
nói với Thẩm Lâm Kỳ chuyện hoãn hôn sự.
Linda biết được ý nghĩ này trong đầu Mạch Nhiên liền cho rằng não cô bị úng nước.
“Mạch Nhiên, trái tim người đàn ông cũng như nước đun sôi vậy, nếu
không nhanh tay nắm giữ thì nó sẽ bốc hơi mất, lúc ấy có đuổi theo cũng
không thể tóm trở lại được.” Linda khuyên Mạch Nhiên.
Trong đầu Mạch Nhiên tưởng tượng ra hình ảnh Thẩm công tử trong nồi nước sôi, không khỏi bật cười ra thành tiếng.
Vậy mà phản ứng này của Mạch Nhiên đã chọc giận Linda, cô ta chỉ hận
không thể rèn sắt thành thép chỉ trích Mạch Nhiên: “Em còn cười! Thẩm
tổng cầu hôn rồi, em cũng đồng ý rồi, nhẫn cũng đã đeo rồi, giờ em còn
muốn đổi ý? Bạch Mạch Nhiên, không phải em còn vương vấn gì tên Kiều
Minh Dương kia chứ hả?” Linda hiện tại đã triệt để phản bội Kiều thiếu,
hoàn toàn trở thành fan trung thành của Thẩm Lâm Kỳ.
“Có chị đổi ý
thì có!” Mạch Nhiên trừng mắt nhìn Linda, giơ bàn tay đeo nhẫn lến: “Cái này mấy trăm vạn đó, là chị chị có bỏ không?”
“Vậy sao em còn muốn hoãn hôn sự.”
“Là chị hiểu sai.” Mạch Nhiên lắc đầu, “Chỉ là lùi thời gian lại, cũng
không phải là không kết hôn, nôn nóng ăn không được đậu hũ nóng, chị
hiểu không? Bây giờ còn chưa đến lúc.”
“Chị chỉ nghe qua “đêm dài lắm mộng”.” Linda cường điệu.
Thấy Linda cứ cố chấp như vậy, Mạch Nhiên bất đắc dĩ: “Linda, sao em lại có cảm giác như là chính chị sắp lập gia đình vậy?”
“Ai phải lập gia đình?” Thẩm Lâm Kỳ đột nhiên xuất hiện, cắt đứt cuộc tranh luận giữa Mạch Nhiên và Linda.
“Linda, Linda muốn gả cho Tiểu Hàn.” Mạch Nhiên nhanh chóng nói.
Thẩm công tử đi trước, Tiểu Hàn đi phía sau vẻ mặt vô cùng xấu hổ.
Linda mặt thoáng cái đỏ như mông khỉ, không để ý có đại BOSS ở đây,
hung hăng trừng mắt lườm Mạch Nhiên: “Mạch Nhiên, em nói cái quái gì
thế? Chị nào có!”
“Hôm qua chị còn nói với em, muốn cùng Tiểu Hàn sinh một đội bóng, đại chiến thế giới. Sao hôm nay đã quên?”
Mạch Nhiên nói cho hết lời, Tiểu Hàn lập tức lảo đảo, thiếu chút nữa ngã lăn quay trên mặt đất.
Thẩm công tử vốn lúc nào cũng nghiêm túc vậy mà hiện tại còn mân mê đứng một bên cười trộm.
Linda nhìn qua như sắp khóc: “Em, em còn có chút việc, em đi trước .”
“Chớ đã!” Mạch Nhiên kéo Linda lại: “Phải đi chị cũng phải chờ Tiểu Hàn a, một đội bóng 11 người, nếu như còn cần thêm mấy cầu thủ dự khuyết
nữa thì chị sẽ phải làm sản phụ năm mươi tuổi đấy, chi bằng hiện tại cố
gắng luôn đi. Tiểu Hàn, cậu nói xem?”
Tiểu Hàn không trả lời Mạch Nhiên, bởi vì hắn ta cũng rất nhanh bất lực.
Mạch Nhiên cảm thấy dày vò hai người này thật sự không tồi, cho nên
tiếp tục nói: “Để đội bóng quốc gia nhanh chóng đoạt cup thế giới, em sẽ không quấy rối hai người nữa. Hai người từ từ sinh, tranh thủ vì nước
làm vẻ vang!” Nói xong, Mạch Nhiên kéo tay Thẩm Lâm Kỳ đi, bỏ lại Linda
và Tiểu Hàn đang đỏ bừng mặt tại trận.
“Em thật đúng là có năng khiếu tán dóc.” Trong phòng làm việc, Thẩm công tử không lưu tình chút nào mà “khích lệ” Mạch Nhiên.
“Chuyện này cũng cần năng khiếu sao?”, Mạch Nhiên phản bác, “Cái này
gọi là biết thời biết thế, trong công ty này người mù cũng có thể nhìn
ra Linda thích Tiểu Hàn, duy nhất có Tiểu Hàn đầu đất không nhìn ra, nếu như không có người vạch trần, Linda của chúng ta thật sẽ thành tề thiên đại thánh mất.”
“Em có vẻ rất quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của người khác.” Thẩm Lâm Kỳ giọng điệu có phần chua nói.
Mạch Nhiên mộng mị, tưởng mình nghe nhầm, Thẩm công tử vừa rồi sao nói
nghe giống một người đang oán tránh tiểu thê tử của mình như vậy?
NO! NO! NO!
Thẩm công tử vĩ đại sao có thể ai oán như vậy? Sau khi buông một câu
chua chát, anh nhanh chóng đưa tới trước mặt cô một cuốn sổ, nói: “Mẹ
đưa cho em, thích bộ nào thì chọn đi.”
Một quyển album mẫu áo cưới. Mạch Nhiên trợn tròn mắt.
Có kiểu cách châu Âu cổ điển, có kiểu Mỹ trtang trọng, có kiểu trung
Quốc ưu nhã cao quý, có kiểu Nhật đáng yêu hoạt bát… Đủ mọi kiểu cách.
Mạch Nhiên hoàn toàn cảm nhận được sự nhiệt tình của Anna tỷ dành cho
cô, nhưng cô vẫn còn một chuyện trong lòng khó nói ra.
Mạch Nhiên gấp lại cuốn album, ngẩng đầu nhìn Thẩm Lâm Kỳ: “Có chuyện này, em nghĩ cần nói với anh.”
“Chuyện gì?” Anh hỏi.
“Về hôn sự… Em muốn lùi lại một chút.”
Thẩm Lâm Kỳ nhíu mày: “Bởi vì Tiết Lâm?”
“Không hoàn toàn.” Mạch Nhiên lắc đầu, “Là tự em cảm thấy mình còn chưa chuẩn bị tốt.”
“Chuyện này không cần em chuẩn bị cái gì.” Anh hời hợt nói.
“Không, em đương nhiên cần chuẩn bị.” Mạch Nhiên chắc chắn nói: “Em
đóng phim còn chưa tốt, A Triết cũng chưa khỏi bệnh, hiện tại kết hôn sẽ khiến em càng thêm hỗn loạn.”
“Nếu nói vậy, nếu như bộ phim không thành công, bệnh của A Triết không khỏi, em vĩnh viễn không lấy anh?”
Mạch Nhiên phải thừa nhận, lời nào của Thẩm công tử cũng khiến cô nghẹn lời. Anh nói không sai, tương lai có rất nhiều khả năng xảy ra, cô thể
trì hoãn mãi được.
Dừng một chút, cô nói: “Không, em sẽ không trì hoàn vĩnh viễn, nhưng chí ít anh cũng phải cho em một chút thời gian thích ứng.”
“Được.” Anh bất ngờ đáp ứng, “Anh có thể cho em thời gian, giới