
nhìn tôi, đôi mắt lại hiền hào trở lại
-Thôi… khuya rồi đó! Em ngủ đi
-Dạ! Chúc anh hai ngủ ngon…
Tôi nảy ra ý định sẽ hôn lên má anh một cái vì anh hai rất hay mắc
cỡ… một cơ hội tốt để làm anh đỏ mặt! Nhưng kì lạ làm sao, tôi còn chưa
thực hiện được kế hoạch của mình thì anh hai đã chủ động tặng tôi một
cái hôn lên…. mũi!!??
-Uhm… công chúa của anh ngủ ngon!
Anh nói thật nhanh và lập tức nằm xuống giường trùm mền khắp từ đầu
đến chân. Mọi việc diễn ra rất nhanh làm tôi còn chưa kịp trông rõ vẻ
mặt của anh lúc đó. Dạo này anh hai sao mà càng lúc càng giống mẹ, thích hôn hít nựng nịu tôi như trẻ con thế không biết!?
Tôi nhẹ nhàng ra khỏi phòng, tắt đèn và đóng cửa… trả lại căn phòng yên ắng cho anh hai…
-Chào Sao Ly… waooo… tóc đẹp thế?
Tôi bước vào lớp và lập tức gây được sự chú ý của các bạn
-Cảm ơn… tớ tự làm đấy!
Mạn Mạn và Mỹ Lạc quay lại nhìn nhau. Cả hai cô bạn đồng thanh
-Cậu xạo vừa thôi!
-Hứ! Không tin thì thôi… tớ làm theo sách chỉ đấy!
Tôi lại nói dối vì rõ ràng nếu nói thật sẽ bị họ chọc quê. Ai đời
16-17 tuổi rồi lại còn để anh trai chải tóc cho kia chứ? Xấu hổ thật… ! (-.-)
Mặc dù còn hoài nghi nhưng hai cô bạn đã bị lừa. Họ gật gù bảo nhau
-Chà… Sao Ly coi vậy mà tiến bộ ra! Nhớ hồi nào đến tết một bím tóc đơn giản cậu còn vụng về nữa vậy mà…
Cuộc nói chuyện của ba đứa bị gián đoạn vì cô giáo đã vào. Chính là
cái cô San hôm bữa… Sao không ai nhắc cô ấy nhớ rằng cô là một giáo viên làm nghề dạy học chứ không phải một người mẫu trình diễn thời trang
nhỉ?
Cô San bước vào lớp, giày cao gót đỏ lét và điệu đà. Nhờ cặp kính đen mà gương mặt cô đứng đắn hơn. Tóc cô xõa một bên uốn xoăn cẩn thận.
Đáng chú ý hơn hết là chiếc quần lụa dài lòe xòe đính đầy cườm lấp lánh… Cô bước lên bục giảng, quyền quý và sang trọng khác người. Cô hoàn
toàn mang phong cách của một bậc tiểu thư đài cát. Xem ra lại sắp có
những đồn đại trong bộ phận giáo viên nhà trường về nghề nghiệp tay trái nào đó của cô rồi… Cũng giống như anh hai tôi vậy! Bây giờ tôi mới phát hiện ra cả hai người có vẻ giống nhau ở một số điểm.
-Chào lớp! Chắc là cô cũng không cần giới thiệu gì nhiều vì hầu như
cô cũng biết mặt hết các bạn trong lớp rồi… Vậy là từ giờ đến cuối năm
chúng ta sẽ đồng hành với nhau. Mong tất cả các em cùng cố gắng học tập
và tham gia tốt phong trào của trường… Và chớ có nghĩ đến những trò
nghịch ngợm phá phách gì nhé! Nhìn cô vậy thôi chứ không hiền đâu!
Cô San nhếch môi cười, đôi mắt sáng quắc lên một nét sắc sảo. Cô hoàn toàn nắm bắt được tâm lý của lũ học trò quỷ ma ở lớp tôi.
-Và còn một điều nữa… bất cứ khi nào cần sự giúp đỡ hay gì khác các em cứ gọi cho cô…
Cô vừa nói vừa viết số điện thoại lên bảng
-Cô sẵn sàng nghe máy dù là 1h đêm đi chăng nữa… và cô sẵn sàng giúp đỡ, trò chuyện khi các em cần!
Cô nhìn hết tất thẩy các gương mặt, cuối cùng thì dừng lại ở tôi
-Trò Sao Ly! Tốt hơn hết là em hãy ghi lại số điện thoại như các bạn khác…
Giật mình tôi hốt hoảng với lấy cây bút và viết ngay. Cô San cười khanh khách và phán một câu xanh rờn:
-Tốt tốt! Thật là một cô bé dễ thương… cô hứa sẽ dành sự quanh tâm đặc biệt cho em trong năm học này!
Hôm nay tôi lại có một ngày nghỉ thoải mái cuối tuần. Chưa khi nào
tôi thích ngày Chủ nhật như vậy vì không phải đến trường, đồng nghĩa với việc không phải gặp cô San. Cô đối với tôi là một cơn ác mộng khủng
khiếp…! Cô luôn biến tôi thành tâm điểm trong sự quan tâm của mình và
như vậy hiển nhiên tôi cũng là tâm điểm của lớp. Tôi ghét sự nổi bật, nó không phù hợp cho tôi tí nào! Tại sao cô cứ phải đi đến tận chỗ tôi
ngồi chỉ để kiểm tra xem tôi có làm bài tập chưa, tôi có khỏe không hoặc đơn giản là nhắc nhở tôi phải viết chữ cẩn thận hơn!? Thật là một sự ân cần quá dư thừa của một người cô đối với học trò.
Nhưng thôi… quên cô San đi! Chủ nhật là ngày để tẩy rữa hết những
điều xui xẻo của tuần vừa qua. Anh hai đi chạy bộ chưa về nhưng tôi đã
trông thấy phần thức ăn sáng ngon lành anh để sẵn trên bàn rồi. Kèm theo đó là một cốc sữa tươi như mọi khi. Nếu có phải đổ lỗi cho ai đó đã gây cho tôi bệnh ghiền uống sữa thì không ai khác là anh hai!
Sau khi đã no nê tôi bắt đầu lập ra kế hoạch trong ngày. Đầu tiên là
tưới cái vườn treo, một công việc vô cùng đơn giản mất tầm 5 phút! Chỉ
cần vặn vòi nước rồi chờ khóa lại là xong! Sau đó thì xem phim hoặc nghe nhạc cũng được. Tôi kiểm tra kệ đĩa trong phòng khách và nhận ra chẳng
có cái CD nào hấp dẫn cả. Thế là tôi quyết định vào xem cái kệ trong
phòng anh hai. Ngạn Luật có cả một đóng CD, DVD mới toanh, đủ thể loại
tha hồ chọn. Thế nhưng kết quả là tôi vẫn không tìm ra cái nào phù hợp
cho mình. Toàn những bộ phim về lịch sử ngớ ngẩn, những bộ phim tâm lý
khó hiểu, nhạc thì sến ơi là sến và còn lại là những bộ ký sự, tài liệu
chán ngáy! Ối trời ơi…. Nhiều đĩa vậy mà chẳng cái nào coi được, chán
không kia chứ? Không có cái album nhạc trẻ hay phim hoạt hình hoặc phim
tình cảm lãng mạn nào cả…
Sau 5 phút lục lọi khắp kệ đĩa tôi đành bó tay. Vừa định bỏ đi thì
chợt nhìn thấy một