
i nói cô ấy tự làm tự chịu đã trải qua chưa,
khi họ rơi vào tình huống giống Nhược Hi, biết đâu một nửa của cô ấy bọn họ còn chẳng bằng. Nhược Hi là người thực tế, là đại diện cho những xúc cảm của chúng ta, nếu chúng ta thật sự không ưa cô ấy, thì chúng ta
cũng đang phủ nhận và ghét bỏ chính mình.
Phiền muộn
đột ngột đến làm tôi lo sợ, thật ra tôi hiểu rõ ý của chị tôi. Cho đến
giờ Trình Nghi Bắc chưa bao giờ nhắc đến chuyện hôn nhân với tôi. Chẳng
hiểu sao khi đối mặt với sự lo lắng sợ hãi một nửa của mình sẽ ra ngoài… của đa số người trên mạng, tôi lại kiên quyết tin tưởng Trình Nghi Bắc. Anh ấy chẳng nhiều lời khi gặp các cô gái khác, dù đối phương đẹp cách
mấy chăng nữa, nghiêng nước nghiêng thành thế nào chăng nữa. Đôi lúc tọi cũng hay nghi ngờ, bởi tính cách Trình Nghi Bắc vốn dĩ như thế hay qua
khứ anh đã tổn thương quá nặng, nên mới có thể duy trì một nội tâm lạnh
lùng như thế.
Nói bóng gió với Lý Thiệu Nham cũng chẳng có manh mối gì. Theo anh ta là từ ba năm
trước Trình Nghi Bắc một lòng muốn sáng lập công ty của riêng mình, anh
ấy liền biến thành cái dạng này. Thật ra tôi cũng rất khó tin chuyện
Trình Nghi Bắc lại chọn rời khỏi công ty nhà mình, bởi anh cãi một trân
long trời với Trình Chí Diên – Cha anh, anh không phải người nhiều lời,
nào ngờ lại có lúc phản nghịch ghê gớm thế. Nói đến nguyên nhân lại
chẳng ai rõ, sau khi rời khỏi Bắc Lâm thì ra nước ngoài, về nước liền
thành lập Quang Ảnh, cuộc sống của anh giống như bức tranh lụa nhiều hoa văn, nhiều màu sắc.
Tôi thích cuộc sống của anh, rực rỡ sắc màu, đó là cuộc sống dầu tôi có muốn cũng chẳng thể có được, nên tôi thích.
Dạo trước
tôi mới xem tiểu thuyết có tên Hoàng hôn thủy tinh, lúc đầu tôi không
hiểu nổi Lý Giai Quang, chẳng hiểu sao cô ấy lại chọn Lâm Trạch trong
khi cô ấy có thể có lựa chọn tốt hơn thế nhiều. Sau này tôi chợt hiểu,
đúng là Lâm Trạch không cho cô ấy một tình yêu nồng nàng say đắm nhất,
nhưng lại cho cô ấy sự an bình ổn định nhất. Ở bên cạnh một người như
thế, chắc chẳng bao giờ bạn lo lắng anh ấy sẽ hỏng, bởi vì anh ấy xem
trách nhiệm quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Một người quá mức trọng tình
trọng nghĩa thế nào cũng có người chỉ trích, nhưng nếu người được anh ấy đối đãi như thế là bạn, bạn đúng là may mắn.
Cả câu
truyện, tôi thích nhất là Lý Giai Quang, kính nể sự lựa chọn của cô ấy,
cũng đau lòng cho vết thương lòng không cách nào bù đắp được.
Chuyện của người ta thế mà cũng đâu phiền muộn của mình trong đó, thấy phục mình ghê.
Đến Bắc Lâm báo danh, vẫn không thấy Trình Nghi Bắc đâu, chỉ có Phương Không, trợ lí của anh đưa tôi đi làm quen với công việc.
Hệ thống
quản lý nội bộ Bắc Lâm rất phức tạp, có những quy tắc nhất định, tôi
cũng không rõ những thứ này lắm. Trợ lý của Trình Nghi Bắc là người hơn
ba mươi rồi, làm tôi hơi chùn bước, đừng nói tôi đi cửa sau nha!
Chỉ tiếc lúc Phương Không giao cho tôi một chồng tài liệu dày cộm, tôi hoàn toàn thay đổi quan điểm.
Việc của tôi rất đơn giản, chỉ nhắc nhở Trình Nghi Bắc thời gian họp hành, khó ở chỗ có quá nhiều văn kiện chờ anh ấy kí tên, tôi phải ngồi lượt bớt. Việc
này đòi hỏi tôi phải xốc lại mười phần tinh thần, cường độ công việc lớn quá mà.
Phương Không nói tổng quát về nội dung công việc của cô rồi quay lại làm việc của
mình, chỗ này ai cũng nghiêm túc làm việc, chăm chỉ, chẳng dám rề rà tí
nào. Tôi nhìn chồng tài liệu trước mặt, thấy vui mừng, cũng được, bây
giờ tôi đang bắt đầu bắt đầu với công việc thôi, vẫn chưa chính thức làm việc.
Tận đáy lòng tôi cảm thấy rất ngọt ngào. Chí ít Trình Nghi Bắc không coi là bình hoa chỉ biết chưng trong nhà, biết tôi có năng lực của mình, cũng cần phải
chứng minh năng lực đó nữa. Công việc là phần không thể tách rời với phụ nữ, một người không làm việc khác nào tách rời với xã hội, cũng như
khác biệt thời đại.
Công việc là quan hệ có lợi, mở rộng tầm mắt, hiểu biết thêm nhiều thứ, tích lũy
nhiều kinh nghiệm, bản thân cũng có nội hàm hơn.
Hồi trung học, từng trêu đùa về chuyện đi làm, kết luận lại là: phụ nữ có việc làm, thất tình hay li hôn đều khỏi phải lo lắng.
Cố gắng mấy
ngày liên tục cuối cùng cũng hiểu sơ sơ về quá trình làm việc. Trình
Nghi Bắc cũng chưa bao giờ chủ động xuất hiện, mỗi lần gặp anh đều là
cảnh họp gấp, không thì phân công việc cho mọi người. Từ xa nhìn anh,
lại cảm thấy anh cách tôi rất xa rất xa.
Nhưng trong lòng cũng dương lên một suy nghĩ khác, ưu tú như anh thuộc về tôi.
Nếu một
ngày nào đó, cô đơn và tịch mịch yêu nhau, tôi nghĩ, tôi sẽ không nhớ
quạnh hiu nữa; khi quạnh hiu đi làm, cô đơn và tịch mịch sẽ lén lút bên
nhau,…cũng đúng thôi, chúng ta luôn thích xem những cuộc đua tình ái,
chẳng may chính mình cũng sa chân vào đó.
Trần Nhất Lâm♪
** **
Cuối cùng
cũng xử lý xong hết đống số liệu hôm nay, có cảm giác thành tựu, dù mệt
nhưng lại tràn đầy năng lượng. Như hồi còn học trung học ấy, mệt mỏi
nhưng năng lượng luôn tràn đầy, lớn lên rồi có nhiều chuyện lại không vô tư như hồi trung học nữa, chẳng hạn lớn rồi chẳng thể vô tư mà