Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327355

Bình chọn: 7.5.00/10/735 lượt.

ình, để e9cho cô nhìn athẳng vào fanh, cường afthế - bá 2đạo tuyên 06bố quyết 08định trong 4lòng mình.

Nếu 29như anh đã 70yêu thì a3sẽ vô cùng d7yêu, yêu 9đến bá 1dđạo.

Cô cdthở dài adbất đắc 2edĩ, không 7biết trả c1lời như 2thế nào, 7dù sao lời 5như vậy 8cũng đã e7nói rất 9nhiều lần, dacó nhiều 2flời cũng evô ích, 5không thể 5làm gì khác 52hơn là trầm 0mặc không d1nói .

Tình 4yêu của 8banh thật 7dsự rất 61mạnh mẽ, 3bcường thế eđến nỗi 00khiến người 5akhác cảm c5thấy sợ bfhãi, nhưng elại không fnhịn được 01muốn đắm 9chìm trong dđó.

Chỉ elà lý trí b6nhắc nhở 2acô, tình 40yêu không 7thể đắm bchìm, nếu 5không sẽ 5vạn kiếp 7cbất phục 13( không thể bequay trở 2elại được).

Ôn 7eThiếu Hoa fphản bội dđã khiến dcho cô rút 3ra được 0akinh nhiệm 2xương máu, f7không muốn 58bị tổn 4thương một 54lần nữa, 4bởi vì 7cô sẽ không dchịu nổi.

Phong 7Khải Trạch 5thấy cô 0ekhông nói 3blời nào, 2cho rằng 2fanh làm cô 90sợ vì vậy 83hai tay nâng d8mặt của 1ccô lên, bvội vàng 8dnói xin lỗi: 3"Thật b4xin lỗi, ckhông phải e0anh muốn 4dọa em, 6dthật xin b3lỗi."

Nói 95xin lỗi 3xong, liền 3ôm cô thật 14chặt vào 4trong ngực, 5hốt hoảng 7tự lẩm bbẩm, trong 0dgiọng nói 54tràn đầy 6acầu khẩn: 2f"Đừng drời khỏi 62anh, được 1không?"

Hiện 48tại chỉ flà một 27quyển nhật 89ký, đã bkhông còn 1đủ khả 2năng để e3cho anh an f9tâm được 8nữa, phải 9có cô làm 78bạn anh dmới không 41còn cảm bthấy sợ 8hãi cùng 22cô đơn 8nữa.

Mười asáu năm a7đen tối, 9anh đã đi aqua được, ecnhưng sau d1này anh thực fdsự không f2thể một 0mình đi f5tiếp được 76nữa.

Đây fclà lần 8đầu tiên 1cô nghe thấy 7anh bất 7lực cầu 11xin như vậy, 0ftrong lòng 22cảm thấy 03rất khiếp bsợ, lẳng 9lặng vùi 1ở trong 98ngực của 0anh, để 4cho anh ôm 08mà không dagiãy giụa.

Rốt e9cuộc anh 1là người 5như thế anào?

Mặc 1ddù cô không 7biết, nhưng 9cô lại ehiểu rõ, 4agiữa bọn ehọ có quá 2nhiều khoảng 2cách.

"Phong 31tiên sinh, 6buông tha 3dtôi, đối a5với anh 8mà nói thật dsự khó 3akhăn như f1vậy sao?"

"Không 9bằng em 1abảo anh 91đi tìm cái 0chết còn 48hơn." bAnh buông 0cô ra, nghiêm 5etúc trả 45lời.

Mười 8sáu năm, advì cô là 26động lực 4mà anh mới 49cố gắng 9phấn đấu eeđể sống 56tiếp, nếu fnhư không 0có cô, vậy 26sinh mệnh ecủa anh d9còn có ý 78nghĩa gì?

Nếu d2đã không 1có ý nghĩa, 9vậy còn 07không bằng cchết đi 34thì hơn.

Dùng ccâu nói 7nghiêm trọng 0như thế alàm Tạ 4cThiên Ngưng 21sợ đến 93nỗi quên 7cả thở, 1trong lòng 9càng khẩn 2trương cùng 28sợ hãi.

Cô abị một 6tên đàn 36ông có tư 2ctưởng cực f3đoan quấn 23lấy rồi, 97thật là 3đau khổ.

"Thiên cNgưng, tiếp anhận anh 8đối với 6em lại khó 4khăn như 8avậy sao?" 8Anh nặng enề hỏi, edịu dàng 4và đau thương enhìn cô, 5hi vọng fcô sẽ không 4bcự tuyệt.

"Tôi 0không biết." 78Cô đẩy eatay anh ra, 26không muốn canh đụng d2vào quá bnhiều, sau 5đó lạnh dlẽo ngồi 89bất động cở đó.

Chuyện 35đến quá 50đột ngột, a7trong lòng 7acô rất 0cloạn, không equyết định cfđược gì.

"Không aasao, anh chờ 4em, chờ 4đến khi aem đồng 2ý mới thôi." 14Phong Khải 65Trạch cười dkhổ trả 76lời, đang fmuốn lái 79xe thì điện 1ethoại trong 9túi lại bvang lên, 3vì vậy elấy ra xem amột chút, 8phát hiện 9blà Đường 4Phi gọi 8ftới, bèn 84trực tiếp bnghe, lạnh 7lùng hỏi: 77"Cậu 7tìm tôi 0có chuyện c4gì?"

Sau 6khi nghe đối ephương nói cxong, vẻ 3mặt lập 23tức xảy cfra biến 68đổi lớn, 92bộ dáng 64kia quả 9athật giống dnhư là muốn 1giết người, a0anh rống bto: "Cậu 5nói cho ông fta biết, ecó chết dtôi cũng 3ckhông đồng 88ý chuyện 11này."

Sau 0ckhi nói xong, 6dlập tức 30cúp điện bthoại, sau ađó ném 08điện thoại 9di động 41lên phía bctrước, 54không để 0ý tới nó e5nữa.

Tạ b0Thiên Ngưng cabị bộ 9dáng đáng 4dsợ kia của bfanh dọa, e1cẩn thận eahỏi: "Này, 8đã xảy 96ra chuyện e7gì mà làm 3anh tức c4đến vậy?"

"Vài ebkẻ nhàm 5chán đang 01ép anh làm 7chuyện mà 4anh không 2muốn làm, 2fkhông có 39gì." aAnh lạnh e3nhạt trả elời, khi 9anh nhìn 49cô toàn 02bộ hỏa akhí vừa 8rồi liền 3biến mất, bdthay vào c1đó là dịu 6dàng.

"Người 4enào đang 6ép anh?"

"Đây 7là chuyện 8criêng tư 5của anh, a5nếu như fem muốn abiết vậy 3thì gả f4cho anh, anh b0nhất định 7sẽ nói c3toàn bộ 1cho em biết." d4Anh lại 0dùng cái edcớ này.

Mặc 0adù dùng 13rất nhiều eelần, nhưng 43lần nào 6cũng có 8tác dụng, clần này c1cũng không ebngoại lệ.

"Vậy ddtôi thà 39không biết, f9hừ." e4Tạ Thiên 8Ngưng tức 6giận trả clời, quay 8fđầu ra, 51không thèm f8nhìn anh, 3giống như fđang hờn 98dỗi.

Mỗi 3lần hỏi 8vấn đề 7quan trọng, d4anh đều 4nói là chuyện bbriêng tư, 76làm cho cô fkhông thể 0chỏi tiếp 83được nữa.

Không 31hỏi liền 7không hỏi, 91dù sao không 4cbiết cũng 7sẽ không 31chết người.

Phong aKhải Trạch 4ecười nhạt 8một tiếng, eekhông nói 50thêm nữa, 93lái xe đưa 69cô về 8dnhà nghỉ dngơi, đem 2bchuyện vừa drồi ném 59ra sau đầu.

Đường ePhi nghe được 3btiếng gào 64lớn từ 7trong điện d9thoại, thật d1không biết 33trả lời 39thế nào, ecúi đầu 7cnói không b9ra lời.

Phong 6Gia Vinh đã 2đoán được 02đại khái, 2liền hỏi 7thẳng: "Đường 36Phi, thiếu dgia nói như athế nào, 7cậu cứ 6nói lại 9là được."

"Phong 7tiên sinh, 1dthiếu gia 1


Pair of Vintage Old School Fru