
ạ Cảnh Điềm, hắn
lập tức trong lòng cứng lại, thì ra nàng đi thật, đi không có một chút
tin tức, không có một chút lưu luyến, Kỷ Vĩ Thần không khỏi buồn bực hơi nhếch môi, trên ghế sô phan ngồi xuống, nhìn qua cửa phòng hồi tưởng
lại chuyện tối hôm qua, hắn không khỏi có chút hối hận, là mình quá
đáng, vũ nhục tự ái của nàng, nếu như tối hôm qua hắn có chừng mực, có
lẽ không phải như thế này, sự tình tựu cũng không diễn biến thành như
vậy, trời biết, trên người nàng có lực hấp dẫn đặc biệt làm cho hắn luôn muốn gần gũi, đó là điều mà những phụ nữ nhân khác không có.
Đúng lúc này, điện thoại vang lên, điện báo chính là Lâm Đào, sắp có hội
nghị, hắn không khỏi nói một tiếng hủy bỏ, không chút do dự, hắn hôm nay ở đâu còn có tâm tư tham gia hội nghị?
Cho rằng Hạ Cảnh Điềm đi
quá dứt khoát, ngay nơi có thể lưu luyến cũng không có mới khiến cho Kỷ
Vĩ Thần cảm nhận được trống rỗng, đã không có tin tức của nàng, liền
chính hắn cảm thấy mỗi tấc vuông trong người đều rối loạn, lúc này làm
chuyện gì mới thích hợp đây.
Lẳng lặng ở ngồi ở trong phòng một
hồi lâu, gian phòng tựa hồ còn lưu lại hơi thở của nàng, trước mắt như
còn xuất hiện bóng dáng xinh đẹp, gương mặt thanh thuần và ánh mắt chân
thật, còn có chút vẻ e sợ xấu hổ, ngẫu nhiên lại cười, ngẫu nhiên giọng
điệu trêu ghẹo, gần đây mỗi khi mỏi mệt hắn đều không tự chủ được nhớ
tới nàng, chỉ cần nghĩ đến nàng, trong lòng lại tràn đầy một cảm giác
thoải mái, cái gì mỏi mệt đều biến mất.
Hạ Cảnh Điềm rời đi, tựa
hồ không có mang đi cái gì, nhưng lại làm cho một người như hắn minh
bạch lòng mình, đó là tình cảm mà hắn khinh thường không thừa nhận, tâm
hồn trống rỗng đã lâu cuối cùng cũng chạy không khỏi số mệnh đã định. Thời gian nhanh chóng đã qua một tháng, không cần đi làm, Hạ Cảnh Điềm cảm
giác rất rảnh rỗi, đã trải qua một tháng, trong lòng của nàng cũng đã
bình tĩnh rất nhiều, không bàng hoàng như trước, ít nhất có thể sống
bình thường, dưới loại tình huống này, nàng đã hạ một quyết định mà
chính nàng cũng không có nắm chắc, nàng quyết định dùng tiền Kỷ Vĩ Thần
đưa cho nàng – một trăm vạn, một mình nuôi dưỡng đứa con trong bụng, dù
sao chuyện tình này nàng đã sớm thất vọng, nên đã không có cái gì phải
bận tâm.
Hai người bạn tốt cũng đồng ý với quyết định của nàng,
thời nay, làm mẹ đơn thân cũng không phải chuyện hiếm, hơn nữa chỉ cần
có tiền bạc, tất cả sẽ có thể trôi qua một cách bình thường, nhưng trong lòng Hạ Cảnh Điềm cũng không có như ngoài miệng nói lạc quan như vậy,
nàng vẫn cảm giác áp lực nặng nề đến từ các phương diện, để cho nàng lo
lắng nhất chính là, nàng nên như thế nào nói với gia đình chuyện này?
Cha mẹ sẽ có phản ứng gì? Nàng hiểu họ qua từng ấy năm, nàng đại khái
biết phản ứng của họ, cho nên, đến bây giờ nàng cũng không dám mở miệng, chỉ có thể dấu ở trong lòng.
Mà đồng thời, một tháng này, cuộc
sống Kỷ Vĩ Thần cũng hỗn loạn hơn trước, giống như trong sinh hoạt mất
đi một cái gì quan trọng, trước kia, chỉ cần nghĩ đến Hạ Cảnh Điềm, hắn
đều có cảm giác muốn đi gặp nàng, nhưng hôm nay, nàng lại hoàn toàn mất
hết tin tức, như vậy rất nhiều tâm tình mà hắn trốn tránh cũng bắt đầu
lộ diện, hắn mới biết rõ, nguyên lai cô gái này trong lòng mình lại có
phân lượng nặng như vậy, đáng hận chính là, lý trí của hắn đi đâu? Tỉnh
táo của hắn đã đi đâu? Vô luận hắn khi hắn nghỉ ngơi, hay làm việc, chỉ
cần suy nghĩ không bị cái gì chiếm cứ thì hình ảnh của nàng lại chui vào tâm thức, làm cho hắn một người chưa bao giờ lưu luyến quá khứ bị đắm
chìm trong thế giới của hai người trước kia, hắn như vậy làm cho chính
bản thân hắn bất an, làm cho hắn cơ hồ phát điên.
Ngày hôm qua,
hắn bảo Lâm Đào đi thăm dò Hạ Cảnh Điềm có rời khỏi D thị hay không,
muốn xác nhận nàng có phải là còn đang ở đây, kết quả là nàng không có
đi, chưa có trở về F thị, như vậy, nàng nhất định là tránh ở đâu trong
thành phố này, đáp án ngoài dự liệu này làm cho hắn rất mừng rỡ, phải
biết rằng, đối với Kỷ Vĩ Thần, nếu hắn muốn điều tra ai thì điều đó rất
là dễ dàng .
Hạ Cảnh Điềm đã đổi số điện thoại, điều này hắn rất
không vui, chẳng lẽ nàng thực sự như vậy chán ghét hắn? Không bao giờ
nữa muốn liên lạc cùng hắn? Nghĩ xong, trong lòng lại thấy buồn cười,
đây là Hạ Cảnh Điềm, nếu như không làm chuyện tuyệt tình như vậy, có còn là nàng không! Đổi lại những phụ nữ khác, họ đều ước gì đem số điện
thoại cho hắn.
Đồng thời, giấu ở trong lòng Kỷ Vĩ Thần còn có một nỗi đau buồn bực âm thầm đó chính là Đỗ Thiên Trạch, Đỗ Thiên Trạch
cũng yêu thích Hạ Cảnh Điềm, điểm này có thể xác định, hắn cũng từng làm cho người ta đi thăm dò qua hành tung hiện nay của Đỗ Thiên Trạch, bất
quá, làm cho hắn không hiểu chính là, Đỗ Thiên Trạch không tại trong
nước, ở một tháng trước đã xuất ngoại đi Los Angeles, cơ hồ không có tin tức, hắn cũng từng qua nhà Đỗ gia, ngay cả Đỗ lão gia đều không thể
biết chỗ của con mình, như thế làm cho Kỷ Vĩ Thần có chút ngạc nhiên,
bất quá, ít nhất có thể xác định một điểm, Đỗ Thiên Trạch không có đem
Hạ Cảnh Đi