
g, nhiệm vụ nặng. Hơn nữa trên xe còn có nhiều nghiệp vụ
phòng người phụ trách phù hợp đều đi.
Giang Tu Nhân mặt dày thoáng có một chút hồng, dù sao có lấy việc
công mưu cầu việc tư mà hiềm nghi. Anh chủ động cùng mọi người thẳng
thắn: “Miểu Miểu cũng chưa có đi qua huyện đào viên, nàng theo chúng ta
đi xem, mọi người không có ý kiến a?”
Thành Thành chủ động nói: “Lãnh đạo, ngài hỏi mọi người chúng tôi như vậy, chính như hỏi khách nhân các ngài làm thịt gà hay không?” Tất cả
mọi người nở nụ cười, nối đuôi nhau lên tới một cỗ xe ngồi giữa ba. Xe
dẫn đường phía trước từ từ tiến ra khỏi cửa chính công an. Lâm Miểu biết rõ Giang Tu Nhân là người vô cùng hải phái, người của cục công an cũng
đều đã quen sử dụng trưởng cục công an hải phái trẻ tuổi nhất có tác
phong công tác. Không giống những cục lãnh đạo khác như vậy, xuất hành
nhất định phải có một cỗ xe của mình dùng hiển lộ rõ ràng thân phận của
mình.
Lâm Miểu không tiện ngồi ở bên người Giang Tu Nhân, nàng cùng Thành
Thành ngồi cùng một chỗ, có một đáp không có một đáp cùng Thành Thành
nói chuyện, ánh mắt lại thủy chung đuổi theo chồng của mình.
Người người cũng biết, Giang Tu Nhân đang làm việc cùng không công
tác giờ hoàn toàn là hai loại trạng thái. Bí mật, anh căn bản trên miệng là người ba hoa. Thủ hạ của anh cũng đã quen phương thức công tác của
anh, thật sự nghiêm túc, kiên định công tác; thật vui vẻ, cuộc sống
khoái khoái lạc lạc. Dựa theo chuyện Mạc Phi nói, trở mặt cực nhanh,
hiện nay trên đời cũng chỉ có Thanh Hà, Mạn Ngọc có thể chống lại, hơn
nữa là khi anh phát huy thất thường, Mạn Ngọc, Thanh Hà vượt xa người
thường phát huy tình huống thực tế.
Giờ phút này Giang Tu Nhân đang đùa giỡn Trí Tây Tây ban an toàn cộng đồng, cô vừa nghỉ kết hôn trở về.
“Uy ,Trì Tây Tây, ta phát hiện lần này cô trở về có hai cái biến hóa.”
Trì Tây Tây 26 tuổi trở thành Bảo Bảo hiếu kỳ: ” hai cái biến hóa?”
Những người khác lập tức đồng tình nhìn Trì Tây Tây. Thành Thành rõ ràng thì thào tự nói: “Mặc niệm ba giây đồng hồ.”
“Cụ ta cẩn thận quan sát được, người thứ nhất biến hóa sẽ là chân của cô đã thành công biến thành ngoại chữ bát (八); thứ hai biến hóa chính
là cô nói chuyện lời nói truyền đi nguyên lai quá nhanh, bởi vì hiện tại chỉ cần là cô mới mở miệng nói chuyện, mọi người chúng ta cũng không
biết cô đang ở đây nói cái gì, tất cả mọi người chỉ thấy miệng của cô
khẽ trương khẽ hợp . . . . . .” Giang Tu Nhân lời còn chưa dứt, toàn bộ
người trên xe lập tức toàn thể cười, kể cả lái xe Hướng HàNam. Hắn là
lái xe kiêm bí thư của Giang Tu Nhân, đường đường là chủ nhiệm văn phòng cục thành phố . Giang Tu Nhân từ khi về nước, hắn một mực đi theo.
Người người cũng biết hắn là tâm phúc của Giang Tu Nhân.
Liền Giang Tu Nhân cũng không cười, anh đối Hướng HàNamnói:
“Ta nói Hướng chủ nhiệm, phiền toái cậu cười thì có thể cười, nhưng cậu không cần cười mà đem xe thành hình chữ ‘ chi ’ a?”
Lâm Miểu thật sự cười xóa khí, Thành Thành ý vị đấm lưng cho nàng.
Giang Tu Nhân quay đầu lại nhìn thấy: “Thành Thành, ta chỉ bất quá là
bảo cô làm thêm giờ vài đêm, cô không cần hung ác đến lấy bà xã của ta
hả giận a? Đánh dùng sức như vậy? !”
Thành Thành lập tức đem Lâm Miểu đuổi đến chỗ Giang Tu Nhân: “Cậu mau qua tới a, mình xem chồng cậu cũng hmm thật. Mình cũng vậy thật phục
cậu, mỗi ngày đều dính theo, theo mình ngồi một hồi, không yên lòng mà
cậu yên tâm, tại trên xe đây, ai cũng đoạt không đi anh ta. Chính là tạm thời cướp anh ta đi, không gian nhỏ như vậy, tuyệt đối làm không thành sự! Cậu cho rằng người người đều là vận động viên bóng đá ? Tính dẻo
dai tốt.”
Mọi người lại cười to.
Lâm Miểu đỏ mặt nhẹ nói: “Thành Thành, cậu chính là nữ lưu manh!”
Thành Thành liếc qua nói, ôm khuôn mặt Lâm Miểu: “Đừng tại trước mặt
chúng ta giả bộ đứng đắn, cậu xem cậu bây giờ cái bộ dạng này non muốn
chảy nước, bị người nào đó nuôi nhiều quá thành quen! Cũng được ý nói
mình là nữ lưu manh, nữ lưu manh là cậu a! ? Nếu như mình là cậu, sẽ đem chuông điện thoại của chồng cậu đổi thành gọi ông người sử dụng đã kết
hôn ~~”
Cái này không được, Hướng HàNamcàng làm lái xe thành hình chữ ‘ chi
’. Trì Tây Tây cười ra nước mắt: “Thành Thành, chị em tốt của ta, trở về tỷ mời cô ăn bữa tiệc lớn.”
Thành Thành phất phất tay: “Trì tỷ tỷ, ta là gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ. Sao có thể làm cho ngài mời ? Học lôi phong, làm tốt sự, năm nói bốn mỹ ba nhiệt tình yêu thương, tám vinh tám sỉ phải nhớ kỹ!
Cái nào, giống như, nghe nói Bắc Trữ chúng ta mới mở một nhà hàng Hàn
Quốc, nghe nói hương vị tương đối khá.”
Trì Tây Tây cùng toàn bộ người trong xe: “. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .”
Điện thoại Lâm Miểu vang lên, nhìn xem, nguyên lai là điện thoại nhà Thành Thành, liền đối Thành Thành nói: “Mẹ cậu .”
Thành Thành trợn to hai mắt: “Bây giờ còn bất ngờ nói tục?”
Lâm Miểu lập tức kịp phản ứng: “Mẹ của cậu.”
Nghĩ nghĩ vẫn là như mắng chửi người, lại nói câu “Điện thoại.” Toàn
thể phục hồi lại chợt cười. Hướng HàNamđành phải đem xe đứng ở ven đư