XtGem Forum catalog
Em Không Biết

Em Không Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323025

Bình chọn: 7.00/10/302 lượt.

ờng phèn

thanh nhiệt rồi trộn đĩa salad đơn giản. Trong nhà còn có một chú miu đang đợi

cô về cho ăn. Cô nôn nóng muốn về nhà mau thiệt mau, chẳng thể đợi thêm giây

phút nào nữa đâu!

“Tạm

biệt bác sĩ Lục!” Y tá nhỏ vẫy tay chào Lục Tri Thu: “Bác sĩ Lục, hôm nay anh

cũng không về ký túc xá à?”

Lục

Tri Thu mỉm cười với cô, lắc đầu.

Khi

Lục Tri Thu mới được điều về ngôi trường này, ký túc xá dành cho nhân viên vẫn

chưa chuẩn bị xong, cho nên anh tạm thời ở trong phòng nghỉ của bác sĩ trong

tòa y tế trường. Nhưng kì lạ là, rõ ràng bây giờ ký túc xá đã dọn dẹp xong xuôi

đâu vào đấy hết rồi, chiếu lý Lục Tri Thu hẳn đã phải dọn vào đó rồi chứ. Ấy thế

mà không biết vì sao anh vẫn tiếp tục ở trong phòng y tế.

Y

tá nhỏ cứ luôn thắc mắc, bác sĩ Lục một mình ở lại phòng y tế giữa đêm hôm

khuya khoắt chẳng lẽ không cô đơn sao? Lẽ nào có ai đó đến bầu bạn với anh ư?

Thôi

kệ, dẫu sao đó cũng chẳng phải chuyện một đứa y tá nhỏ nhoi như cô đáng phải quan

tâm.

Y

tá nhỏ thầm phẩy phẩy tay trong lòng, chào tạm biệt Lục Tri Thu xong bèn cất bước

đi về nhà.

*****

Năm

giờ sáng, nửa phút sau khi chuông báo thức của điện thoại reo lên, Tiêu Giản

Đào choàng tỉnh khỏi giấc nồng. Nhạc chuông di động của cậu mấy hôm trước đã đổi

sang bài nhạc ED do Moly, người bạn thân trong giới CV hát cho một vở kịch truyền

thanh nguyên tác. Tiếng hát dịu ngọt của Moly không làm ồn đánh thức các bạn học

khác chung phòng ký túc, ngay cả người bạn nằm ở giường đối diện chẳng qua cũng

chỉ trở mình, rồi lại tiếp tục giấc mơ đẹp.

Vẫn

như mọi ngày suốt ba năm qua, sau khi được đánh thức bởi tiếng chuông báo thức,

Tiêu Giản Đào nhanh chóng trở nên tỉnh táo. Cậu không có thói quen ngủ nướng. Tỉnh

táo rồi cậu bèn trở người bước xuống giường, tay chân khẽ khàng đi rửa ráy mặc

quần áo xong xuôi, bèn chuẩn bị rời khỏi phòng.

Chính

ngay lúc này, một thằng bạn như bị tiếng động của cậu đánh thức, đưa tay dụi mắt

rồi mơ mơ màng màng chào: “Cái Kéo Nhỏ, mày tỉnh rồi à?”

Bởi

vì cái tên Tiêu Giản Đào đọc gần gần giống “cái kéo nhỏ”, nên bạn bè thường lấy

nó làm đề tài trêu chọc cậu, Tiêu Giản Đào chẳng hề nổi giận bao giờ. Cậu nhỏ

giọng nói với bạn: “Ừ, hôm nay có hơi trễ rồi.”

“Lại

ra tập đọc à?” Thằng bạn buồn ngủ đến độ nói năng thều thào ngắt quãng: “… Chăm

chỉ quá.” Sau đó còn lầm bầm câu gì nữa, rồi lại chìm sâu vào giấc ngủ.

Tiêu

Giản Đào khẽ cười, tay cầm lấy một xấp tài liệu dày cộm, chân bước ra khỏi

phòng.

Đồng

hồ trên tay đã chỉ sang năm giờ mười lăm phút.

Trong

tòa ký túc xá mà Tiêu Giản Đào trọ, những sinh viên thức dậy sớm như anh không

hề ít. Chỉ là mấy người đó ai nấy đều mắt lờ đờ ngái ngủ. Những cậu chàng thường

ngày tràn trề sức sống và các người đẹp xinh xắn đáng yêu là thế, ấy vậy mà giờ

tất cả đều buồn ngủ đến độ đứng gật gà gật gù nghiêng ngả.

Thấy

Tiêu Giản Đào bước ra ký túc, mấy cô cậu nhóc liền chào hỏi bằng giọng nhừa nhựa

kéo dài cả thước: “Chào ~ sư ~ huynh~~!”

Tiêu

Giản Đào nghiêm mặt lại ra vẻ nghiêm túc:

“Ra

tập đọc sáng cũng cả năm rồi, sao lại còn lờ đờ thế kia? Vả lại ai dạy bọn em

cách nói chuyện kéo dài giọng thế hả, có chút tinh thần tự giác chuyên nghiệp

không hả?”

Mấy

cô bé nhe răng cười hi hi, không để bụng. “Sư huynh à, bọn em đâu phải sư huynh

đâu!” Nói rồi mấy cô tản ra như những chú chim sẻ nhỏ bị hù giật mình, nhưng có

thể thấy được cả bọn đều tiến thẳng về cùng một hướng.

Tiêu

Giản Đào lắc đầu với vẻ đành chịu, cũng cầm xấp tài liệu nặng trịch trong tay

đi về phía ngược lại.

Không

sai. Tiêu Giản Đào chính là thánh “Đao Kiến Tiếu” giọng seme trong giới CV được

người người hâm mộ trên mạng. Cậu tham gia vào đó chẳng qua cũng chỉ mới ba

năm. So với nhiều bậc đàn anh thì đó chẳng là gì cả, nhưng chất giọng quyến rũ

xen lẫn những cảm xúc khi thì lạnh lùng, đen tối lúc thì dịu dàng, cưng chiều

khi lồng tiếng ấy, cộng thêm bản thu âm có tỉ lệ remake gần như là 0%, khiến cậu

mau chóng trở thành bậc thánh chuyên giọng seme trong giới lồng tiếng online. Cậu

là mục tiêu học tập của vô số CV, cũng là báu vật mà rất nhiều giám chế cố hết

sức giành về cho bằng được - một đại thánh chuyên nghiệp như thế thiệt sự gần

tuyệt chủng rồi QAQ.



có một điều mà mọi người không biết là, sở dĩ Tiêu Giản Đào có thể ở trong giới

lồng tiếng như cá gặp nước, lồng tiếng được xuất sắc và trôi chảy như thế,

chính vì anh là sinh viên ưu tú thuộc chuyên ngành phát thanh truyền hình.

Ngôi

trường mà Tiêu Giản Đào theo học chẳng phải hạng nhất nhì gì trên toàn quốc,

nhưng ngành phát thanh của nó thì tiếng tăm lẫy lừng. Tuy nhiên hầu hết mọi người

đều chỉ thấy được cuộc sống đầy hào quang của các nam thanh nữ tú trong ngành,

chứ không hề nghĩ đến bao nhiêu công sức mà họ đã bỏ ra để có được điều đó.

Không

phải tất cả sinh viên ngành phát thanh sau khi tốt nghiệp đều thuận lợi tìm được

việc làm, không phải tất cả những ai tìm được việc đều có lương cả năm lên đến

mấy trăm nghìn tệ. Và không phải ai cũng đều có thể lên truyền hình hay làm một

phát thanh viên.

Nh