
cái gì?”
“Hắn nói, trước kia hắn quả thực có ý định giết ta, nhưng hắn biết nếu giết ta, đại sư huynh ở dưới cửu tuyền nhất định sẽ không tha thứ
cho hắn, mà sở dĩ hắn cố ý tiếp cận ta, mục đích cuối cùng cũng chỉ là
muốn làm cho chàng phẫn nộ mà thôi.” Nói tới đây, nàng nhe răng cười,“Hắn còn nói, nếu lúc này chàng không chủ động tiến đến Bắc Hải đoạt người,
hắn sẽ đem ta giam ở tại chỗ này, làm áp trại phu nhân của hắn……”
Vừa dứt lời, chỉ thấy Đông Phương Diệu tức giận đến mặt đều đen.
“Nàng là của ta, từ hôm nay trở đi nếu có bất kì tên nào không
muốn sống dám cùng ta đoạt nàng, ta liền chặt đầu của hắn đem làm cầu
đá.”
Nghe vậy, Tần Tố Quyết nhẹ nhàng đấm nhẹ hắn một cái.“Chàng còn
dám nói? Lúc trước là ai đã đáp ứng ta, để cho ta tự mình giải quyết
chuyện này? Chàng thân là Bắc Nhạc hoàng đế, ngay cả một người cũng
không mang theo đã liền chạy đến Bắc Hải này, nếu thực sự có việc ngoài ý muốn……”
“Ai nói ta một người cũng không mang? Ta có dẫn theo bốn thị vệ đấy nhé!” (=)))
Nàng hung hăng trừng hắn một cái,“Chàng còn dám ngụy biện?”
Làm hoàng đế mà hắn chỉ dẫn theo có bốn thị vệ như vậy có khác gì
việc một người cũng chưa mang? Nếu Phong Dịch thật muốn gây bất lợi cho
hắn, thì kết cục chính là phi thường nghiêm trọng.
Đông Phương Diệu tiếp tục biện minh,“Chính nàng cũng đã từng nói,
nếu lúc này ta không đến đoạt lại nàng, Phong Dịch đáng chết kia sẽ đem
nàng cướp đi làm áp trại phu nhân của hắn, huống hồ……” Hắn cười đắc
ý,“Ta nói rồi, con người của ta chưa bao giờ đánh trận mà không nắm
chắc, nếu không có lợi thế, ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ đâu.”
“Nói đến điều này……” Vẻ mặt nàng hoang mang,“Truyền thuyết
về quả tim thần thú kia, trước kia ta cũng đã từng nghe qua, đó thật sự
là thần vật, là vật mà thế gian khó cầu nha, làm sao ngươi có được vậy?”
“Ách……” Đông Phương Diệu bị hỏi một trận nghẹn lời.
Này… Muốn hắn nói như thế nào đây?
Hắc báo đảm lia, kỳ thực là bảo bối do lão Tam thiên tân vạn khổ, hao hết tâm trí mới lấy được, bởi vì thê tử lão Tam là Dung Tiểu Mãn đối
với việc luyện dược thập phần mưu cầu danh lợi , luôn tâm tâm niệm niệm
muốn một ngày kia có thể lấy được quả tim thần thú, để luyện ra thiên hạ kì dược.
Kết quả là lão Tam vừa mới lấy được thứ này đến tay, đang chuẩn bị
đem đến nịnh nọt cho thê tử vui vẻ thì đã bị hắn hạ ra một đạo thánh chỉ buộc phải nhượng lại, làm cho hắn không thể không cống hiến ra, việc
này khiến cho lão Tam tức giận đến sôi lên.
Cho nên lần này hồi cung sau, hắn còn phải suy nghĩ chút biện pháp để trấn an cơn thịnh nộ của út đệ mới được.
Lúc Đông Phương Diệu mang theo Tần Tố Quyết trở lại hoàng cung Bắc
Nhạc không lâu sau, liền nhận được thư cầu hòa mà Huyền Cương đại vương
phái người đưa tới.
Nội dung đại ý là, thất vương tử Tra Hằng vừa tự cho mình là vĩ đại,
vừa tự cho mình là đúng, vì cố gắng biểu hiện nên mới lén lút làm ra
rất nhiều chuyện hồ đồ.
Huyền Cương cũng không muốn cùng Bắc Nhạc đối địch, vậy mà lúc này
lại mang đến cho Bắc Nhạc đủ loại phiền toái, Huyền Cương cảm giác rất
áy náy, gửi đến lời xin lỗi sâu sắc nhất, vì biểu đạt thành ý, còn đưa
tới không ít vật phẩm bồi thường.
Kỳ thực, sở dĩ Huyền Cương sẽ hạ mình như vậy, một mặt là do Phong
Dịch cự tuyệt vì Huyền Cương mà khai thông đường biển, về phương diện
khác, là do từ trước tới nay thương nhân của Huyền Cương vẫn luôn làm ăn buôn bán ở Bắc Nhạc, bởi vì chịu sự ảnh hưởng của việc lần này, đã tạo
ra tổn thất to lớn đối với cả thương nhân và quốc khố.
Huyền Cương là một quốc gia không thể tự cung tự cấp, mọi nhu cầu
cuộc sống của nhân dân cơ hồ toàn là dựa vào mậu dịch, nếu không có
thương nhân ở giữa bù đắp lẫn nhau, sẽ làm cho cuộc sống của người dân
khốn khổ tới không thể nói nổi.
Bên trong Huyền Cương bởi vì việc này mà tiếng oán than dậy trời đất, vương thất tự nhiên cũng phải chịu ảnh hưởng không ít.
Vì trấn an dân tâm, cũng vì không muốn chọc giận Bắc Nhạc, Huyền Cương chỉ có thể chủ động cầu hòa.
Mà thất vương tử Tra Hằng vì việc này mà bị biếm làm thứ dân, bị sung quân đến nơi âm hàn, từ nay cùng vương tộc sẽ không có bất cứ quan hệ
nào nữa.
Một hồi kiếp nạn cứ như vậy được bình định.
Ở trong lòng dân chúng Bắc Nhạc, lần kiếp nạn này tựa hồ cũng không mang đến bất kì ảnh hưởng nào cho họ.
Nhưng Đông Phương Diệu lại biết, an bình mà thiên hạ hiện thời đang
duy trì, tất cả đều là do thê tử của hắn đã dùng chính tính mệnh của
nàng để đổi lấy. Vì vậy, hắn sẽ dốc sức để bảo vệ nàng.
……………………………………………………………………………………………….
Đức Trinh Đế, tại vị tổng cộng năm mươi chín năm, cả cuộc đời ngài
chưa bao giờ ruồng bỏ lời thề năm đó khi đăng cơ, chỉ cưới một mình Tần
Tố Quyết làm hậu, chân chính tạo nên kì tích trong lịch sử của Bắc Nhạc.
Hắn cùng với hoàng hậu, tổng cộng sinh được bốn người con trai, ba
người con gái, sau khi trăm tuổi, truyền lại ngôi vị cho thứ tử Đông
Phương Chính, cũng chính là vị hoàng đế nổi tiếng si tình, được xưng
tụng là Vĩnh