XtGem Forum catalog
Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326775

Bình chọn: 8.00/10/677 lượt.

“Đã xảy ra chuyện

gì?”“Trúng độc, một loại độc tên là Trất Mệnh, vốn là loại độc

tính chậm, bình thường không phát tác cũng không lộ ra dấu hiệu gì lạ,

nhưng đến khi phát độc, nếu như trong vòng một canh giờ không giải độc,

sẽ bị hít thở không thông mà chết, có thuốc giải rồi cũng chưa chắc đã

sống được, vì khi rơi vào trạng thái không thể hít thở được thì cũng

hiếm người nuốt được thuốc giải, kẻ hạ độc chắc chắn chỉ muốn tỷ ấy

chết.” Tiểu Vũ vừa giải thích, vừa đưa ra bình thuốc cho Dịch Thiên,

“Cái này chính là thuốc giải, ta đã giúp tỷ ấy giảm bớt triệu chứng, nếu không tỷ sẽ không nuốt được, mỗi ngày uống ba lần, liên tục trong bảy

ngày, độc tố trong cơ thể sẽ tự nhiên được thanh trừ. Có điều trong bảy

ngày phải cẩn thận không được tái trúng độc, nếu không thần tiên cũng

không cứu được.” Tiểu Vũ nói xong, tự mình nhớ lại cũng cảm thấy sợ, mặc dù bản thân là truyền nhân của Dược Vương nhưng cái quan trọng chính là thời gian, độc dược này chính là chạy đua với thời gian để giải độc,

chỉ cần một chút bất cẩn sẽ không cứu sống được.Dịch Thiên nhận lấy thuốc, gật đầu với Tiểu Vũ rồi phân phó Vụ Liệt: “Truyền lệnh

xuống, bất luận là kẻ nào cũng không được đến gần Thiên Uyển, phong tỏa

tin tức trong này, nếu có người hỏi tình trạng của Miểu Miểu thì về bẩm

báo cho ta, đem hai nha hòan của Thiên Uyển nhốt vào thủy lao, không cho gặp bất luận kẻ nào, Vụ Liệt, ngươi đi điều tra nguồn gốc của độc dược, quật ba thước đất lên cũng phải tìm cho ra, Vụ Tiêm ngươi lưu lại.”“Vâng, chủ thượng.” Vụ Liệt nhận lệnh đi ra cửa phòng, Tiểu Vũ cùng Vụ Tiêm

cũng lần lượt đi ra ngòai, để lại Dịch Thiên một mình cùng Miểu Miểu.

Nhìn Miểu Miểu vẫn như cũ, mặt hơi tái đi, Dịch Thiên trong tâm đột

nhiên có một cảm giác khác lạ, lúc chứng kiến nàng trúng độc, nội tâm

cực kì rối lọan không thể dùng ngôn ngữ để tả xiết, lúc nàng hạnh phúc

cũng cảm thấy hạnh phúc, nghe thấy nàng nói muốn rời khỏi, bản thân

không hiểu vì sao lại cảm thấy tức giận, nhìn thấy nàng nũng nịu với

mình, bản thân bất giác lại mềm lòng, chẳng lẽ đây chính là ‘tình yêu’

mà mẫu thân nói.Lúc màn đêm buông xuống, Miểu Miểu cuối cùng

cũng tỉnh lại, cố gắng ngẩng đầu lên thì cảm thấy tòan thân vô lực, Dịch Thiên nâng Miểu Miểu dậy, để nàng tựa vào trong lòng mình. “Ta bị làm

sao vậy?” Miểu Miểu thóang ngẩng đầu hỏi, trong giọng nói không còn sự

tinh nghịch, chỉ khàn khàn và yếu ớt: “Đã không có việc gì rồi.” Dịch

Thiên nhẹ nhàng ôm lấy Miểu Miểu nói: “Qua vài ngày nữa sẽ khỏe thôi.”

Trong giọng nói chứa đầy dịu dàng. “Ừ, bụng ta còn hơi đau, ta muốn ngủ

tiếp.” Miểu Miểu nhỏ giọng nói. “Được rồi, nàng nghỉ ngơi cho tốt đi, ta sẽ ở đây.” Dịch Thiên nhẹ nhàng buông Miểu Miểu, còn mình nằm xuống bên cạnh, vươn tay ra ôm lấy Miểu Miểu.Sang ngày hôm sau, từ miệng Tiểu Vũ biết được tòan bộ sự việc, Miểu Miểu bị dọa cho cả người đổ mồ

hôi lạnh, Tiểu Vũ vẻ mặt khinh khỉnh nhìn nàng nói: “Bây giờ thì có việc làm rồi đó, thiếu chút nữa đem mạng mình ra chơi cho bằng hết.” “Ha ha, ha ha …” Miểu Miểu chỉ có thể cười khan, Tiểu Vũ nói nàng mấy ngày này

thân thể sẽ không có sức lực, cho nên nàng bị Dịch Thiên bắt nằm im trên giường. Nhàm chán muốn chết, chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ với Tiểu

Vũ.“Phu nhân, ăn cơm thôi.” Vụ Tiêm bưng thức ăn đi vào phòng,

“Thơm quá a, bụng ta trống rỗng rồi, Vụ Tiêm, cái này là ngươi làm hả?”

Chỉ vào thức ăn Miểu Miểu hỏi. “Đúng vậy, phu nhân.” Vụ Tiêm vừa bày

thức ăn vừa nói. “Thật là lợi hại, có thể lập gia đình rồi, Vụ Tiêm,

được rồi, ngươi có thích ai không?” Miểu Miểu kề sát vào Vụ Tiêm hỏi.“Phu nhân, người sao lại hỏi cái này a.” Vụ Tiêm có chút bối rối, mặt hơi ửng hồng.“Mặt đỏ rồi, chắc chắn là có, nói cho ta nghe một chút đi, chúng ta đều là

con gái với nhau, ta bảo Dịch Thiên làm chủ cho ngươi.” Miểu Miểu lôi

kéo Vụ Tiêm ngồi xuống, trước kia còn tưởng cô ta là tình nhân bí mật

của Dịch Thiên, sau mới phát hiện không phải. “Phu nhân …” Mặt Vụ Tiêm

đã đỏ bừng lên rồi.“Ta nói, bản lĩnh gây chuyện của tỷ thật sự mạnh mẽ a, lại còn muốn làm hồng nương [bà mai'> nữa hả?” Tiểu Vũ đứng bên cạnh cười nhạo nói.“Tiểu hài tử xấu xa, biết cái gì, đi ra ngòai đi ra ngòai, con gái chúng ta

muốn tâm sự thầm kín, chờ nhóc trưởng thành, ta cũng sẽ giúp nhóc tìm

một mối.” Miểu Miểu hai tay đẩy, ném luôn Tiểu Vũ ra ngòai, phủi phủi

tay đang định đi vào thì thấy Dịch Thiên, “Tại sao lại xuống giường

rồi?” Dịch Thiên trầm giọng nói, đưa tay bồng lấy Miểu Miểu. “Ta đi ăn

cơm.” Miểu Miểu lập tức giải thích.“Ăn trên giường.” Nói xong

liền đem Miểu Miểu đặt lên giường, sau đó nhận lấy thứ ăn Vụ Tiêm đưa

qua, duỗi tay đỡ Miểu Miểu dậy. “Dịch Thiên, tay ta không có bị thương.” Miểu Miểu để cho chắc chắn, đưa tay lên lắc lắc. “Ta biết” Dịch Thiên

nói xong đút cho Miểu Miểu một miếng. “Vậy ngươi …” Miểu Miểu còn chưa

nói hết đã được nhồi một miệng thức ăn. “Nàng không có sức.” Dịch Thiên

thản nhiên nói. Miểu Miểu không biết nói gì, khóe miệng hơi giật giật,

hay cho cái lý do, tay không có sức, cũng không đến nổi không t