
óan. “Trễ như vậy còn đi đâu?” Dịch Thiên ngồi ở mép giường hỏi. Lúc
bản thân phát hiện chăn mền vẫn còn gấp gọn gàng, còn tưởng nữ nhân này
đã bỏ đi, bây giờ thấy nàng trở về, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.“Cùng Tiểu Vũ đi ngắm trăng.” Miểu Miểu nói.“Mang bao quần áo trên lưng để ngắm trăng hả?” Dịch Thiên cảm thấy rất hòai nghi, quả nhiên là muốn chạy, tại sao lại trở về.“Ha ha, mang theo đồ ăn vặt để ăn a, xin lỗi, xin lỗi, đã làm ảnh hưởng,
ngủ thôi.” Miểu Miểu cảm thấy mà còn nói thêm gì nữa sẽ không tìm ra
được cớ gì, tốt nhất là đi ngủ. Dứt lời, cởi giày, trèo lên giường, lôi
chăn mền, động tác cực nhanh.Trở tới trở lui không ngủ được,
Miểu Miểu ngóc đầu, nhìn Dịch Thiên đang nhắm mắt hỏi: “Ngươi lần trước
trúng độc như thế nào?” Không thèm để ý người khác có ngủ hay chưa.“Không biết.” Dịch Thiên cũng chưa ngủ, vốn là Miểu Miểu lăn qua lăn lại gây động làm hắn ngủ không được, “Ngươi biết hả?”“Ừ …” Miểu Miểu liền đem việc nhìn thấy lúc tối kể hết cho Dịch Thiên.“Tại sao nói cho ta biết?” Dịch Thiên nhìn Miểu Miểu hỏi, ánh mắt lơ đãng với những cảm xúc không giải thích được.“Ngươi là do ta dùng danh dự của mình cứu về, nếu ngươi chết, không phải ta
tổn thất lớn rồi sao, hơn nữa, ngươi còn là phiếu ăn lâu dài của ta
nữa.” Miểu Miểu nhìn Dịch Thiên như thằng ngốc, đạo lý đơn giản vậy mà
cũng không hiểu.Phiếu ăn lâu dài, từ ngữ mới mẻ vô cùng. “Ta
còn chưa nói hết,” Miểu Miểu lại nói “Dù sao ta cũng không có việc gì để làm, lại đang chán, tham gia trò này não có chỗ họat động, sẽ giúp cho
cơ thể và tinh thần phát triển khỏe mạnh.”“Được.” Dịch Thiên
nhìn Miểu Miểu, mắt lấp lánh ý cười, nàng nói ra những từ rất kỳ quái,
nhưng cũng có lý, hơn nữa từ miệng nàng nói ra, chỉ cảm thấy thú vị.Dịch Thiên sau đó nói sơ qua cho Miểu Miểu tình huống trước mắt, “Ý của
ngươi là Liễm Diễm cũng quen biết cái gì mà Hồng Lăng kia hả?” Miểu Miểu có chút kinh ngạc, có một nữ nhân là gian tế là đủ rồi, còn thêm một
gian tế nữa, có điều hai tên gian tế này mới đầu mặc dù là cùng theo một người nhưng lại không biết nhau.“Đúng vậy, ta vẫn tưởng rằng
chỉ có Liễm Diễm mới là tay trong, nhất cử nhất động của nàng ta đều
giám sát, không nghĩ đến Doanh Tích cũng như vậy.” Dịch Thiên nhàn nhạt
nói, giống như không lo lắng chút gì về việc Doanh Tích là tay trong.“Mối quan hệ giữa các nàng với ngươi là như thế nào?” Miểu Miểu hỏi, không có lý do không thể tùy tiện mang người về.“Ta bây giờ không tiện nói cho ngươi, sau này tự nhiên ngươi sẽ biết.” Nghe câu trả lời này xong, Miểu Miểu lầm bầm trong miệng, chẳng lẽ giữa mình với hắn còn chưa đủ mật thiết, vậy mà còn không tin tưởng mình, thôi
quên đi, đi ngủ. Không thèm nói nữa, Miểu Miểu lăn ra giường quay về
phía trong đi tìm Chu Công.Dịch Thiên nhìn chằm chằm vào Miểu
Miểu, vươn tay ra lôi kéo chăn mền đắp cho nàng, Vụ Liệt điều tra lâu
như vậy, một chút tin tức về nàng cũng tra không ra, nàng giống như từ
trên trời rơi xuống. Chỉ có thể bắt đầu tra từ Tiêu công tử vậy, thuận
tiện giúp nàng tìm người phụ nữ đó đó, chuyện tình hai mươi năm trước
hắn cũng muốn biết rõ.
Cuộc sống cứ như vậy trôi qua, ngày nào cũng giống ngày nào, gió êm
sóng lặng. Mỗi sáng Doanh Tích đều mang theo bữa sáng đến tìm Miểu Miểu, có điều lúc này mang cả ba phần, đáng tiếc là phần thứ ba này Dịch
Thiên căn bản không đụng tới. Doanh Tích buổi sáng đến càng ngày càng
sớm, sắc mặt Miểu Miểu càng ngày càng tối, lâu ngày chưa được ngủ nướng
a. Cô ta cùng Liễm Diễm chưa có bất cứ hành động nào bất thường, chắc là Hồng Lăng kia chưa cung cấp tin tức đến cho các nàng. Mấy ngày này thật sự rất nhàm chán.Sáng sớm hôm nay, Doanh Tích theo lệ thường
lại đến chờ Miểu Miểu rời giường, mang tiếng là chờ nàng rời giường,
trên thực tế vốn là thúc giục nàng rời giường, Miểu Miểu đầu bốc hỏa.
Túm tên Dịch Thiên đang bước khỏi giường mắt chớp chớp nũng nịu: “Thiên
à, ta mệt mỏi quá a, ngươi bồng ta đi ăn bữa sáng đi.” Dịch Thiên sửng
sốt, sau khi nhìn Miểu Miểu dài gần một thế kỷ mới đưa tay bế lấy Miểu
Miểu đi vào trong viện, để coi thử cô nhóc này định làm cái gì.Dịch Thiên ôm Miểu Miểu đi đến đối diện Doanh Tích ngồi xuống, Doanh Tích
nhìn hai người ôm ấp nhau, tay để dưới bàn đã nắm chặt cái khăn đến mức
tê dại, trên mặt vẫn tươi cười nhìn Dịch Thiên nhỏ giọng nói: “Dịch ca
ca, thân thể Miểu Miểu không thỏai mái sao?” Miểu Miểu lập tức trả lời:
“Không phải là không thỏai mái, chỉ là tối hôm qua quá mệt mỏi nên ngủ
không ngon, bây giờ có chút buồn ngủ.” Dứt lời, nhìn lướt qua Dịch
Thiên, ngáp một cái thật to. Dịch Thiên quay lại nhìn nàng một cái, tay
để bên dưới căng cứng, người ngòai nhìn vào lại thấy hai người cực kỳ
mập mờ.Doanh Tích cười cười nói: “Vậy Miểu Miểu cứ đi ngủ tiếp
đi, ta cùng với Dịch ca ca ăn sáng cũng được.” Miểu Miểu liền tóm lấy
thời cơ, nhanh chóng trượt ra khỏi người Dịch Thiên, Dịch Thiên liền
xoay tay, kéo Miểu Miểu trở về. Đứng lên, quay lưng về phía Doanh Tích
nói: “Sau này buổi sáng không cần đến đây.” Sau đó bế Miểu Miểu đi thẳng về phòng. Phía sau