Pair of Vintage Old School Fru
Độc Phi Khuynh Thành

Độc Phi Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326132

Bình chọn: 7.5.00/10/613 lượt.

trông tình lang “Mama, chúng ta mau đi chuẩn bị.”

Tiếng ho khan của ta cũng rốt cục ngừng lại, nhưng trong cổ vẫn như

cũ như bị lửa châm đau, nữ nhân kia đã dùng hết sức để bóp cổ ta.

“Cô nương, ngươi không nên tới nơi này. Mau nhanh một chút đi ra

ngoài đi.” thanh âm nhẹ nhàng kia vang lên, ta ngẩng đầu nhìn phía nàng, đó là một cung nữ già tóc hoa râm, năm tháng không lưu tình chút nào ở

trên mặt của nàng để lại dấu vết.

Thời điểm nhìn thấy khuôn mặt của ta, trong ánh mắt của nàng xẹt qua một tia kinh ngạc, tiếp theo là bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng mới khôi

phục bình tĩnh, lại một lần nữa nói: “Cô nương, mau một chút rời đi đi.

Ta thay nương nương nhà ta xin lỗi ngươi.”

Nàng nhất định là biết cái gì đó?

Bằng không nàng vì sao lại kinh ngạc? Nữ nhân điên kia lại vì sao phải giết ta?

Cùng dung mạo của Hạ Nguyệt Nhiễm có liên quan sao?

“Mama, ngươi…” Ta nói còn chưa hỏi xong, mama kia giống như không

kiên nhẫn nói: “Lãnh cung không phải là nơi ngươi nên đến, cô nương vẫn

là mau mau rời đi đi.”

Ta biết ta mặc dù là có hỏi cũng hỏi không ra cái gì, vì thế chỉ có thể đứng dậy rời đi.

Thời điểm đi được một đoạn, ta đột nhiên quay đầu lại, mà một khắc

kia mama cũng đang quay đầu lại, trong ánh mắt suy nghĩ sâu xa của nàng

hoàn toàn rơi vào ánh mắt của ta.

Điên phụ này như thế đối với ta, quả nhiên có bí mật gì không muốn người biết.

Tiện nhân trong miệng nàng cùng bộ dạng của Hạ Nguyệt Nhiễm rất giống nhau sao?

Cơ Vô Nhai như thế sủng nịch ta, cũng cùng dung mạo của Hạ Nguyệt Nhiễm có liên quan sao?

Chính là người phía sau màn này rốt cuộc là ai?

Hắn thế nhưng biết Mị, biết thân phận của ta , hoàng cung này bên

trong quả nhiên đáng sợ, nếu không thận trọng, sợ đến cuối cùng chết như thế nào cũng không biết đi.

Ta quay đầu, bước nhanh ly khai Cách Phượng cung, nhưng là tâm lại

cũng không còn như lúc bình thường, không thể trở lại sự vô pháp bình

tĩnh. Ai muốn giết ta?

Cơ Lưu Phong hay là Cơ Lưu Tiêu? Hoặc là người mà ta không biết?

Chính là người đứng sau màn này lại thật lợi hại, ngay cả thân phận thật của ta đều biết…

Từng bước sai, từng bước đã bắt đầu sai, kể từ đó, những ngày tại đây trong cung này, có thể nói là nguy cơ nổi lên bốn phía.

Ta giả vờ nghiêng ngả, lảo đảo chạy ra khỏi Cách Phượng cung, khi

nhìn thấy một tên thị vệ là lúc liền làm bộ ngất đi, miệng thuận tiện

nói ra vài lời vô nghĩa, như gặp phải chuyện chấn kinh quá độ “Người

điên… Thật đáng sợ…”

Thật sự cho tới bây giờ, ta cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.

Đúng như sở liệu của ta, không đến một hồi công phu, ta liền bị mang về Nhiễm Nguyệt các, Cơ Vô Nhai còn tức giận nói muốn giết người trong

lãnh cung kia.

Thái y ở phía ngoài rèm chẩn trị cho ta hoảng sợ, vài đạo thanh âm

bay vào bên tai của ta “Vương thượng, quận chúa chính là chấn kinh quá

độ, nghỉ ngơi mấy ngày liền sẽ tốt hơn.”

“Giải thích rõ cho quả nhân nghe” Cơ Vô Nhai không còn ôn hòa như ngày xưa nữa.

Ta như trước giả vờ hôn mê, vẫn không nhúc nhích trộm nghe bọn hắn nói chuyện.

“Thần trở về liền phối trị thuốc hay, chỉ cần uống vài thang, ứ

thương bên trong của quận chúa rất nhanh liền có thể biến mất.” Thái y

kia hẳn là chưa thấy qua Cơ Vô Nhai tức giận như vậy, cho nên thanh âm

lại có chút run run.

Phản ứng của Cơ Vô Nhai tuy nằm trong suy đoán của ta, nhưng lại vượt xa ngoài dự liệu của ta.

Ta biết hắn sẽ tức giận, lại không biết rằng sẽ tức giận như thế,

chẳng lẽ thật là bởi vì ta lớn lên giống một người từng là phi tử của

hắn, nên đối với ta sủng ái càng tăng sao?

Nếu điên phụ ở trong lãnh cung kia là người bị thua sau cuộc chiến

quyền lợi chi tranh, vậy người thắng kia đâu? Phi tử có dung mạo giống

ta đâu? Nàng giờ phút này đang ở nơi nào?

Hơn nữa nếu giống nhau, vì sao thời điểm cung nữ của điên phụ kia khi nhìn thấy ta sẽ không cảm thấy kinh ngạc?

Việc này coi như đã nhìn ra được mối liên quan, nhưng là ta vẫn không cách nào tìm ra một manh mối rõ ràng được.

“Trước lui xuống đi.” Cơ Vô Nhai thanh âm dịu đi rất nhiều, sau đó

là thanh âm cáo lui của nhóm Thái y, tiếp theo đó là tiếng mở cửa, đến

cuối cùng chỉ còn lại có âm thanh yên tĩnh.

Ta biết Cơ Vô Nhai vẫn còn ở trong phòng, nhưng là hắn cũng không

lên tiếng, một đạo ánh mắt thủy chung nhìn ta, làm cho ta đang ngụy

trang cũng cảm thấy lo lắng.

“Tiểu Nhiễm, là do quả nhân đã quá nóng vội.” Một tiếng thở dài vang lên bên tai ta, mang theo vài phần tự trách cùng bất đắc dĩ.

Nóng vội?

Trong lòng của ta xẹt qua ngàn vạn suy nghĩ, ta biết có một số việc có lẽ sắp được công bố.

“Quả nhân xin lỗi nương của con, cũng xin lỗi con.” thanh âm kia mang theo vài phần não nề, là một loại tiếng lòng rõ ràng.

Nương của ta? Nương của Hạ Nguyệt Nhiễm?

Ta chỉ biết là tứ phu nhân của Hạ phủ mất sớm, lại không nghĩ rằng bà ấy còn cùng Cơ Vô Nhai có liên quan.

Một màn nhớ lại xẹt qua ở trong đầu ta, trong đầu đột nhiên nảy lên một ý tưởng.

Chẳng lẽ, Hạ Nguyệt Nhiễm là nữ nhi của Cơ Vô Nhai ?

Cho nên hắn mới có thể sủng ái ta đang trong thân phận của Hạ Nguyệt Nhi