực hiện đại sự được. Đừng bảo là
đại thương nhân tới, dù là tiểu thương nhân cũng căn bản không để ý tới
lời mời của ngươi, tỷ như tứ đại tài chủ, cho dù bọn họ có đi mời, chỉ
sợ mấy vị kim chủ cũng sẽ không tới. Bất quá trong chuyện này cũng có
tin vịt, thương nhân tạo liên minh là một nguyên nhân lớn, nếu không ở
thời đại “vương quyền chí thượng” bọn họ nhất định khó làm ăn.
Nữ nhân đang thưởng thức miết canh càng thêm tức giận: “Ngươi không
nên trợn tròn con mắt nói lời bịa đặt! Ngươi là thương nhân cái gì, rõ
ràng là kỹ nữ! Nơi này ngươi có tư cách lên tiếng? Ngươi nói chuyện nực
cười như thế chẳng lẽ không sợ bị trị tội khi quân sao? Nơi này mỗi
người đều không phải là người ngươi có thể động vào!” (táo: ặc, “trợn tròn con mắt nói lời bịa đặt”… cách dùng từ thiệt mới mẻ a~~)
Bắc Thần Thiên đang ngồi phía trên cách khá xa xa, lúc này lạnh nhạt
nói chuyện: “Vũ Phong tiểu thư nói đùa, chẳng lẽ nơi đây không có phong
phạm nói chuyện, như vậy nói chuyện với ngươi là không có phong phạm?
Nàng là người Bổn vương mang đến, Bổn vương có thể chứng minh nàng là
thương nhân, ngươi là cố tình không nể mặt Bổn vương?” Đôi mày từ gương
mặt lãnh ngạo khẽ giương lên, khí phách, trong mắt hàn quang nổi lên cơ
hồ làm người ta không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, mọi người rối
rít cúi đầu, không dám chọc giận con sư tử mạnh mẽ trong Bắc Thần Thiên.
Bắc Thần Thiên, chính là vương quân tương lai, điều này tuyệt đối
chuẩn xác, cho dù là hiện tại, lời nói của hắn ở trong triều cũng có
trọng lượng rất lớn, làm xấu mặt Bắc Thần Thiên, chỉ sợ không ai có lá
gan này!
Vũ Phong là chi nữ của tả tướng đương triều, nàng sớm ái mộ Bắc Thần
Thiên đã lâu, suốt ngày ở bên trong khuê phòng, không hiểu thế sự, lúc
này bị người xui khiến nên lỗ mãng đứng ra, lại bị Bắc Thần Thiên chỉ
trích ở trước mặt mọi người, trong lòng động ầm ầm, không biết nên nói
cái gì cho phải.
Lâm Phong chính là muốn Bắc Thần Thiên đau đầu, đến lúc này mới nhìn
chung quanh một vòng, chậm rãi mở miệng: “Ta nói cho các ngươi biết, ta cũng không cần điện hạ che chở, các ngươi nếu không tin ta là thương
nhân, hãy nhìn chứng từ này đi.” Nàng đã sớm có chuẩn bị, chứng từ giấy
trắng mực đen từ trong tay áo lấy ra, chính là giấy mà Tần Mộ Quân đã ký cho nàng.
Rất nhiều tướng sĩ không quen biết nàng lập tức hít sâu một hơi, nữ tử này có ánh mắt rất sắc bén!
Lúc này Lâm Phong không cần giấu diếm, bởi vì nàng cần phải có một
địa vị để đặt chân ở nơi này, đây cũng là kế hoạch tốt, ba thị nữ họ Cẩm cùng Âu Dương Hiểu cũng biết nàng đi tìm Tần Mộ Quân, cho dù giấu diếm
thì Bắc Thần Thiên cũng sẽ biết, chẳng bằng thẳng thắn đi.
Nhưng là về chuyện hắc đạo cùng thương đạo, nàng dĩ nhiên sẽ không ngốc ngếch mà nói ra.
Lâm Phong nhìn thấy mọi người biến đổi sắc mặt, chắc là bị sản nghiệp của Tần thị hù dọa rồi, ngay cả sắc mặt cũng thay đổi một mảnh, nàng
tiếp tục chậm rãi kể chuyện: “Ta chỉ giúp Tần đại lão bản làm ăn, về
phần nội dung thì không thể trả lời, xin hỏi hiện tại ta có thể vào chỗ
ngồi chưa?”
Mọi người thấy ánh mắt của nàng liền tràn đầy kính sợ, có thể làm cho Tần Đại lão bản vốn keo kiệt viết chứng từ này, nàng làm ăn gì đây? Mặc dù không biết thái độ kia là giả hay thật,họ đã nể mặt Lâm Phong, lúc
này đã không ai dám hoài nghi, trưởng nam tử tọa ở bên cạnh Bắc Thần
Thiên cười nói: “Dĩ nhiên có thể, cô nương xin mời ngồi!” Rồi hướng về
phía sau mấy người hầu khiển trách: “Còn không mau mang thêm bàn!”
Lâm Phong nhìn chung quanh một chút, Bắc Thần Thiên nhìn ánh mắt của
nàng đầy tò mò cùng thăm dò, Âu Dương Hiểu cũng không biết đang suy nghĩ gì, trong lòng tính toán xong, nàng đi tới bên cạnh Âu Dương Hiểu ngồi
xuống.
“Đã như vậy, ta cùng Âu Dương là bằng hữu, không cần thêm bàn, ta
ngồi đây!” Xoay đầu lại hỏi Âu Dương Hiểu: “Âu Dương ngươi sẽ không cự
tuyệt chứ?”
Âu Dương Hiểu cũng sững sờ trong chốc lát, nhìn thấy Bắc Thần Thiên
phía đối diện tay đương dừng tại trên không trung, trong lòng cất tiếng
cười to, lấy cây quạt che nửa bộ mặt, cười nói: “Lâm cô nương muốn ngồi
bên cạnh ta, mời tự nhiên, chỉ sợ người khác ăn dấm chua, cố ý muốn tách chúng ta ra nha.”
Lâm Phong nửa giận nửa oán nhìn Bắc Thần Thiên trừng mắt: “Âu Dương
công tử không cần để ý, tiểu nữ tử tự biết có chừng mực.” Người khác xem lại thấy là làm nũng, thực chất nàng hướng phía Bắc Thần Thiên tàn bạo
cảnh cáo: ngươi còn dám đùa bỡn lão nương, cẩn thận ta làm thịt ngươi!
Bắc Thần Thiên kinh ngạc một lúc lâu, lúc này không nhịn được mà
cười, Lâm Phong làm vậy là cảnh cáo hắn ít can thiệp vào cuộc sống của
nàng, chỉ sợ cũng là muốn báo thù chuyện tính toán ban ngày của nàng,
tất cả mọi người đều cho nàng là nữ nhân của hắn, nàng muốn ngồi bên
cạnh Âu Dương Hiểu, thực làm hắn mất mặt mà. Hắn sớm biết Lâm Phong khác biệt với nữ nhân bình thường khác, lúc này sự hiểu rõ càng thêm khắc
sâu, bất quá điều này cũng làm