XtGem Forum catalog
Độc Sủng Chị Dâu

Độc Sủng Chị Dâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327521

Bình chọn: 7.00/10/752 lượt.

ay to lớn định bắt lấy vai của cô, nhưng chỉ có thể nắm trúng y

phục của cô, Tầm Thiên Hoan liều lĩnh mà chuẩn bị đào thoát, mắt thấy

sắp...... Bắc Khả Uy cầm chặt lấy y phục của cô, đơn giản chỉ là không

cho cô chạy!!

Cứ như vậy hai người cứ mãi giằng co, quần áo “Xẹt!” một tiếng, rách ra rồi! Mà lúc này, cửa thang máy đóng lại lần nữa.

Cửa thang máy chậm rãi đóng.

Bắc Khả Uy vô ý thức buông ra, quần áo trên lưng chậm rãi rơi xuống, quần

áo giật ra một nửa, một miếng vải rách nhẹ nhàng buông thỏng.

Khắc sâu vào mi mắt Bắc Khả Uy là tấm lưng trần trắng noãn ......

Tầm Thiên Hoan ngược lại rung mình, chăm chú nhắm mắt lại, tất cả suy nghĩ

cùng thần kinh, phảng phất như ngừng lại tại thời khắc này.

Có một ánh mắt trần trụi nóng bỏng chăm chú dừng ở tấm lưng trần của mình......

Bắc Khả Uy tại trong tích tắc này, cả người ngạc nhiên, trong mắt hắn, chỉ có một mảnh lưng trần tuyệt mỹ kia......

Lúc này, cô cảm giác phảng phất tất cả mọi thứ đếu trần trụi, lưng cô trần

trụi, ánh mắt của hắn là trần trụi, dưỡng như ngay cả không khí cũng đều trần trụi...... Nhưng lại vô cùng nhục nhã!

Chẳng qua, cả người của cô đều cứng ngắc, cũng không thể cử động.

Ánh mắt Bắc Khả Uy thật sâu, nhẹ nhàng vươn nhẹ tay, nhẹ nhàng mà xoa lên lớp da thịt nhẵn mịn đó...... Đẹp quá......

Và dưới bụng, dường như chảy qua một luồng giống như đã từng quen biết......

Đôi môi mỏng có chút quyến rũ ra, đường cong cực đẹp, xúc giác ấm áp, dẫn

đến thanh âm kia cũng ấm áp them vài phần, kìm lòng không được nói:“Đẹp

quá......”

Trên lưng trần đó, thừa nhận xúc giác của dị vật, cực

kỳ mẫn cảm, từng đợt sợ run, hô hấp run rẩy, tâm, tựa hồ đang rung

động......

Tầm Thiên Hoan bụm lấy quần áo trước ngực của mình, sợ lỡ không cẩn thận liền rơi xuống, thân thể cô sợ run, lại tràn đầy kiên nghị, xoay người một cái, sớm đã chuẩn bị cho tốt nắm tay vung lên,

nhưng, Bắc Khả Uy ngửa ra sau, nắm tay quả nhiên thất bại.

Tầm Thiên Hoan cả giận nói:“Anh là tên lưu manh!”

Bắc Khả Uy hoàn toàn lơ đễnh, con ngươi trong nháy mắt lạnh như băng, phảng phất thoáng ôn nhu vừa rồi chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi, đơn giản

là, trong ánh mắt hắn chứng kiến không còn là phiến lưng trần tuyệt mỹ,

mà là khuôn mặt xấu xí kia.

Bắc Khả Uy hừ lạnh, lãnh khốc

nói:“Chúng ta bây giờ chính là vợ chồng, thân thể của cô, vốn thuộc về

tôi, nếu không phải lưng trần của cô còn có vài phần để xem xét, chứ

bằng khuôn mặt này của cô, trông thấy sẽ ngán.”

Tầm Thiên Hoan càng thêm khép lại quần áo của mình, âm thầm nghiến răng:“Đáng giận!”

Bắc Khả Uy cười lạnh:“Yên tâm, bây giờ nhìn thấy khuôn mặt này của cô, tôi đối với lưng trần của cô cũng không đề nổi hứng thú.”

“Trên thế giới tại sao có thể có người đê tiện như anh vậy!”

Bắc Khả Uy mục quang tà ác:“Nếu cô còn tiếp tục mắng, tôi đây hiện tại tựu

lập tức từ trong thang máy này đi ra ngoài, vậy cô tự mình xử lí nhé.”

Nói xong, liếc về phía trước, trên bảng đã nhảy đến lầu 1, cửa thang máy lập tức sắp mở ra.

Chỉ thấy Bắc Khả Uy vừa nhấc chân, Tầm Thiên Hoan hoảng hốt, bám lấy cành tay của hắn nói:“Đừng làm thế.”

Hiện tại dáng vẻ của cô như thế này làm sao đi ra ngoài? Lúc này Tầm Thiên Hoan là khóc không ra nước mắt a!

Quá nhiều hận quá nhiều oán, đều tạm thời buông, qua cửa ải này nói sau!

Bắc Khả Uy liếc cô thật sâu, tâm tư lưu chuyển, bất quá ba giây thời gian,

hắn lập tức lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng nhấn điện thoại:“Ừ,

có thể, trong ba phút lập tức đến thang máy bên này.”

Bắc Khả Uy

nói xong cắt điện thoại, đem bộ u phục đắt tiền dính đầy thức ăn cởi ra, tiện tay quăng ra, thang máy vào lúc này cũng ngừng lại, mắt thấy cửa

thang máy sắp mở ra......

Đột nhiên, Bắc Khả Uy dùng hai tay đè

bả vai Tầm Thiên Hoan lại, đè ép vào trên vách tường, khêu gợi cúi thân

xuống, môi cùng môi dán sát nhau, trong nháy mắt đó nhắm lại ánh mắt của mình......

Tầm Thiên Hoan sững sờ mở to hai mắt, hô hấp tại trong tích tắc này đã hít thở không thông.

Cô có thể tinh tường cảm nhận được nhiệt độ của Bắc Khả Uy, còn có hơi thở đặc biệt thuộc về nam tính, trong nháy mắt, cô cho là mình đã trầm

luân......

Quả nhiên, sau khi cửa thang máy mở ra, có thật nhiều

người đứng ở bên ngoài chuẩn bị bước vào, chỉ là, thấy một màn như vậy

lại đều không hẹn mà cùng dừng lại không tiến......

Trong những người này, có tán thưởng, có xấu hổ, có hâm mộ......

Thậm chí còn có một tiểu nữ sinh nói với khác nữ sinh:“Oa, nam sinh này động tác cực giỏi a, nếu mình là người bị hôn thì......”

Ba phút sau, người được gọi kia có thể nói là đến đúng giờ, cũng mặc u phục sang trọng, cũng rất có vài phần tướng mạo.

Thấy một màn như vậy cũng không nhịn lộ ra vài phần quẫn bách, nói khẽ:“Tổng giám đốc......”

Bắc Khả Uy bỗng nhiên mở to mắt, không chút do dự rời khỏi môi của cô, đứng thẳng lên, ngăn trở thân thể của cô, liếc qua, ừm, có thể, sau đó lại

đem ánh mắt quăng hướng những người kia:“Cái thang máy này tôi muốn dùng vài phút, các người đi thang máy khác lên lầu đi.”

Nghe cách nói như thế này, quả thực chính là mệnh