XtGem Forum catalog
Em Lại Gặp Anh

Em Lại Gặp Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323750

Bình chọn: 10.00/10/375 lượt.

ã bị gắng cái mác này rồi. ” Chu Kiều Na cười đến gập người.

* Hai (nhị) : trong tiếng Trung có rất nhiều hàm nghĩa, có nghĩa là đến sau cũng có nghĩa là ngu ngốc.

Xe bon bon trên con đường xi măng nhỏ hẹp nơi đường quê, chậm rãi tiến

về phía trước. Thị Y Thần nhìn tấm bảng “Vườn ươm phát triển kinh tế

nông nghiệp Hy Vọng” vừa lướt qua, chợt nhớ đến hôm đó Lục Thần Hòa ở

nhà cô đã ba hoa rằng anh ta làm việc ở Khu phát triển kinh tế nông

nghiệp. Anh ta mặc quần áo đẹp đẽ như thế trên người nếu thật là làm cái công việc bán mặt cho đất bán lưng cho trời,làm chiến sĩ khai phá địa

cầu, thì chắc lợn cũng có thể bay được rồi.

Cảm giác ở đây không giống với những nơi thôn dã cô đã từng đi qua.

Con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, gió thổi hiu hiu, những tán lá ngô

đồng ở hai bên đường cọ xát vào nhau phát ra âm thanh xào xạc, thỉnh

thoảng bạn sẽ lại bắt gặp vài khóm lá vàng óng, nhẹ nhàng lay động,

giống như những chiếc dù lượn vô hình, lưu luyến vẫy tay chào tạm biệt

với những cây đại thụ. Phía sau cây ngô đồng là một dòng sông xanh, nhìn xa xa, ánh mặt trời chiếu ánh sáng xuống mặt nước, như rắc từng mảng

vàng.

Trời xanh không thể nào tả xiết, ánh mặt trời chiếu rọi

thứ ánh sáng tươi đẹp, không khí vô cùng trong lành, dường như mặt trời

đến đây là để tạo sự vui vẻ thoải mái cho nơi này.

Xuống xe, trên mặt ai nấy đều tràn ngập nụ cười rạng rỡ.

Thị Y Thần không nhịn được ôm chầm lấy vai Kiều Na, khen cô ấy hết mực: "Hiếm khi thấy điện hạ tìm được nơi đầy ý vị thế này."

Chu Kiều Na nói: "Tớ thèm vào! Không phải là do bản thân cậu quê mùa

à?Lần nào hẹn cậu ra ngoài cũng bày cái bộ dạng như ngăn cách thế tục,

đố kị cuộc đời."

Thị Y Thần nhìn ngó xung quanh, cách đó không

xa có một có một bảng chỉ dẫn ghi "Bên trái là vườn rau, bên phải là

vườn cây ăn trái". Cô liền hỏi: "Chúng ta nên đi hái trái cây, hay là

đào rau củ?"

"Đi đâu cũng được. Cậu xem, bên này là vườn rau,

bên kia là vườn cây ăn quả, vườn cây ăn quả ở bên kia có một cánh đồng

hoa, chúng ta ó thể đến đó ăn." Chu Kiều Na chỉ phía xa xa, "Cậu không

biết đâu, quán cơm ở đó cũng rất thú vị, quán cơm kết hợp với việc trồng hoa trong nhà kính."

"Trồng hoa trong nhà kính?Quán cơm?" Thị Y Thần hoàn toàn không thể nào liên tưởng được.

"Đi thôi, trước tiên phải dẫn mấy bạn nhỏ đi phổ cập một ít kiến thức trồng rau quả."

Đón tiếp là một người đàn ông khoảng chừng năm sáu mươi tuổi. Người đàn ông giới thiệu, làm việc ở đây đa phần là người đã có mấy chục năm kinh nghiệp trồng rau quả, cũng có một số ít là thanh niên, bây giờ có rất

nhiều sinh viên tốt nghiệp đại học cũng đến đây làm việc.

Người đàn ông dẫn mọi người đi tham quan khu vực trồng rau trong nhà kính,

toàn bộ mái che trong nhà kính cao khoảng bằng một người, các nhân viên

làm việc bên trong vẫn đi lại bình thường.

Mấy bạn nhỏ hết sức tò mò, trên đường đi không ngừng hỏi: "Đây là rau gì vậy?"

Chu Kiều Na nói: "Cái này dì biết, là cải xanh."

Thị Y Thần nói: "Ặc! Cho dù mắt có mù cũng nhận ra cái này là rau nhanh."

Một thầy giáo họ Cao đi cùng nói: "Thường bọn tôi ra chợ mua rau, người bán rau đều bảo là cải thìa, đắt hơn cải xanh."

Một bạn nhỏ cứ như vừa phát hiện ra châu lục mới: "Nhìn kìa, ruộng hoa xanh biếc bên kia là rau gì thế?"

Điểm Điểm nhanh nhẩu: "Mình biết, mình biết, đó là bắp cải,không phải là hoa màu xanh biếc."

Chu Kiều Na nói: "Gần đây trên tin tức hay nói không phải bắp cải bán

không được sao?Nông dân đều cắt bỏ hết?Sao ở đây vẫn trồng bắp cải thế?"

Thị Y Thần nhún vai, nói: "Chắc là người dân ở thành phố N của chúng ta vẫn thích ăn bắp cải."

Sống ở thành phố, đối với quá trình sinh trưởng của rau rải, cô cùng

như mấy bạn nhỏ kia đều vô cùng hiếu kỳ. Nhà kính nào cũng phải đi thăm

một lần, nhìn mỗi loại một lần có thể kiến thức về rau cải sẽ tăng thêm

một ít chăng.

Cô lại bước vào một gian khác, bên trong có làm giàn cho dây leo bò lên, cao khoảng ngang người.

Cô hỏi Chu Kiều Na: "Đây là cái gì?"

Chu Kiều Na nói: "Lần trước đến đây, nhân viên có giải thích, nhưng

mình quên mất rồi, dù sao thì nếu không phải cà chua thì cũng là dưa leo (dưa chuột) thôi."

"Vậy mà cậu cũng nói được?" Cô khinh bỉ.

Chu Kiều Na lườm nguýt cô một cái,khinh thường bước đến khu vực trồng rau kế tiếp.

Cô nhất định phải hỏi ra được cây này tên gì.

Gần đó có một người mặc một bộ quần áo lao động, đang cúi người bận rộn làm việc. Cô nhìn thấy người làm việc ở đây, đa phần đều là mấy ông chú khoảng năm sáu chục tuổi, nên đối với người này, cô cũng lễ phép chào

hỏi: "Chú ơi, cho hỏi dây là cây gì thế ạ?"

Người đó nghe thấy giọng nói của cô, cả người ngẩn ra, chậm rãi xoay người, nhìn cô.

Tầm mắt của cô bị cái cây xanh mướt trước mặt hấp dẫn, muốn mau chóng

hỏi ra tên, không đợi được chú đó trả lời, mỉm cười bước về phía đó,

muốn hỏi lần nữa, nhưng khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc, cô ngạc

nhiên há to miệng không nói thành lời.

Con ngươi đen láy của Lục Thần Hòa khẽ động, nhếch môi, nói: "Em gái à, đây là dưa leo (dưa chuột)."

Một câu “Em gái” từ miệng Lục Th