
n xuất vượt trội của anh, thậm chí có thể cùng anh diễn cặp…
Bởi vì nhận được nhiều, Tiêu Tiêu bắt đầu tham lam, cũng trở nên không cam chịu.
Nếu tháng này là lễ vật trời ban cho cô, như vậy việc tiếp tục không ai biết đến lại không hề có thành tích gì, cuộc sống liền trở nên khó mà chịu được.
Đây là cơ hội trở mình duy nhất của Tiêu Tiêu, giống như là một bó rơm cứu mạng cuối cùng, cô nắm chặt, thậm chí không tiếc buông xuống lòng tự trọng của mình, chủ động mở miệng muốn cho người ta. Lời nói lạnh nhạt của Chung Thụy từ sớm đã trong dự liệu của mình, vì cái gì giờ phút này lại cảm thấy đau lòng khó chịu?
Tiêu Tiêu không muốn Chung Thụy hiểu lầm mình, muốn mở miệng giải thích, nhưng cuối cùng chỉ còn lại đôi câu vài lời, mơ hồ không rõ: “Tôi không phải người mới vào nghề của năm năm trước nữa, cho dù diễn xuất nhiều loại, nhưng không có người đứng sau thì cái gì cũng không có…”
“Nguyễn Tình với tôi là bạn cùng lớp, chúng tôi là cùng một khóa học đào tạo kĩ thuật diễn xuất, vào nghề cùng năm. Cô ta sắp trở thành người nổi tiếng tuyến đầu, tôi vẫn chỉ là một nữ diễn viên phụ hạng ba.”
“Tôi biết Nguyễn Tình trả giá bao nhiêu, nhưng mà bởi vì vẫn không hạ được quyết tâm, cho nên tôi mới có thể rớt lại phía sau xa như vậy…”
“Không ai muốn bỏ lòng tự trọng, nhưng mà bị ép chấp nhận quy tắc trò chơi này, bởi vì tất cả mọi người đều muốn thắng cuộc, vậy thôi!”
Tiêu Tiêu thở dài, việc chôn giấu dưới đáy lòng đã lâu rồi, không biết vì sao giờ khắc này lại muốn nói hết ra, nói với người trước mắt này, vị tiền bối và thần tượng cô rất sùng bái lại kính trọng.
“Đó là lí do em hâm mộ Nguyễn Tình, muốn giống cô ta sao?” Chung Thụy cúi đầu, ánh mắt khóa chặt cô.
“Tôi….”
Tiêu Tiêu theo bản năng muốn trả lời, nhưng mà lời nói phủ nhận đi tới cửa miệng, lại có chút do dự.
Cô đã đồng ý với Chung Thụy, vậy cùng với Nguyễn Tình có gì khác nhau?
Chẳng qua là đối tượng từ đạo diễn, biến thành Ảnh đế mà thôi….
Nhìn thấy hai mắt Chung Thụy nhìn mình chăm chăm, một bộ dạng không nhận được câu trả lời thì không bỏ qua, Tiêu Tiêu ổn định tinh thần.
Có lẽ cô và Nguyễn Tình không có gì khác nhau, khác biệt duy nhất ở chỗ, Nguyễn Tình đã quên tất cả khát vọng cùng mơ ước mới vào nghề. Chỉ còn giữ lại suy nghĩ không ngừng leo cao mà thôi.
Mà Tiêu Tiêu, vẫn còn ôm nha đầu ngốc năm đó không ngại mà lưu lạc bên ngoài, chỉ vì có thể diễn tốt một vai diễn nho nhỏ.
Đúng rồi, cô của mười năm trước, không phải vì giấc mộng trở thành diễn viên mà rời khỏi nhà, đến nơi không ai quen biết mình, chỉ có một mình vượt qua thế giới cô độc hay sao?
Giờ phút này, làm sao liền quên mất ước nguyện năm đó mà chần chờ chứ?
Ánh mắt Tiêu Tiêu dần dần trở nên kiên định, từng ước mơ và khát vọng tốt đẹp từ từ trở nên rõ ràng ở trong đầu. Ở vòng giải trí như bên trong một thùng nhuộm lớn, có bao nhiêu người bị thế giới huyền ảo xinh đẹp này làm đánh mất tâm tính, hóa ra ngay cả cô cũng không tránh được sao?
Cái loại bị ánh sáng tụ hội này, đứng ở bục trung tâm, được mọi người chú ý là cảm giác thật sự rất tốt, Tiêu Tiêu cười tự giễu, thiếu chút nữa, cô cũng lạc đường, đánh mất chính mình của trước kia ….
Cô sẽ không là Nguyễn Tình, trước kia không phải, sau này cũng tuyệt đối không phải!
“Bắt đầu ghi âm rồi,” Trợ lí thấy Tiêu Tiêu cùng Chung Thụy chậm chạp chưa ra khỏi phòng nghỉ, rụt rè mà gõ cửa nhắc nhở hai người.
Tiếng gõ cửa dồn dập làm cho Tiêu Tiêu đang tập trung suy nghĩ chợt bừng tỉnh, cô lập tức lướt qua Chung Thụy mở cửa đi ra ngoài.
Chuyên gia ghi âm nhìn thấy hai người chậm chạp đi ra, thời gian đã gần mười lăm phút rồi, không khỏi nhíu mày.
Ảnh đế rất đúng giờ, lại có thể không nhắc nhở Tiêu Tiêu mà cùng nhau đến muộn?
“Muộn năm phút đồng hồ, nếu lần này cô không qua, chúng ta cũng không cần thiết tiếp tục nữa!”
Công việc là công việc, quan hệ cá nhân là quan hệ cá nhân, Chung Thụy tuy rằng cho ân huệ, không có nghĩa là Tiêu Tiêu có thể lạm dụng.
Tiêu Tiêu thu lại nụ cười, nghiêm túc gật đầu: “Có thể, cảm ơn anh đã cho tôi cơ hội lần thứ ba.”
Không phải ai cũng có thể nhận được tới ba cơ hội, cô hiểu rõ đây đều là vì mặt mũi của Chung Thụy đủ lớn, vị chuyên gia ghi âm tài năng của công ty này mới có thể cùng mình lãng phí thời gian lần nữa.
Chuyên gia ghi âm nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt của Tiêu Tiêu hoàn toàn khác với lúc nãy, anh ta không tự chủ được mà nhìn Chung Thụy một cái, anh ta ở trong phòng nghỉ làm cái gì, mười lăm phút ngắn ngủi, lại có thể làm cho cô hoàn toàn khôi phục tâm trạng?
Tiêu Tiêu lại đứng trong phòng ghi âm, tâm tình hoàn toàn khác với lúc trước.
Cô từ từ nhắm mắt lại, tưởng tượng chính mình không còn là ca sĩ nữa, mà là nữ chính trong bộ phim, con gái kẻ thù mà Chung Thụy vừa yêu lại vừa hận. Nàng đối với nam chính nhất kiến chung tình, tràn ngập tình yêu say đắm với đối phương, vui mừng có thể gả cho người này, có thể cùng hắn cả đời bên nhau.
Nàng hạnh phúc, nàng tin tưởng bọn họ là “lưỡng tình tương duyệt”*, giống như thần tiên cổ tích.
Nàng có phụ thân yêu thương mình, có phu quân yêu mì