XtGem Forum catalog
Dục Vọng Của Người Chinh Phục

Dục Vọng Của Người Chinh Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323613

Bình chọn: 7.5.00/10/361 lượt.

hịn cười. Dường như hắn đã

từ bỏ rất nhiều thứ, nếu như hắn không phải là người máy, vậy có tính là

"không yêu giang sơn yêu mỹ nhân" mà loài người nói không?

Đáng tiếc, hắn là người máy, hắn yêu người ta

thế nào được?

Cuối cùng, Cố Triệt hôn mê, Thẩm Mặc Sơ trầm

luân. Hai người đàn ông Minh Hoằng ngợi khen, hai người đàn ông có thể tranh

giành cô với hắn, đều không còn năng lực nữa rồi. Mà người máy tính toán chi

li, dùng mười thành thị đổi lấy cô. Thật ra đây là cuộc giao dịch bất lợi. Đối

với loài người, giá trị của cô tương đương với mười thành thị rộng lớn; Đối với

hắn, nếu như không cải tạo, cô hoàn toàn không đáng giá một đồng.

Những con người đó giao cô ra là bởi vì ngu

xuẩn; Nhưng hắn chấp nhận cô, là gì đây?

Vua Zombie đã quên đi bản thân, nhưng vẫn quyến

luyến không quên cô như trước. Thế nhưng người máy Minh Hoằng, vì sao lại muốn

có được cô như vậy?

Hắn nghĩ ngợi, bởi vì tình yêu.

Không phải bởi vì hắn yêu cô, mà bởi vì hắn

muốn học cách yêu.

Hắn là đại biểu của người máy có trí tuệ và

năng lực cao nhất. Hắn là chủng tộc ưu tú nhất, sao có thể không biết yêu cơ

chứ?

Cô muốn hắn thả những người khác đi, hắn nghe

theo cô; Cô sợ bị cải tạo, hắn đồng ý.

Điều hắn muốn, chỉ là một người yêu. Tuy hắn

cảm thấy mình cũng không yêu cô.

Mà cô, Hứa Mộ Triều dối trá vô liêm sỉ, Hứa Mộ

Triều khéo ăn khéo nói, Hứa Mộ Triều không ai đấu lại được, sao lại không thức

thời, không chơi trò tình yêu này với hắn chứ?

Nụ hôn chào buổi sáng hằng ngày, lúm đồng tiền

của cô như hoa tươi hé nở đúng giờ; Cô chăm lo việc áo quần cho hắn, bàn tay

mềm mại mơn trớn áo sơ mi của hắn; Hằng ngày cô nằm trong lòng hắn, lại có thể

chìm vào giấc ngủ say, vẻ mặt bình thản.

Hắn hiểu. Tính cách cô như vậy, nếu đã rơi vào

trong tay hắn, thì việc đến đâu hay đến đó thôi. Cô luôn như vậy, luôn thích

ứng trong mọi hoàn cảnh.

Nhưng suốt đêm hắn không ngủ nhìn cô, tâm trạng

bình tĩnh, cũng không vui sướng, cũng không mệt mỏi rã rời. Thế nhưng một đêm

nào đó, cô xoay người, lẩm bẩm một câu: "... Triệt... ", hắn lại phản

ứng.

Không phải "Triệt" của "rút

quân", là "Triệt" của "Cố Triệt".

Những ngón tay siết chặt đến độ trắng bệch lộ

ra khớp xương dưới nụ cười tươi rói của cô vì Cố Triệt; Ánh mắt dịu dàng của cô

nhìn xuyên qua hắn để nhìn tới Cố Triệt; Người cô gọi trong mơ, cũng là Cố

Triệt.

Biết được điều này, Minh Hoằng chẳng hề cảm

thấy mình sẽ buồn thương.

Song, cũng sẽ cho tạm ngừng hội nghị, chạy về

phòng ngủ, tiếp tục ôm cô vào lòng. Hắn không hiểu là vì sao, chẳng qua ôm cô

gái mềm mại trong lòng, hắn cảm thấy thỏa mãn.

Không để ý đến sự chống cự của cô, ôm cô vào bể

bơi. Thân thể cô hoàn mỹ như trong trí nhớ. Kỳ lạ, rõ ràng hắn đã tạo ra người

máy có tỉ lệ dáng người chuẩn hơn nữa, nhưng lại chỉ dùng tính từ "hoàn

mỹ" này trên người cô.

Nhưng cô vẫn chạy thoát. Không biết cô và Thẩm

Mặc Sơ diễn vở kịch vờ tha để bắt gì, cô được Zombie thả đi, lại bị Thẩm Mặc Sơ

bắt về.

Hắn đã đoán được cô muốn chạy từ trước, cũng

biết nếu như không có ai giúp, cô sẽ không trốn thoát được. Ngồi trên máy bay

trở về, nghĩ tới việc trừng phạt cho cô, hắn không ngờ lại thấy vui vẻ.

Song, khi hắn thấy cô nằm ở đó, quần áo hắn

chọn lựa cẩn thận cho cô bị xé nát bấy; Vua Zombie ghé vào người cô, hút từng

ngụm máu tươi của cô; Mà đôi mắt đẹp của cô mờ mịt, như có thể chết đi bất cứ

lúc nào...

Không thể chịu nổi, Minh Hoằng cảm thấy không

thể chịu nổi.

Hắn không ngại uy hiếp Hudgens, không ngại đối

địch với Thẩm Mặc Sơ. Hắn cực kỳ cẩn thận ôm cô về phòng ngủ. Hắn có thể dung

túng cho việc chạy trốn của cô, nhưng sao hắn có thể chịu được việc có người

hút máu cô đến chết?

Rõ ràng cô thuộc về hắn! Dường như từ lần đầu

gặp cô, nhận thức này đã khắc vào đầu hắn!

Cho nên ngày hôm sau, ý muốn xâm phạm, giao hợp

với cô, có lẽ không phải do Minh Hoằng thưởng phạt rõ rệt, mà bởi vì hắn khát

khao cô.

Nhưng khi hắn được thấy nơi tư mật e thẹn non

nớt đó lần nữa; Thấy vẻ mặt đau đớn bi phẫn sau khi bị mở hai chân ra của cô;

Hắn cho rằng mình sẽ làm đủ chuyện, nhưng lại bị một câu "Anh không thích

tôi" của cô làm cho tan thành mây khói.

Hắn thả cô đi như vậy. Lúc đó hắn không biết,

từ đó hắn không còn cơ hội nữa. Nhưng đến khi hắn chết, cũng không hối hận vì

việc đã thả cô đi.

Cuối cùng, cô chạy thoát. Người yêu cô giúp cô

chạy trốn; Người cô yêu, bỏ lại tất cả chỉ để gặp cô lần nữa. Khi Minh Huy yêu

cầu hắn cho nổ bom, trong giây phút lặng yên, hắn lại suy nghĩ rất nhiều.

Hắn nhớ tới nụ cười dịu dàng ngọt ngào vào mỗi

buổi sáng của cô, sự ngoan ngoãn của cô mỗi lần đụng chạm vô cùng thân thiết

với hắn.

Nhớ tới bao nhiêu cơ hội để cải tạo cô của

mình, lại bị thuyết phục bởi những lý do thoái thác thật ra không có sức thuyết

phục lắm.

Cũng nhớ tới, mỗi khi nhìn thấy Hứa Mộ Triều,

thì viên khoáng thạch nơi trái tim đó, chấn động mơ hồ;

Hứa Mộ Triều, sao em có thể nói tôi không thích

em?

Tôi cảm thấy tôi đã bắt đầu yêu em từ rất lấu

rất lâu về trước rồi.

Tình yêu của loài người, l