
y quật ngã trên mặt đất. Sau một khắc, cận vệ của Chu Vĩnh Hạo đem
những người này lôi ra khỏi, tựa như không có phát sinh qua.
Nữ nhân kia rốt cục kịp phản ứng, nàng nghĩ lên đi đến mặt Lâm Miểu,
Lâm Miểu nhàn rỗi nói: “Tiểu thư, tôi khuyên cô nghĩ lại đi, cô quay đầu lại nhìn xem cận vệ của cô.” Nữ nhân vô ý thức quay đầu lại, quả nhiên cận vệ không ở đó. Chu Vĩnh Hạo mặt đen lên, nam nhân xinh đẹp đi theo
đồng dạng đi tới.
Nữ nhân nhìn xem biểu lộ của người chung quanh xem cuộc vui, cực kỳ
không có sĩ diện. Cô ta chỉ vào cái mũi Lâm Miểu: “*****! Cô biết tôi là ai sao? ! Ca ca tôi sẽ không bỏ qua cô! Tôi xem cô chết làm sao? !”
Lâm Miểu trực tiếp đem bình rượu mời đến đi lên: “*****! Phóng ngựa
tới đây, tôi đây chờ.” Cái trán nữ nhân lập tức máu chảy như rót, cô ta
ngây người, cô ta không biết nên phản ứng như thế nào. Giờ phút này bên
người cô ta không có bảo tiêu, đây không phải địa bàn của cô, cô chính
là một nữ nhân tay trói gà không chặt mà thôi.
Chu Vĩnh Hạo trong nội tâm ‘ hồi hộp ’ một chút, sự tình nghiêm
trọng. Giang Tu Nhân ôm Lâm Miểu ân cần nói: “Em không sao chớ?” Lâm
Miểu lắc đầu, nàng cũng hiểu được khả năng sự tình lớn.
Nữ nhân kia lầm bầm nói: “Chu Vĩnh Hạo, sự tình hôm nay sẽ không cứ
như vậy mà kết thúc. Nếu như nữ nhân này không chết, tôi với anh không
yên!” Giang Tu Nhân vừa nghe, cũng không làm, hắn đánh một cái tát nữ
nhân kia nằm sấp: “Tôi xem cũng là cô chết trước a!”
Chu Vĩnh Hạo vỗ tay, một thủ hạ tới: “Công tử?”
“Trước tiên đem Lý tiểu thư đưa đến bệnh viện.”
Chu Vĩnh Hạo phất phất tay, đối Bộ Yên nói: “Yên, em đi trước đi.” Bộ Yên lại lắc đầu: “Em không đi, sự tình hôm nay là vì em mà ra, nếu như
em liền như vậy mà đi, em còn là người sao?”
Lâm Miểu nhìn Bộ Yên, nữ nhân này tuy văn hóa không nhiều lắm, nhưng
bản thân nàng là tự nhiên mộc mạc đạo lý làm người. Vào hôm nay, có thể
Bộ Yên như làm được vậy, đã không nhiều lắm.
Lời Bộ Yên nói…, làm cho Giang Tu Nhân nhìn cô, nữ nhân này không
giống. Lâm Miểu lại đứng lên, kéo Bộ Yên: “Chúng ta vẫn là đi, cô ngàn
vạn đừng đau lòng. Vĩnh Hạo đây là đang lợi dụng cô tới hắn thoát khỏi
cái gọi là vị hôn thê. Hắc hắc, Vĩnh Hạo, thực xin lỗi, tuy nhiên lửa là anh thả, nhưng nhà em nhiều bó củi lắm. Cho nên, anh cùng Giang Tu Nhân dập tắt lửa a. Kỳ thật anh hẳn là cảm tạ em triệt để cho anh thoát khỏi nữ nhân dây dưa này.”
Chu Vĩnh Hạo trừng to mắt: ” Muốn hay không tặng cho em khối tấm biển? !”
Trong thang máy, Bộ Yên vẫn bàng hoàng: “Chị có thể hay không có chuyện xảy ra?”
Lâm Miểu nhún nhún vai: “Bộ Yên, cô sẽ không thật sự khờ dại như vậy
a? ! Vĩnh Hạo đem cô ra ở trong lúc này, rõ ràng chính là làm cho nữ
nhân kia khó xử, cô đây cũng không hiểu được? Đừng nói cho tôi cô không
biết trong lúc này ra vào đều là những người nào.”
Bộ Yên không cách nào che dấu chính mình lo lắng đối Lâm Miểu: “Nữ
nhân này gọi Lý Nguyên chỉ, ca ca của cô ấy gọi Lý Nguyên Lịch. Lâm Miểu tôi lo lắng cho chị, nam nhân lợi dụng chúng ta, hậu quả lại muốn chúng ta gánh chịu.”
Lâm Miểu nhìn Bộ Yên, ai nói con hát vô tình? Xem ra vô luận ngươi là đang làm gì, phẩm chất con người mới là trọng yếu nhất.
Hai người không thèm để ý chút nào uống rượu, người chung quanh bắt
đầu còn tưởng rằng bọn họ làm bộ trấn định, không nghĩ tới, bọn họ là
thật không quan tâm. Công tử Chu gia cùng một người đàn ông, hơn nữa là
nam nhân xinh đẹp, hắc hắc, hai nam nhân đồng dạng xinh đẹp quá phận,
chẳng lẽ nữ nhân chỉ là che dấu chân tướng sự thật? Người trong nước đầy đủ phát huy trời sinh có đủ tinh thần bát quái.
Hai người đến phòng tắm hơi, sau đó buông lỏng một phen, Chu Vĩnh Hạo phất phất tay, tất cả lui ra. Giang Tu Nhân châm một điếu thuốc, đưa
cho Chu Vĩnh Hạo một điếu, Chu Vĩnh Hạo cầm lấy cái bật lửa trước đốt
cho Giang Tu Nhân, một lần nữa đốt cho chính mình. Một đôi hài hòa xã
hội cùng sói lang bái.
“Nhà bọn họ là làm gì?”
Chu Vĩnh Hạo bị dọa: “Cậu cũng không biết cô ta là ai? Hai người các
cậu liền dám hạ độc thủ như vậy? ! Các cậu thật đúng là trời sinh một
đôi.” Chu Vĩnh Hạo khinh thường nói.
“Nữ nhân này gọi Lý Nguyên Chỉ, gia gia định vị hôn thê cho tôi. Thế lực nhà bọn họ ở Đông Bắc, Nhật Bản BT tập đoàn hợp tác thương mại. Nhà bọn họ tại bộ phận xe hơi thị trường chất lượng trung bình có phân
ngạch tương đối, đại ca Lý Nguyên Lịch của cô ta là nhân vật hung ác. . . . . .”
“Đợi chút, Lý Nguyên Lịch? ! Cậu nói thị trưởng Hải Liên thị sao?” Giang Tu Nhân kích động hỏi.
“Đúng, chính là hắn. Như thế nào, cậu biết hắn?”
Giang Tu Nhân tranh thủ thời gian cầm tay Chu Vĩnh Hạo: “Huynh đệ,
cậu phải thập phần cảm tạ trời không có cho cậu lấy nữ nhân này, nếu
không nón xanh (cắm sừng) của cậu muốn đến bầu trời. Khó trách tôi cảm
thấy nữ nhân này quen mặt, nguyên lai tôi đã thấy cô ta. Lý thị trưởng
của chúng ta có phải là rất thương yêu cô muội muội này, cũng phụ cũng
huynh* ? Tình cảm của bọn họ tốt vô cùng?” (vừa là cha, vừa là anh)
Chu Vĩnh Hạo gật gật đầu, nghi ngờ hỏi: “Làm sao cậu biết? Lý Nguyên Lịch so với