
ác dở khóc dở cười, bất quá, nhưng vẫn thành thật rút
giấy chứng minh ra đưa cho Hạ Cảnh Điềm, Hạ Cảnh Điềm đầu đã quay cuồng, cố nương theo ngọn đèn nhìn, Doãn Lê Hàn ba chữ khắc vào trong đầu rồi
trả chứng minh thư, nàng lúc này mới ngồi lên xe, nói địa chỉ nhà mình.
Doãn Lê Hàn vừa nghe địa chỉ trong miệng Hạ Cảnh Điềm, chỉ cảm thấy nhức đầu rồi, hắn rời thành phố này đã bốn năm, sớm đã quên một số địa chỉ, nghe Hạ Cảnh Điềm vừa nói, mới phát hiện làm người tốt cũng không dễ, hắn
mấp máy môi, có chút khó xử lên tiếng nói!”Tiểu thư, cô có thể chỉ
đường không?”
“Đi về phía trước, quẹo phải. . .” Hạ Cảnh Điềm cố
gắng bảo trì thanh tỉnh, chỉ vào biển báo giao thông, nhưng đầu óc lại
nhức nhối không thôi, đi ngang qua một cái đèn xanh đèn đỏ thì nàng ngăn không được muốn nôn, cuối cùng, rốt cục nhịn không được ghé vào ngoài
cửa sổ nôn ọe, nôn xong liền mệt mỏi ngủ thiếp đi. “Tiểu thư, cô không
thể ngủ? cô còn chưa nói địa chỉ cho tôi biết! Tiểu thư. . .” Doãn Lê
Hàn gọi nhanh, một tay cầm lái, một tay vỗ vỗ mặt Hạ Cảnh Điềm đang mê
man ngủ, hỏng bét, hắn không khỏi thầm kêu.
Hạ Cảnh Điềm thì
say đến hoàn toàn bất tỉnh nhân sự, cho dù sét đánh cũng chưa tỉnh lại,
Doãn Lê Hàn nhìn Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn đang ngủ rất say thì không khỏi
ảo não thở dài, nên làm cái gì bây giờ? Đã trễ thế này, không thể đưa
nàng về nhà, chỉ có đưa nàng đến khách sạn ở một đêm .
Vốn không
thích hợp làm thế nhưng Doãn Lê Hàn đành phải đem xe chạy về khu vực nội thành, một hồi lâu mới nhìn thấy khách sạn nghỉ chân, cho xe ngừng xong hắn đi chỗ ghế phụ đem Hạ Cảnh Điềm say khướt dìu đi ra, Hạ Cảnh Điềm
bước chân loạng choạng ngã nhào vào trong ngực hắn, trong lòng đang ôm
nhuyễn ngọc ôn hương, Doãn Lê Hàn tâm bình tĩnh đã hai mươi bốn lập tức lay động một chút, hắn nhíu lông mày tuấn lãng, trong lòng thầm nói một tiếng đắc tội, rồi vòng qua thắt lưng Hạ Cảnh Điềm bế đi vào khách sạn.
Trước quầy tiếp tân có bốn năm cô gái, nhìn thấy Doãn Lê Hàn bế Hạ Cảnh Điềm
say ngủ đi tới, đều dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái theo dõi hắn, bất
quá, tại khách sạn đây là điều thường thấy, hơn nữa, người tới là khách, tuy trong nội tâm khinh bỉ, nhưng trên mặt cũng lộ ra mười phần nghênh
đón.
“Tiên sinh, xin hỏi cần gì?”
“Tôi muốn một gian phòng đơn.” Doãn Lê Hàn lên tiếng nói, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, nói thật ra, hắn là lần đầu tiên làm chuyện này, nửa đêm mang theo một cô gái say
rượu vào khách sạn, người không có gì lại đến nơi không bình thường làm
cho hắn có chút xấu hổ, nhưng lại không thể mặc kệ Hạ Cảnh Điềm chỉ phải co gắng thuê phòng .
“Xin hỏi là muốn một phòng giường lớn?” Cô gái hỏi kỷ, ánh mắt lơ đãng đảo qua gương mặt Hạ Cảnh Điềm xinh đẹp.
Những lời này tựa hồ chứa hàm ý đặc biệt, Doãn Lê Hàn mặt mỏng lại lần nữa hiện hồng, hắn nhẹ gật đầu, “Một phòng giường lớn a!”
Cô gái lập tức viết phiếu đăng ký phòng, chỉ chốc lát sau đưa cho Doãn Lê
Hàn chìa khóa một phòng trên lầu bảy, trước ánh mắt phức tạp của cô gái
Doãn Lê Hàn bế Hạ Cảnh Điềm đi đến thang máy, Hạ Cảnh Điềm tuy không
nặng, nhưng là cả người đều dựa vào hắn cũng làm cho hắn phải cố hết
sức.
Đi vào cửa phòng, Doãn Lê Hàn đem Hạ Cảnh Điềm đỡ đến trên
ghế sô pha, ngồi ở bên cạnh thở dốc, lại nghe sau lưng Hạ Cảnh Điềm phát ra tiếng muốn nôn, Doãn Lê Hàn còn chưa kịp phản ứng thì Hạ Cảnh Điềm
cả người đã ghé vào trên lưng của hắn, mãnh liệt nôn mửa liên tục, hắn
mở to hai mắt, muốn tránh đã không kịp, lông mày nhíu lại một cái, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy bất đắc dĩ.
Hạ Cảnh Điềm nôn xong liền lẩm bẩm nói khát, tay mảnh khảnh tay hướng Doãn Lê Hàn, “Nước. . .nước. . .”
Lúc này Doãn Lê Hàn cả lưng đều bị Hạ Cảnh Điềm làm dơ, chỉ phải cởi ra
quần áo ném tới trong phòng tắm, mới đi đến bên bình trà vì Hạ Cảnh Điềm rót một chén, Hạ Cảnh Điềm khát uống liền vài ngụm, lại lần nữa rơi vào giấc ngủ, Doãn Lê Hàn cũng không muốn đánh thức nàng, đỡ cho sau khi
nàng tỉnh lại càng khó phục vụ, nhìn sang gương mặt ngọt ngào của Hạ
Cảnh Điềm, hắn không khỏi thầm thở dài nói! cũng không tệ lắm, làm sao
lại thích đến nơi như vậy ? Nếu đêm nay không gặp được hắn, mà là người
xấu, chẳng phải xong rồi?
Ánh mắt dời khỏi mặt Hạ Cảnh Điềm, Doãn Lê Hàn cởi trần đang muốn đi vào phòng tắm tắm sạch sẽ, đột nhiên nghe
được điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, hắn khẽ giật mình, sửng sốt
một chút, rồi lấy điện thoại, chỉ thấy trên mặt chính hiện tên Đỗ Thiên
Trạch.
Doãn Lê Hàn đã bị Hạ Cảnh Điềm làm cho mệt mỏi, nhìn qua
điện thoại, hắn suy nghĩ có lẽ người này là bạn của cô, có thể bảo hắn
tới đón nàng cũng tốt, đỡ phải sáng hôm sau gặp mặt xấu hổ, nghĩ xong,
hắn nhấn nút trả lời mà sau này hắn sẽ hối hận vì làm việc này.
“alo. . .” Doãn Lê Hàn tận lực dùng tiếng rất bình thường lên tiếng.
Lời của hắn vừa nói xong, lại nghe thấy đối phương đột ngột không có thanh
âm, hắn đang có chút kỳ quái thì lại nghe đối phương truyền đến một câu
gầm nhẹ, “Anh là ai? Vì cái gì nhận điện thoại của Hạ Cảnh Điềm?”
Doãn Lê Hàn kinh ngạc, từ trong lời nói cảm giác