
e trừ lúc ngủ thôi sao
QAQ.
Nhất
Diệp Tri Thu: Được rồi, thế thì ngày mai em đọc tin nhắn của anh nhé.
Nhất
Diệp Tri Thu: BB.
Nhất
Diệp Tri Thu: Đúng rồi, tuy lần trước anh nói qua rất nhiều rất nhiều lần,
nhưng bây giờ anh vẫn muốn lặp lại một lần nữa.
Nhất
Diệp Tri Thu: Em Băng vệ sinh à, em quả là một cô gái tốt.
Lục
Tri Thu không hề biết rằng, để không bị lag khi nghe nhạc hội, cho nên từ lúc về
đến nhà y tá nhỏ chẳng hề mở QQ ra.<>
*****
Lục
Tri Thu không ngờ rằng nhạc hội sinh nhật Moly lại dài đến thế, và anh nghe
cũng “đau khổ” vô cùng.
Anh
chỉ nghe nói đến vụ nhạc hội này từ y tá nhỏ. Anh nghĩ chắc chỉ có là vài CV đến
nói vài lời, hát mấy câu chúc mừng sinh nhật rồi thôi. Đâu ngờ có nhiều người đến
thế cơ chứ, và thính giả đông đến nỗi vượt hơn năm ngàn người.
Mạng
trường của Lục Tri Thu đúng thật là yếu xìu, anh cứ bị văng mãi, rồi lại phải
trầy trật ráng chen vào hết lần này đến lần khác.
Nhưng
đó không phải điều tồi tệ nhất. Mà điều tồi tệ nhất chính là, từ sau khi Đao Kiến
Tiếu xuất hiện vào lúc mười giờ, MC ban đầu bèn chủ động chuyển micro, giao
công việc chủ trì cho Đao Kiến Tiếu và Moly. Hai người không hổ danh là bạn bè
cặp đôi lâu năm của nhau, kẻ tung người hứng, các màn fan service cứ gọi là nhiều
vô kể. Dưới ánh hào quang của đại thánh Đao Kiến Tiếu, tất cả khách mời ở nửa
sau chương trình đều trở nên mờ nhạt so với cậu.
Moly
không chỉ là bạn trai cũ của Đao Kiến Tiếu, mà còn là bạn tốt của cậu. Moly xem
trọng danh tiếng trên mạng, nên Đao Kiến Tiếu đương nhiên cũng nể mặt vô cùng,
tự mình đảm nhận vai trò MC. Cậu vốn theo học chuyên ngành này, nên rất giỏi
trong mấy việc khuấy động bầu không khí, hơn nữa cũng khá là chủ động pha trò,
khiến cả màn hình không ngớt xuất hiện những màn tặng bông khen ngợi. Dù đã quá
mười hai giờ đêm, trong phòng vẫn còn rất sôi nổi và đông người.
Moly
vui đến nỗi cười toe toét, cổ họng cũng khàn luôn, nhưng vẫn luyến tiếc không nỡ
nói câu “Tạm biệt.”
Đao
Kiến Tiếu trêu chọc cậu ấy trên YY: “Ai da, các bạn xem kìa, các bạn khiến
“chính cung” của mình vui vẻ đến nỗi không muốn ngủ rồi này. Các bạn khiến cậu ấy
mệt thế, thì mình phải làm sao đây hả?”
Moly
nghe xong, bèn thuận theo làm nũng vài câu. Giọng của cậu ấy trong veo đáng
yêu, vốn thường lồng tiếng cho những cậu uke hoạt bát dễ thương. Bây giờ cổ họng
tuy có hơi khàn khàn, nhưng càng làm tăng thêm chút vẻ biếng nhác xen lẫn sự
quyến rũ trong đó.
Màn
hình chat công cộng liền bị bao trùm bởi sự hưng phấn và cuồng nhiệt của fan,
người này bảo “vợ chồng già hạnh phúc chói loá quá đi!” Kẻ kia nói “wow wow wow
ra là khuya nay sama còn có hoạt động khác nữa nha!”
Bị
buộc phải nghe hết từ đầu chí cuối, Lục Tri Thu chỉ cảm thấy cả trái tim tựa
như rơi vào khối băng. Anh từng nghe nói đến Moly, làm sao mà anh chưa nghe đến
cơ chứ. Cậu ấy là người chuyên lồng tiếng giọng uke hợp tác với Đao Kiến Tiếu
nhiều nhất, cũng cùng nhau pha trò fan service nhiều nhất. Lục Tri Thu cũng từng
nghe qua vài vở kịch của cậu ấy. Nhưng anh chỉ chấp nhận đối phương và Đao Kiến
Tiếu ân ái mặt nồng trong kịch bản mà thôi, chứ không cách nào chấp nhận được
hai người tán tỉnh ve vãn nhau trên YY.
Anh
biết, cái này gọi là “fan service”. Hai người không phải là một cặp đôi thực sự,
chỉ là có một số fangirl thích như thế, cho nên CV sẽ cố ý fan service để thu
hút sự hâm mộ. Hơn nữa bầu không khí hôm nay hừng hực sôi nổi như thế, không
fan service thì quả thật có lỗi với các fan đã ủng hộ họ quá. Nhưng “biết” và
“nghe thấy” là hai chuyện khác nhau. Anh ngỡ rằng cái gọi là nhạc hội sinh nhật
chỉ là hát hò mà thôi, chứ đâu ngờ lại còn có thêm nội dung táo bạo như thế.
Lòng
cứ luôn muốn thoát ra, không muốn nghe nữa, nhưng bản thân anh cũng không hiểu
tại sao, mình vẫn ở lại kênh này đến phút cuối.
Đao
Kiến Tiếu: “Ai da, thời gian đã không còn sớm, tuy rằng mai là thứ bảy, nhưng mọi
người vẫn là nhanh nhanh đi ngủ thôi. Nếu hai đứa chúng ta còn quấy rầy giấc ngủ
làm đẹp của các cô gái, thì quả thật tội tày trời luôn.”
Moly:
“Ừm đúng rồi, hơn nữa bây giờ cũng đã hết tiết mục. Mình và Đao sama đều khản
giọng rồi, hát không nổi, cũng chẳng đọc nổi câu thoại gì nữa, cho nên hôm nay
đến đây là kết thúc nhé. Cám ơn các bạn đã nể mặt, đến tham gia cùng mình trong
buổi sinh nhật tuyệt vời này… A!” đột nhiên Moly thoáng nín bặt, mọi người chỉ
nghe thấy tiếng tạch tạch gõ bàn phím, tựa như Moly đang gõ chữ PM với ai đó.
Một
hồi sau, giọng của Moly lại vang lên: “A… vừa nãy mình có nhận được tin nhắn
riêng của một biên kịch, bảo rằng có một fan của Đao Kiến Tiếu muốn nói vài câu
với cậu ấy, hỏi mình có đồng ý không.” Moly khẽ cười: “Ha ha, đương nhiên là đồng
ý rồi. Đấy chứng minh rằng seme nhà mình vô cùng thu hút! Ừ được thôi, ngay phần
cuối của chương trình, chúng ta mời người fan này lên micro, để cô ấy nói vài lời
với Đao sama nhé.”
Moly:
“Thế thì, nào, mời bạn Nhất Diệp Tri Thu, bạn đâu rồi?”
Vài
giây sau, Nhất Diệp Tri Thu phát hiện mình đã ở trên