
hế bên này nhất
thời tăng cao, lực chém ra khiến binh lính không chống đỡ nổi.Mà trên đài phụ tử Hách Liên đang dính cứng ngắc với phụ tử Nam Cung. Hách Liên Thành đấu với Nam Cung Việt, Hách Liên Hồng tấn công Thần Quang
Dục. Nói thế nào thì Nam Cung Việt cũng từng là Minh chủ Sát Huyết Minh, võ công tuyệt đối không thua kém Hách Liên Thành, còn có xu hướng cao
hơn, trong khoảng thời gian ngắn Hách Liên Thành cũng không chiếm được
lợi thế.Mà Thần Quang Dục lại không may mắn như vậy, trước đó
đánh với Dịch Thiên một trận đã bị thương, lúc này còn phải chống lại
Hách Liên Hồng, rõ ràng là có chút chật vật. Ầm, Hách Liên Hồng chém ra
một chưởng, trực tiếp đánh văng Thần Quang Dục. Thần Quang Dục vừa đáp
xuống đất, Hách Liên Hồng liền tiếp thêm một chưởng. Ầm một tiếng nữa
nhưng không đánh trúng Thần Quang Dục, lại chống phải một chưởng của Mỵ
Diễm.“Ngươi…” Thần Quang Dục nhìn Mỵ Diễm đang đứng chắn trước
mặt mình có chút kinh ngạc, hắn biết Mỵ Diễm là ai, cho nên mới cảm thấy khó hiểu. “Mỵ Diễm, ngươi làm trò gì vậy?” Hách Liên Hồng cau mày nói.“Có phải tả tướng nên gọi ta là Liễm Diễm hay không?” Mỵ Diễm nhướng mày nói.“Ngươi nhớ ra rồi? Nếu đã nhớ, ngươi làm vậy vốn là có ý gì?” Hách Liên Hồng
lớn tiếng hỏi. Tối hôm qua nói chuyện cùng Thành nhi, hắn đã biết được
không ít chuyện.“Không có ý gì, chỉ là không muốn cùng các
ngươi thông đồng làm bậy.” Liễm Diễm trầm giọng nói, nàng đã nhớ ra từ
lâu. Nàng chính là Liễm Diễm, từ khi bị cứu ra khỏi Vụ Thiên Các, chủ
thượng lại bắt nàng uống thuốc mất trí nhớ, làm cho nàng quên hết tất
cả, hơn nữa còn đem nàng dâng lên cho Thần Quang Dục, mục đích là muốn
lấy lòng Thần Quang Dục, khiến cho hắn buông lỏng cảnh giác.“Ngươi đừng quên, nam nhân sau lưng ngươi không còn là Hoàng đế nữa, mà là con của Nam Cung Việt, cho dù ngươi có thể cứu hắn, hắn cũng không bảo vệ
được ngươi.” Hách Liên Hồng lạnh giọng nói, nữ nhân này ngã về phe khác
không phải là chuyện gì tốt, lúc nãy nhìn thấy nàng giúp Vụ Thiên Các
đáng lẽ nên kết liễu nàng.“Ta cứu hắn không cần hắn bảo vệ ta,
từ sau khi phụ thân qua đời, những ngày trôi qua của ta như thế nào
ngươi đều biết. Ta giúp Vụ Thiên Các đoạt binh phù là bởi vì Dịch Thiên
thành tâm thành ý cứu ta ra khỏi nơi nước sôi lửa bỏng kia, thời gian ở
Vụ Thiên Các là khoảng thời gian nhẹ nhàng nhất của ta. Ta cứu hắn là
bởi vì trong lúc mất trí nhớ, ta đã thật tâm yêu hắn, có lẽ hắn giả vờ
tốt với ta, giả vờ thích ta, nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của ta. Đối với ta, từng có được cuộc sống nhẹ nhàng nhất, hạnh phúc
nhất như vậy là đủ rồi, mau đi đi.” Liễm Diễm đẩy Thần Quang Dục rồi
xông lên, lọan chiến với Hách Liên Hồng.Thần Quang Dục hơi sửng sốt, thóang nhìn Liễm Diễm một cách sâu kín rồi phi thân rời đi. Nếu
như nàng có thể sống sót, Thần Quang Dục ta sẽ đối đãi thật tốt với
nàng, nếu như không thể, hy vọng kiếp sau nàng có thể đầu thai vào nhà
tốt.Hách Liên Thành thấy vậy, la lên: “Chặn hắn lại.” Lập tức
có rất nhiều hắc y nhân xông ra chặn đường Thần Quang Dục, “Dừng tay.”
Nam Cung Việt hô lớn. Đám hắc y nhân lập tức dừng lại, tiền nhiệm Minh
chủ cùng đương nhiệm Minh chủ, đúng thật là làm khó bọn họ, ngay trong
chớp mắt do dự, Thần Quang Dục thừa thế rời đi. Nam Cung Việt thấy vậy
cũng không dây dưa với Hách Liên Thành, phi thân bỏ đi.Chỉ còn
lại Liễm Diễm đang kịch chiến với Hách Liên Hồng, dù sao công lực của
Liễm Diễm cũng có hạn, không bao lâu đã bị Hách Liên Hồng chế ngự. “Mang về.” Hách Liên Thành phân phó cho đám hắc y nhân. Cũng trong lúc đó,
đám người Dịch Thiên cũng đã thóat khỏi vòng vây, đi ra khỏi thành.“Chủ thượng, ngựa ở phía trước.” Vụ Duệ đi lên đón, mọi người lập tức phi
thân về trước, xoay người lên ngựa, chạy về phía Lâm thành.Đi
được hơn nửa ngày, đóan chừng truy binh đã không còn đuổi theo được nữa, lúc này Dịch Thiên mới phân phó cho mọi người dừng lại nghỉ ngơi. Vừa
định ôm Miểu Miểu xuống ngựa liền đột nhiên cảm thấy không đúng. Lúc vừa lên ngựa, từ khi Miểu Miểu bắt đầu ôm lấy thắt lưng hắn về sau, tiểu nữ nhân này cũng không có động tác gì khác, cứ tưởng rằng là sợ hắn phân
tâm cho nên hắn cũng không có động tĩnh gì. Giờ nhìn lại mới biết, Miểu
Miểu đã hôn mê bất tỉnh từ lúc nào, nhưng tay thì vẫn ôm chặt thắt lưng
Dịch Thiên.“Tiểu Vũ.” Nghe thấy giọng nói lo lắng của Dịch
Thiên truyền đến, Tiểu Vũ lập tức tiến đến xem mạch. Có điều không biết
làm sao kéo tay Miểu Miểu ra, Dịch Thiên đành phải tạm thời ngồi ở trên
ngựa.“Sao rồi?” Tiểu Vũ còn chưa xem xong, Dịch Thiên liền lo lắng hỏi.“Không sao, lúc nãy chuyển động quá sức, lại động thai khí, có điều cũng không có gì nguy hiểm, chỉ là hôn mê.” Tiểu Vũ cũng có chút khâm phục hài tử
trong bụng nàng, sức sống mãnh liệt như vậy, động thai ba lần như vậy mà vẫn không sao, thật đúng là mạnh mẽ.
Bởi vì Miểu Miểu ngất xỉu là chuyện rất nghiêm trọng cho nên mọi
người một mực ở lại đợi cho đến khi nàng tỉnh lại mới đi tiếp, trong lúc đó Vụ Kiếm đi tìm một cái xe ngựa đến, rồi mới bắt đầu lên đường. Bên