pacman, rainbows, and roller s
Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327104

Bình chọn: 7.5.00/10/710 lượt.

ốn Bạch Bạch rơi vào tay Mặc Yểm lâu hơn một chút!

Đương nhiên, ý nghĩ như vậy chỉ dám để ở đáy lòng, tuyệt đối không dám mở mồm tuyên cáo, ngay cả chính hắn cũng không thể nghĩ thông suốt, Minh Ất chân nhân làm như vậy thì có thể có điểm gì tốt. Nếu như Mặc Yểm thực sự như lời hắn nói, thì quan hệ cùng hắn phải hơn là với người lạ.

Bạch Bạch cùng hắn có danh phận thầy trò, từ nhỏ đã nhận sự chiếu cố dẫn đạo của hắn, cho dù hắn không thích Bạch Bạch, thì cũng không có lý gì lại phải đi hại nó cả.

Cũng may Minh Ất chân nhân lại làm như cũng không ngại bị phu thê bọn họ liên tưởng tới kẻ xấu vãng lại, thần thái thong dong nói: “Yêu tinh thành tiên cần phải tới hồng trần trải qua lịch kiếp một năm trước đã, cần phải nếm trải đủ thiên kiếp một lần, để từ giã nghiệt trái phàm trần, đồng thời lấy tâm theo chính đạo. Đối với Bạch Bạch mà nói, lịch kiếp của nàng chưa kết thúc mà chúng ta lại ngang ngược đi nhúng tay vào sửa mệnh trái ý trời cho nàng, thì hậu quả rất khó đoán trước. Lúc đầu ta phái người thỉnh các vị tiên hữu giấu diếm việc của Bạch Bạch, chính là vì không muốn các người mạo hiểm với nguy cơ xúc phạm giới luật của Thiên đình, hạ phầm sửa vận mệnh của nàng. Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, ta nghĩ để các người an tâm đợi, nhưng trái lại, lại khiến các người các thêm lo lắng. E đây cũng là thiên ý!”

Một hồi lời lẽ cực kỳ nghiêm khắc này, nếu nói từ miệng người ngoài, hai vợ chồng sẽ hơn phân nửa cho rằng đó là lời nói bậy, già mồm át lẽ phải. Thế nhưng từ miệng Minh Ất chân nhân thốt ra, thì bọn họ không thể không tin. Cần biết rằng, ở Thiên đình, Minh Ất chân nhân chính là nhân vật nói một thì không thể là hai!

Bạch Nguyên Tùng và Vân Hạo Tuyết trên mặt lúc đỏ lúc trắng, Vân Hạo Tuyết nghe không hiểu rõ lời nói của hắn, run giọng hỏi: “Bây giờ mệnh đồ của Bạch Bạch đã sửa, liệu… liệu sẽ có hậu quả gì?”

Minh Ất chân nhân lắc đầu nói: “Hiện nay ta cũng không biết nên thế nào, ta đã cầu xin với Thiên đế, đặc xá tội phu thê các ngươi lén xuống trần gian, ngoài ra xin dùm các ngươi được xuống trần gian một năm, các ngươi ở đây làm bạn với Bạch Bạch, chỉ mong điều ta lo lắng chỉ là dư thừa.”

Vợ chồng Bạch Nguyên Tùng nghe được thì cảm thấy bất an, thế nhưng việc đã đến nước này, bọn họ không thể để Bạch Bạch ở bên cạnh Mặc Yểm chịu ủy khuất được, còn mấy tháng, bọn họ thực sự không nhẫn tâm như vậy, nhất là Bạch Nguyên Tùng, trong lòng biết cho dù Bạch Bạch có sống qua một năm cũng không có khả năng thành tiên, nhưng lại không muốn nữ nhi tiếp tục chịu ủy khuất nữa.

Hơn nữa có thể ở nhân gian làm bạn với nữ nhi một năm, thật sự là điều vui mừng bất ngờ, Vân Hạo Tuyết ôm Bạch Bạch, trên mặt cuối cùng cũng nở nụ cười.

“Việc Bạch Bạch tu luyện uổng phí, đợi qua mấy tháng xác định bình an, sẽ bắt đầu lại một lần nữa. Cái lục lạc này các ngươi nhận đi, nếu có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, chỉ cần mang nó vứt vào trong nước, ta sẽ biết.” Minh Ât đưa qua một cái lục lạc màu vàng, phân phó một phen rồi rời khỏi động phủ, cưỡi mây bay lên trời.

Vân Hạo Tuyết thương yêu nữ nhi, lúc này mang lục lạc đeo lên cổ Bạch Bạch. Bạch Bạch chạy liên tục vài ngày, sớm đã mệt mỏi không chịu nổi, lúc này trở lại bên người phụ mẫu, yên tâm ngủ ở trong ngực Vân Hạo Tuyết.

Ngủ một hồi, khi tỉnh lại đã là sáng sớm ngày hôm sau, trong mũi ngửi thấy được hương thơm gà nướng ngào ngạt, so với mọi thứ khác có tác dụng lớn hơn nhiều, Bạch Bạch trở mình ngồi dậy, chỉ thấy mẫu thân cầm hai con gà nướng đi vào.

Đặt con gà nướng lên trên bàn, Bạch Bạch đã nhảy qua, Vân Hạo Tuyết đưa tay sờ sờ cái bụng nhỏ của nàng rồi nói: “Nhanh ăn đi! Chắc là con đói bụng lắm rồi!”

Bạch Bạch láu lỉnh cọ cọ vào tay bà, làm nũng nói: “Mẫu thân là tốt nhất!” Nói xong liền hài lòng đè con gà nướng ra, a ô cắn một ngụm vào chân gà.

Thấy tâm trạng nữ nhi tốt lên, Vân Hạo Tuyết cũng cười rộ lên, chỉ là nụ cười vừa lóe lên đã hóa thành bi thương, bà đã nghe từ miệng trượng phu, biết Bạch Bạch đã trải qua những chuyện gì, nói không đau lòng đúng là gạt người.

Về việc đa tình trọng dục đối với hồ tiên mà nói, thất thân hoàn toàn không tính là chuyện gì to tát, thế nhưng nghĩ đến pháp lực căn cơ tu luyện năm trăm năm thanh thanh bạch bạch của nữ nhi lại bị một thằng đàn ông vô liêm sỉ hủy diệt trong chốc lát, thì không khỏi oán hận nghiến răng nghiến lợi.

Nếu như Bạch Bạch phải tu luyện một lần nữa, e rằng lại năm trăm năm nữa, sợ ngày phu thê bọn họ đợi được nữ nhi trở thành tiên phàm sẽ còn rất xa, đêm qua bọn họ đã thương lượng rồi, từ nay về sau không bao giờ ép nàng tu tiên nữa, phu thê bọn họ cũng không phải người ảnh hưởng lớn tới trời đất gì, liều mạng để tiên giới xoá tên, thà rằng một nhà ba người vui vẻ cùng nhau sống ở Ngọc Sơn.

Nếu như có thể, ngược lại không ngại kén cho Bạch Bạch một người con rể biết thương yêu quý trọng đứa con ngoan của bà… Để nàng quên đi người đàn ông ghê tởm vô liêm sỉ kia! Thấy nữ nhi trở nên như vậy, bởi do không hiểu chuyện tình yêu nam nữ, cho nên cũng không biết đau lòng, rốt cuộc là bất hạnh h