Duck hunt
Dùng Hết Đời Để Yêu

Dùng Hết Đời Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327501

Bình chọn: 8.00/10/750 lượt.

n liếc mắt nhìn, có

thể đại khái nhìn ra. Nữ hài trẻ tuổi này hết thảy đều là thật sự, cho

nên bọn họ xác định đây là trò đùa dai của nữ hài xinh đẹp, trẻ tuổi.

Lúc này, một người nam nhân ngồi xuống, đối bồi bàn nói: “Lâm tiểu

thư chính là người hay nói giỡn, cho nàng thượng một phần canh nấm.”

Nghe người nam nhân này nói…, người chung quanh đều nhìn xem bàn bọn họ, rốt cuộc cô bé này lai lịch ra sao? Có thể làm cho đường đường Chu gia

Tam công tử buông tư thái.

Lâm Miểu vừa nhìn Chu Vĩnh Hạo, cao hứng nói: “Nhĩ hảo, Chu Vĩnh Hạo, chúng ta lại gặp mặt.”

Chu Vĩnh Hạo kỳ quái hỏi: “Cô không biết nơi này là của tôi sao?”

Lâm Miểu há to mồm, tin tức này thật sự quá rung động . Vẫn là Chu

Vĩnh Hạo nói tiếp: “Miểu Miểu, cô không biết sao? Cả Hoa Hạ, tất cả quán ăn lâu đời nhãn hiệu 50 năm trở lên đều là của nhà tôi .” Lâm Miểu duỗi tay trắng nõn, mảnh khảnh ra làm một động tác vịn tường: “Soái ca, ngài đợi một chút, để cho tôi vịn vách tường.” Chu Vĩnh Hạo cười ha ha.

Lâm Miểu hôm nay vẫn là CD đồ dạ hội váy A siêu ngắn, toàn thân trên

dưới đều là màu đen , chỉ đem một cái túi xách tay lớn da cá sấu màu

cam AMS.

Chu Vĩnh Hạo lấy bóp da ra, cho Lâm Miểu nhìn biên lai Lâm Miểu cho

hắn: “Miểu Miểu, cái này tôi muốn giữ lại. Bởi vì đây là cô đưa cho tôi

.”

Mặt Lâm Miểu trong nháy mắt hồng thấu: “Thực xin lỗi, Vĩnh Hạo, tôi nói giỡn với anh.”

Nhìn xem bộ dạng Lâm Miểu, Chu Vĩnh Hạo tâm không tự giác co rúm một

chút, hắn liều mạng đè xuống, vô ý thức cúi đầu không nhìn Lâm Miểu:

“Sâm banh hay là rượu đỏ?”

Lâm Miểu cười nói: “Sâm banh.”

Bình phục tâm tình Chu Vĩnh Hạo vẫn trốn tránh con mắt Lâm Miểu, hắn

sợ hãi đôi mắt thông minh này xem thấu chính mình. Hai người lẳng lặng

ăn, Lâm Miểu dáng vẻ ưu nhã làm cho người ngoại quốc liên tiếp hướng

nàng nâng chén thăm hỏi, Lâm Miểu cũng lễ phép lại.

Chu Vĩnh Hạo không nhìn Lâm Miểu: “Miểu Miểu, là tôi chậm không phải?”

Lâm Miểu thành thật trả lời: “Tôi không biết?”

Kỳ thật hai người lần đầu tiên chạm mặt trong nháy mắt kia, liền từ

trong ánh mắt đối phương thấy được nhảy lên hỏa diễm. Hắn nghe tỷ tỷ

nói về Lâm Miểu, Lâm Miểu một giọng tiếng phổ thông Bắc Trữ làm cho hắn

lập tức hiểu được cô bé này chính là vợ Giang Tu Nhân.

Hắn biết rõ bọn họ không có tương lai, bọn họ trong lúc đó cách thiên sơn vạn thủy. Hắn có vị hôn thê gia tộc chỉ định, một búp bê vô cùng

nuông chiều; nàng có trượng phu hợp pháp, mặc dù hôn lễ bọn họ còn không có cử hành chính thức. Hắn biết rõ Lâm Miểu để dành 250 nguyên là có ý

gì, nhắc nhở hai người bọn họ. Chỉ là một ánh mắt là đủ rồi.

Thật không nghĩ đến, vận mệnh lại đem Lâm Miểu đưa đến trước mặt của

hắn. Tuy nhiên hắn cái gì cũng không thể làm. Trên thế giới khoảng cách

xa nhất, nháy mắt hoa lửa thiêu đốt nhưng không cách nào tiến gần hai

trái tim.

Ngọn đèn tối tăm, sàn nhảy bắt đầu rồi, vài người trong nước bên kia

dẫn đầu. Chu Vĩnh Hạo đứng lên, kéo cái ghế ra cho Lâm Miểu, hắn đem Lâm Miểu kéo vào trong ngực, hai người lặng yên khiêu vũ. Lâm Miểu nhịn

không được nói ra: “Giờ phút này, em thật hy vọng Giang Tu Nhân phản bội em, để cho em có lý do phóng túng một lần.” Lâm Miểu nghĩ, tương lai

vĩnh viễn là đen kịt trống rỗng như vậy, đưa tay không thấy được năm

ngón, thanh âm trong động còn phát ra rầm rầm, dũng khí thử của nàng

không nhiều lắm . . . . . .

Chu Vĩnh Hạo ôm chặt Lâm Miểu: “Miểu Miểu, em cũng biết, chúng ta đều rất vô lực thay đổi tất cả truy cầu của chúng ta đối với bản thân

mình.”

“Em biết rõ.”

Lâm Miểu ảm đạm nói ra. Hơn nữa hiển nhiên, cảm giác tình lâu dài một chút nồng đậm và mùi thơm thoang thoảng thì không cách nào gắn bó hai

người cùng một chỗ cuộc sống cả đời. Điểm này, nàng cùng Chu Vĩnh Hạo

đều thấy rất rõ ràng.

Chu Vĩnh Hạo nghe được lời Lâm Miểu nói…, hắn đem Lâm Miểu càng thêm

ôm sát trong ngực: “Miểu Miểu, tại sao em phải cùng hắn ở cùng một chỗ?” Lâm Miểu đương nhiên biết rõ Chu Vĩnh Hạo là có ý gì, bởi vì Lâm Miểu

chỉ có đối với trong ánh mắt của hắn thì mới có thể xuất hiện hỏa diễm

nhảy lên .

Lâm Miểu rũ mắt xuống: “Không phải là ký ức tốt đẹp. Em biết anh ta

không đến 10 tiếng đồng hồ, sự tình liền xảy ra.” Chu Vĩnh Hạo khó có

thể tin: “Chẳng lẽ hắn bắt buộc em? ! Cái này không giống việc làm của

Giang lão nhị hắn.” Lâm Miểu nhịn cười không được: “Xem ra anh rất nhanh tách rời hắn chứ sao. Hắn so với giờ càng ác liệt.” Lâm Miểu nói xong,

mặt đỏ thấu.

Nam nhân này đồng dạng ác liệt nhưng nói: “Nếu như anh là hắn, anh cũng nhất định sẽ làm như vậy .”

Lâm Miểu: “. . . . . . . . . . . .”

“Hắn rất yêu em.”

Lâm Miểu gật gật đầu: “Em biết rõ, trên cái thế giới này không có

người so với hắn làm được rất tốt, cùng hắn ở cùng một chỗ, em là thỏa

mãn , cũng không phải không vui vẻ.”

“Nữ nhân Tịch Hi này điên rồi, em phải cẩn thận một chút, cô ta rõ

ràng tìm được Chu Nhược. Chu Nhược coi như thông minh, không có để ý cô

ta.”

“Phải không? Cô ta triệt để đắc tội Giang gia, Giang gia sẽ không bỏ qua cho cô ta. Anh yên tâm, em không sao .”

Chu Vĩnh Hạo bìn