
, bởi vì anh biết Dung Ân không muốn anh quản.
Hiện nay Hạ Phi Vũ xảy ra chuyện như vậy, anh vẫn là vận dụng quan hệ đem Hạ Tử Hạo ra ngoài.
Trở lại Hạ gia, chuyện Hạ Phi Vũ còn chưa kịp truyền đến, Hạ lão
gia một mình thấp thỏm trong lòng cuối cùng rơi xuống, vội vàng kêu tài
xế lái xe đưa Hạ Tử Hạo đưa đến bệnh viện, tự mình đón Hạ phu nhân xuất viện.
Điện thoại Hạ Phi Vũ vẫn tắt , con gái cũng lớn, hai người không
có suy nghĩ nhiều, chỉ muốn lôi kéo con trai đến khách sạn ăn mừng.
Hạ Tử Hạo quan tâm Tư Cần, sau khi ăn cơm xong liền vội vã nói mình có việc, tự lái xe rời đi.
Người đi làm ở Cám Dỗ, đều là con cú, Tư Cần cũng không ngoại
lệ, cô vẫn ngủ đến xế chiều mới tỉnh lại, thu dọn phòng ốc qua loa ,
mặc đồ ngủ, bên ngoài khoác áo lông, liền mang theo túi rác xuống lầu.
Sau khi đem đồ ném về, cô vốn định lập tức lên lầu, lại thấy một
chiếc Mercesdes-Benz màu đen chạy băng băng xông tới, cơ hồ sẽ đụng vào
cô, chỉ còn cách ba bước liền dừng lại, cô bị làm cho sợ theo bản
năng lui về phía sau, người đàn ông xuống xe, mặc áo gió màu đen, tuấn
tú đẹp trai, đang tựa tại cửa xe cười với cô.
Hạ Tử Hạo thấy cô hồi lâu không mở miệng, chậm chạp không có phản
ứng, liền tiến lên kéo tay, dẫn cô tới phía sau xe, sau khi mở cốp , lập tức thấy 999 đóa hoa hồng Champagne, mỗi một đóa cũng là chọn lựa cẩn
thận, nở rộ xinh đẹp, mùi thơm làm người ta say mê, Tư Cần biết rõ loại hoa hồng này có ý nghĩa: Anh chỉ chung tình với mình em.
"Nghe nói rồi sao? "Hạ Tử Hạo đứng sau lưng Tư Cần, hai tay xuyên
qua thắt lưng cô, dán chặt lấy bụng cô, "Hướng về phía hoa hồng
Champagne ước nguyện, nguyện vọng của em sẽ được thực hiện, có muốn
thử một chút hay không?"
Gió rét quất vào mặt, vòng tay ôm ấm áp, nếu để cho cô ước
nguyện..., cô nhất định sẽ nói, để cho chúng ta gặp nhau theo cách
bình thường nhất, em là Tư Cần, anh là Hạ Tử Hạo, không hơn .
Người đàn ông này, cô dứt không ra, càng không thể có được, để anh
đi, Tư Cần so với ai khác đều thấy đau, có thể cô lựa chọn phương thức
quá kịch liệt, lên tới trên lầu, hai người không thể chờ đợi được ôm
lấy nhau, hôn nhau nồng nhiệt, khát vọng khẽ vuốt, để Tư Cần lúc đó nằm vật xuống giường lớn, cô kéo qua chăn che mặt mình, nước mắt cơ hồ đồng thời chảy ra, cô muốn phóng túng một lần, chỉ sợ chẳng qua là chỉ
vẻn vẹn có một lần.
Đời này, chưa có người đàn ông nào mang lại cho cô cảm giác như vậy.
Hạ Tử Hạo đi vào cũng là lúc biết Tư Cần không phải là lần đầu, nhưng mặc dù như vậy, anh vẫn rất ôn nhu săn sóc cô, luôn để cô hoàn toàn
thích ứng, mới từ từ chuyển động. Anh từng lần một hôn hít lấy thân thể
của cô, ở trong mắt Tư Cần, thân thể của cô là bẩn thỉu vô cùng , mà
Hạ Tử Hạo đối đãi với nó, giống như là đối đãi bảo bối, hết sức che
chở, anh làm cho cô nếm được tư vị làm trinh nữ ( ở đây ý nói
trước đây TC chưa có một lần nào gọi là ân ái thật sự), sung
sướng tràn trề vui thích, đến cuối cùng, người đàn ông ôm chặt lấy cô,
đôi môi mỏng nóng rực hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cô, lúc người đàn ông phóng thích, anh cơ hồ là lấy hết sức lực đem Tư Cần dán vào
trong lòng, cô cảm giác mỗi khúc xương đều đau nhức , nhưng cái loại đau này, quả nhiên là khắc cốt ghi tâm , hạnh phúc.
Hai người mềm nhũn ôm nhau, ánh mặt trời rất tốt xuyên thấu qua khu
vườn rồi đến rèm cửa sổ, chiếu xạ ở hai thân thể giao thoa thật
chặt, Tư Cần đem mặt tựa vào bộ ngực người đàn ông, Hạ Tử Hạo ngón tay
xuyên qua mái tóc dài của cô, "Chúng ta kết hôn đi."
Hai con mắt khẽ nhắm của Tư Cần kinh ngạc mở ra, sắc mặt ngạc
nhiên, "Tử Hạo, lần trước ở Hạ gia, em cho là anh chỉ nói một chút
thôi."
"Anh nghiêm túc" thân người đàn ông trượt xuống dưới, cùng cô mặt đối mặt dựa vào, "Anh muốn cưới em, chỉ đơn giản như vậy."
Tư Cần từ trong lồng ngực của anh lui ra , cô ngồi dậy, quay ra sau
đưa lưng về phía người đàn ông, "Tử Hạo, anh đối với em hiểu rõ bao
nhiêu? Cùng anh ở chung một chỗ, em chưa từng có nghĩ tới sẽ gả cho anh, Hạ gia có danh có vọng, tuyệt đối không thể tiếp nhận một người như em
làm con dâu, hơn nữa, từng có chuyện đã phát sinh ở trên thân thể em, anh cũng không biết, quá khứ của em, anh có nghĩ tới không, đến cỡ
nào cũng không chịu nổi..."
"Cái gì quá khứ hiện tại, anh không cần , " người đàn ông đi theo đứng dậy, từ phía sau ôm lấy cô, "Chuyện của anh, anh tự mình làm chủ,
bọn họ không đồng ý cũng không có cách nào, anh nhất định giằng co đến
cuối cùng, anh sẽ không bao giờ cúi đầu."
Tư Cần hốc mắt ướt át, cô nghiêng thân thể, ngón tay nhẹ nhàng xoa
trán người đàn ông, theo dọc xuống chóp mũi, từ từ rơi lên trên miệng
của anh, anh không biết , rất nhiều rất nhiều.... Nếu như anh biết,
đưa anh đi vào tù, là cô, anh sẽ làm như thế nào? Tư Cần ngón tay ở
trên mặt anh nhẹ nhàng vẽ, nếu như, anh biết chuyện Hạ Phi Vũ, anh lại
sẽ làm như thế nào?
Cô không dám nghĩ, những chuyện kia, cô dù sao cũng không hối hận, có thể sau khi l