Insane
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323083

Bình chọn: 7.5.00/10/308 lượt.

ần liền không xuất hiện,Tiểu Dĩnh cũng dường như quên mất con

người này.

Lúc đó công việc cũng bận rộn, lại đúng lúc có đồng

nghiệp cũ nghỉ việc, thế là toàn bộ những công việc do đồng nghiệp cũ phụ trách

đều đặt lên vai cô. Giám đốc quản lý rất coi trọng cô, ôn tồn nói: “Cô đến công

ty cũng một thời gian rồi , biểu hiện của cô rất tốt, bình thường tôi thấy cô

cũng rất chịu khó học hỏi. Đây chính là cơ hội để học tập, Công việc tuy nhiều

một chút nhưng quen rồi thì cũng không có gì đâu, trước tiên cô thử làm xem nếu

có chỗ nào không biết thì có thể hỏi các đồng nghiệp khác, tôi đã nói qua với

họ rồi, họ sẽ giúp cô”

Cô rất vui, cuối cùng cơ hội cũng đã đến với cô rồi,

một công việc có tính chuyên nghiệp chứ không phải thực tập như ngày trước nữa,

cả ngày làm những công việc khô khan buồn tẻ, bởi vậy lúc đó cô rất hăng hái,

sôi nổi, giống như có một người tiêm cho cô ấy một liều thuốc kích thích, cho

dù là có tăng ca tăng giờ cô cũng không oán trách gì cả.

Chị Trương ở cùng bộ phận xúc động: “Đúng là tuổi trẻ

ha, sức khỏe tốt, tinh thần hăng hái, nghĩ tới lúc trước khi tôi mới vào nghề,

cũng giống như em bây giờ vậy, ai! Bây giờ thì không được rồi, ngồi lâu ê lưng,

đau vai lắm”

Tiếu Dĩnh cười híp mắt quay đầu lại nói: “Cái gì mà

muốn quay lại năm tháng đó chứ? Chị Trương bây giờ chi chẳng phải vẫn con trẻ

đấy sao? Da vẫn còn mịn màng hơn em”

Một câu nói làm cho chị Trương như mở cờ trong bụng.

Lúc xách túi da trên tay vẫn còn nghoảnh mặt lại: “Gớm! Cái miệng sao mà ngọt

thế, chị tan ca trước đây, bữa cơm tối của em, nhớ gọi bên ngoài mua vào nhé,

đừng có học các cô ấy nhịn cả ngày để giảm béo, em đã gầy sẵn rồi.”

Cô vẫn cười: “Vâng ,em biết rồi” Dạo gần đây quả thực

cô gầy đi nhiều, có những lúc soi gương Tiểu Dĩnh thấy hốt hoảng. Đây là mình

sao?

Lúc còn đại học rõ ràng cái cằm của cô ấy tròn đầy,

khuôn mặt phúng phính tròn đầy như trẻ con. Trước đó cô ấy vô số lần khổ não vì

khuôn mặt tròn xoe không gầy đi tí nào, thậm chí có ý nghĩ giảm béo nhưng mỗi

ngày đều bị Trần Diệu lôi đi nhà ăn, ăn hết hai phần cơm.

Dường như để an ủi cô anh luôn nhẹ nhàng nhìn vào mặt

cô rồi nói: “Như thế này tốt hơn nhiều, khí sắc khỏe mạnh hồng hào giống như

quả táo vậy”

Cô hỏi: “Gầy đi một chút không phải tốt hơn ư? Anh xem

nhưng nữ minh tinh kìa, cằm nhọn nhọn khuôn mặt dài dài đeo thêm cặp kính nữa,

trông thật thời trang!”

Anh nói: “Em đâu phải đi đóng phim đâu , hơn nữa, bây

giờ đa phần toàn là giả thôi, nếu không thì họ cũng đi thẩm mĩ, hoặc là đã qua

Photoshop rồi”

Cô vẫn không tin: “Cũng có những người đẹp bẩm sinh

mà?” Cho dù thế nào cũng buồn, cái mặt thế này càng làm cho mình giống trẻ con.

Trần Diệu không còn cách nào đành nói: “Em như thế này

là đẹp nhất đối với anh rồi”.

Đến dưới lầu ký túc xá nữ sinh, anh vịn vào vai cô rồi

nói từng chữ tùng chữ một rất nghiêm túc, cô ngẩng mặt lên dường như có thể

nhìn thấy toàn bộ cái hình ảnh nhỏ nhỏ của mình trong mắt của anh: “Thật không”

“Thật”

“Nhưng trên mặt nhiều thịt chẳng phải là rất xấu hay

sao?” “Rõ ràng là rất đẹp, từ trước tới giờ anh chưa nhìn thấy nữ sinh nào đẹp

như em”.

Cô nhìn biểu hiện rất nghiêm túc trịnh trọng của anh,

cười khach khách, đắc ý tựa hồ ly. Trần Diệu giật mình, giả vờ làm mặt tức:

“Thôi được rồi, em dám lừa phỉnh anh để anh nói những lời ghê gớm ra àh ”.rồi

đưa tay lên xoa đỉnh đầu của cô.

Lúc đó lầu dưới của kí túc rất vắng dường như không có

ai qua lại cả, ánh sáng của hai ngọn đèn đường sáng trưng kéo dài ra, cô né ra

một cách khéo léo, vóc dáng xinh xắn hoạt bát như một con nai mạnh mẽ linh

hoạt, vẫy chiếc đuôi đen từ trong không trung nhảy lên, cô cười một cách không

kiêng nể gì: “Ai bảo anh ngày thường không dám nói?”

Cuối cùng cũng bị anh giữ lại, ôm chặt trong lòng, cô

đột nhiên im lặng nhẹ nhàng hít thở, hai người dựa vào nhau hai tay để trước

ngực, thậm chí có thể cảm nhận được có tiếng tim đập mạnh trong lồng ngực anh.

Anh cúi xuống hôn cô một hồi lâu, hơi thở the the mùi bạc hà khoan khoái nhẹ

nhàng lướt qua, cô cảm thấy choáng váng đầu óc vì khó thở, tim lại đập nhanh

hơn , một lúc lâu mới nghe thấy anh thì thầm “Ừ, em quả thật là đẹp nhất …”

Nhưng thật không ngờ chỉ sau khi tốt nghiệp chưa đầy

một năm thì đã mất đi cái vẻ mập mạp giống như trẻ con ấy. Giờ đây cằm cô cũng

nhòn nhọn giống những nữ minh tinh mà cô từng ao ước.

Tiếu Dĩnh soi gương mà không tránh khỏi thổn thức,

những sự việc trước đây trong một lúc vẫn quẩn quanh dường như không dừng lại,

muốn thoát khỏi quả thật rất khó.

Công ty lớn như vậy mà chỉ còn lại mình cô, bên ngoài

khu văn phòng chỉ có những chiếc đèn hành lang thấp bé đang sáng, phát ra những

tia sáng heo hắt, có chút gì đó tĩnh mịch đến lạ lùng. Nội quy của công ty có

những quy định nghiêm khắc, ngoài giờ làm việc bình thường đèn lớn trong nhà vệ

sinh của công ty sẽ phải tắt đi. Bởi vậy, bình thường nếu tăng ca muộn các nữ

đồng nghiệp lúc đi vệ sinh sẽ rủ vài người đi cùng .

Hôm nay chỉ còn lại mình Tiểu Dĩnh, cô bất đắc dĩ mới