
hỏi bọn họ
tại sao lại sinh ra anh đẹp trai như vậy, anh cũng không nghĩ anh lại
đẹp trai như vậy nha.” Anh ra vẻ nghiêm trang trả lời.
“Anh thật đáng giận!” Khương Hồng Lăng đột nhiên đá anh một cước, xoay người đi ra phái cửa.
“Ai hừm —— hắc!” Anh một bên xoa chân đau, một bên duỗi tay ra kéo cô trở lại, “Em muốn đi đâu?”
“Đi ra quầy đem dao găm thay anh hủy dung!” Cô trừng mắt quay về này.
“Em thật sự chán ghét khuôn mặt anh như
vậy sao?” Đem cô kéo vào trong lòng, Ngôn Nghiễm lấy cái cằm nhẵn nhụi
cọ cọ vào hai má đang ửng đỏ vì tức giận của cô.
Chán ghét? Cô cũng không phải thần kinh
có vấn đề, làm sao có thể chán ghét khuôn mặt này của anh được. Nhưng là hậu hoạn nha, cô chán ghét hắn này trương suất kiểm đem mang đến hậu
hoạn, hậu hoạn vô cùng!
“Được rồi, nếu em ghét anh như vậy…,
không cần phải đi mượn dao, trong phòng tắm có lưỡi dao, anh đi đưa cho
em.” Thấy cô vẫn như cũ tức giận đến không chịu lên tiếng trả lời, Ngôn
Nghiễm nói xong liền xoay người muốn đi.
“Anh thực đáng giận anh biết không?”
Khương Hồng Lăng đưa tay kéo anh lại, tức giận nhìn anh nói, hai vai như không có trọng lượng rũ xuống, giống như gà trống đấu bại.
Cô thật đáng thương nha, tuổi còn trẻ
mới hai mươi tuổi, ngay cả sự vui vẻ ngọt ngào của tình yêu còn chưa
hưởng qua, phải đi vào nấm mồ của tình yêu. Cô hối hận ở trong lòng đoán .
“Anh thực yêu em em biết không?”
“Cái gì?” Cô sửng sốt, liền vội vàng hỏi: “Anh vừa mới nói cái gì?”
Khẽ thở dài, Ngôn Nghiễm không đành lòng nhìn bộ dạng ủ rũ của cô, đem cô ôm vào lòng, lần đầu tiên nói với cô lòng mình.
“Anh biết em còn trẻ, không muốn quá sớm kết hôn, tưởng lại có thể hưởng thụ sự ngọt ngào của tình yêu, nhưng là ai nói sau khi kết hôn, chúng ta không thể tiếp tục yêu đương ?” Anh
nhẹ giọng nói, thấy nàng không trả lời liền tiếp theo nói tiếp, “Thấy
anh cạo râu đi để lộ bộ mặt thật, em thực sự lo lắng bộ dạng anh rất
tốt, sẽ khiến ngững người khác xen vào giữa chúng ta, khiến tình cảm
chúng ta thay đổi, đúng không?
“Nhưng mà em có nghĩ tới hay không, anh
vì sao muốn nhanh chóng kết hôn với em như vậy? Cũng lí do ấy, em còn
trẻ như vậy, cả người tràn ngập sức sống thanh xuân, sẽ hấp dẫn người
khác, anh cũng sợ người khác sẽ theo đuổi em, em có biết hay không ﹖”
Nhìn chằm chằm cô, không buông tha chút dao động nào trong mắt cô, cô hiểu ngụ ý của anh?
Khương Hồng Lăng trừng mắt nhìn, sau đó vẻ mặt khó hiểu lắc đầu.
“Nhưng là chỉ cần em thích anh, em ——”
được rồi, nếu anh đã chính mồm khẳng định anh yêu cô, cô cũng hào phóng thừa nhận đi. “Em yêu anh mà nói…, anh quan tâm đến người khác làm gì?” Cô đúng lý hợp tình nói, khiến cho Ngôn Nghiễm sinh ý nghĩ trêu chọc
cô.
“Nói được đơn giản.” Anh dội cho cô một
gáo nước lạnh, quyết định hạ điểm mãnh liệt thuốc.”Nếu có một ngày, đột
nhiên có một nữ nhân đối với anh yêu thương nhung nhớ, lại vừa vặn bị em nhìn thấy, em sẽ thấy như thế nào?”
Khương Hồng Lăng tưởng tượng đến cảnh
đó, càng tưởng sắc mặt càng xanh mét. Anh dám để cho nữ nhân khác ngoại
trừ cô liếc mắt đưa tình
Ôm? Anh dám?!
“Chỉ xem biểu hiện trên mặt em cũng biết em đang nghĩ gì,anh nói là nếu, được không?”
“Không có nếu!” Cô mạnh mẽ nói “Em cho
anh biết, nếu như đã có em, anh sẽ không được gặp mặt những nữ nhân khác có nghe hay không?”
Ngôn Nghiễm nhịn không được cười khẽ, vị chua thật đậm nha!
“Em xem, anh chỉ là giả thiết, em liền
tức giận đến giận sôi lên, nếu thật sự phát sinh loại sự tình này, em
không tức ngất đi mới là lạ?” Anh chế nhạo nói.
Khương Hồng Lăng không để ý tới anh,
thẳng tay nhéo anh một cái thật mạnh, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Anh
thực thích làm cho các cô gái đối với anh yêu thương nhung nhớ?”
“Ôn ngọc ôn hương ai không thích?” Anh cười đến răng nanh đều lộ ra .
“Anh ——” Cô tức giận đến nói không ra
lời, người đàn ông này. . . . . . Tên đàn ông chết tiệt này, một giây
trước còn nói dịu dàng nhỏ nhẹ yêu thương cô, không nghĩ tới một giây
sau đã nói những chuyện ma quỷ này,
Hỗn đản! Hắn thật là đại hỗn đản! Anh có nghĩ rằng chọc cô xong, hắn có lẽ muốn có tam thê tứ thiếp đi? Không có cửa đâu!
“Anh vừa mới nói không phải muốn cùng em kết hôn sao?” Cô bỗng nhiên nói.
“Đúng rồi, bất quá nếu em không chịu. . . . . .”
“Ai nói em không chịu ?” Cô tức giận ngắt lời anh, sau đó nhấc tay, lôi kéo anh đi ra ngoài.
“Đi! Chúng ta bây giờ phải đi kết hôn! !”
Cô không một chút chú ý tới, khi cô h thốt lên câu cuối cùng thì ánh sáng trong mắt Ngôn Nghiễm lóe lên. Ha! Quả nhiên bị lừa!
☆☆☆
Nhân lúc Ngôn Nghiễm dưới con mắt nhìn
trừng trừng của mọi người, đặt lên cô một nụ hôn nóng bỏng, Khương Hồng
Lăng mới nhận ra mình bị lừa.
Ông trời của ta, cô làm sao có thể ngốc như vậy, tùy tiện kích động để bị mắc mưu? Cô thật là. . . . . . Ngốc nha!
Ô. . . . . . Làm sao bây giờ, sau khi về nhà cô làm sao giải thích với cha mẹ đây, cô nói đi học nhưng lại học ra một lão công?
Nói dối muốn đi học mà không cùng bọn họ đến Mĩ đi du lịch, không nghĩ tới. . . . . . Ô. . . . . . Lần này cô
thật sự chết chắc r