XtGem Forum catalog
Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321352

Bình chọn: 7.00/10/135 lượt.

n tin hỏi Hà có ăn cơm không. Gọi cả Vân sang. Không thể gọi chị Lâm vì chị ấy sẽ mang cả chồng sang mất. Khánh làm cơm rang thập cẩm. Súp rau và khoai tây chiên cho cả bọn. 7h Hà mới mò về nên ba đứa ăn muộn. Vân làm sinh tố bơ cho ba đứa. Khánh đi tắm. Khi Khánh bước ra từ nhà tắm thì thấy hai đứa ngồi nói gì đó rất khả nghi. Và Khánh ngồi xuống đón ánh nhìn dò xét, thích thú từ chúng.

- Sao?

- Trưa nay thế nào?

- Thế nào? Tao ngủ trưa đến tận 1 rưỡi. Ngon. Cám ơn đã hỏi.

- Không đi đâu làm gì à?

- Không. Mày đi tao bảo anh ấy đưa về luôn.

- Ui giời ạ. Mất cả hứng. – Hà gục mặt xuống cái gối ôm.

- Mày không có ý định yêu ai nữa à? – Vân hỏi.

- Có. Tao chỉ chưa biết là bao giờ và với ai thôi.

- Bây giờ chứ còn gì nữa. Cũng lâu rồi còn gì. – Hà nhanh nhẩu.

- Ờ thì bây giờ. Còn xem có ai không đã.

- Anh Bảo anh Bảo nhé.

- Mày có ngồi yên không tao bảo con Lavin cắn bây giờ.

Ba đứa chí chóe nhau một lúc rồi ôm nhau đi ngủ.



Tít …tít…tít. Khánh đang ngồi ăn sữa chua vs con Lavin thì có tin nhắn.

“ Co phai so cua Khanh khong nhi?”. “ Dung roi. Ai day?”. “ Anh muon lam quen voi em duoc khong?” Đọc xong cái tin nhắn Khánh bò ra cười. Lâu lắm không có ai nhắn tin làm quen với Khánh thế này. Rất lâu rồi mới đúng. Khánh quen với trò nhắn tin hay nói chuyện qua yahoo để làm quen từ hồi học cấp 3. Và nó dừng lại từ lâu rồi. Khánh khi đó rất ghét trò này. Và thường đối tượng nào làm quen với Khánh theo cách này thường nhận được kết quả là câu trả lời rất thương tâm. Nhưng hôm nay nhận được tin nhắn này nó làm Khánh nhớ đến quãng thời gian khi còn đi học nên Khánh không bực mình. Chỉ thấy buồn cười. Khánh reply “ Den tan noi noi thi may ra toi se dong y”.

17 tháng trước. Lớn dần.

Khánh và Vũ sống chung trong căn hộ chung cư ở tầng 6. Khánh thích ở độ cao vừa phải này. Để nếu thích vẫn có thể đi thang bộ. Hôm nay công ty anh mở tiệc ăn mừng việc mới mở thêm một chi nhánh ở .... Và đây là thời điểm nhạy cảm vì ai cũng muốn được cử đến chi nhánh mới với những ưu đãi thuận lợi và đặc biệt nhiều người nhắm đến vị trí phó giám đốc chi nhánh. Giám đốc thì chắc chắn sẽ được chỉ đạo nên vị trí ứng cử tốt nhất là phó giám đốc. Vũ cũng vậy. Sau khi dự án được thông qua có vẻ việc thăng tiến của anh thuận lợi hơn. Khánh thấy mừng cho anh. Nhưng cũng vẫn là suy nghĩ ghét sự ồn ã, dễ dàng bị cuốn theo vì quá nhiều cám dỗ. Nên nhiều lúc cô thấy điều gì đó mong manh chực lớn dần lên.

Hôm nay là tiệc của riêng công ty nên Vũ không đưa Khánh đi được. Mà thực sự Khánh cũng không thích đến những nới như thế lắm. Chưa để đến đó sẽ gặp sếp của Vũ. Lúc chiều Vũ nói khoảng 9h sẽ về. 9h30 Vũ gọi điện nói Khánh nếu muộn thì ngủ trước vì mọi người rủ nhau đi hát Karaoke. 11h. Khánh gọi điện lại để xem Vũ có về để Khánh khóa cửa ngủ trước. Vũ không nghe máy. 11h15 Khánh gọi lại nhưng vẫn không được. 11 rưỡi vẫn vậy. Khánh đi ngủ trước nhưng không gọi được Vũ khiến Khánh thấy bất an nên không ngủ đc. 12h20. Khánh nghĩ có lẽ nên gọi hỏi thử đồng nghiệp của Vũ nhưng chợt nhớ đồng nghiệp duy nhất Khánh có số là Phong. Và Khánh không muốn gọi tí nào. Nhưng có lẽ phải gọi. Hiếm khi Vũ để máy lung tung và không nghe máy. Nhưng rồi Khánh quyết định gọi lại cho Vũ lần nữa. Vũ đã nhấc máy

- Alo. – Một giọng nữ nghe máy của Vũ.

Khánh ngạc nhiên. Rồi nghĩ có lẽ Vũ say nên đồng nghiệp nghe máy hộ. Nhưng xung quanh rất yên ắng không có vẻ gì đang ở quán Karaoke. Và giộng cô gái kia có vẻ ngái ngủ.

- Cho hỏi Vũ có ở đó không.

- Anh ấy đang ngủ rồi. Có gì mai gọi lại nhé.

Nói rồi cô ta tắt máy. Khánh thẫn thờ buông điện thoại. Và ngờ ngờ giọng nói đó quen nhưng không biết đã nghe ở đâu. Như vậy là Vũ, người yêu cô đang ngủ. Bên cạnh là một cô gái khác. Và không phải ở quán Karaoke. Khánh ngồi nhưng không biết nghĩ gì cả. Đã hơn 1h. Bỗng điện thoại của Khánh kêu. Nhưng không phải Vũ. Là Phong. Cô định không nghe máy nhưng nghĩ anh ta gọi muộn như vậy có lẽ nên nghe

- Alo.

- Em ngủ chưa.

- Bây giờ là 1h rồi.

- ừm. Anh gọi để báo em hôm nay Vũ không về nhà. Nó đi cùng Trinh em anh. Nhưng Trinh nói nó say quá không về được. Anh nghĩ nên báo cho em để em đỡ chờ.

- Vậy sao. Cám ơn anh.

- Em không thắc mắc vì sao Vũ đi cùng Trinh à?

- Có. Nhưng mai tôi sẽ hỏi anh ấy. Chúc anh ngủ ngon.

- Anh yêu em.

Khánh tắt máy luôn. Đầu dây bên kia Phong cũng tắt máy. Thoáng bực mình.

Khánh không nhớ hôm qua mấy giờ ngủ. Nhưng có lẽ là muộn vì hôm nay cô đau đầu. Hôm nay thứ 7 nên cô không phải đi làm. Khánh thấy may mắn vì điều đó. Có tiếng mở cửa. Khánh bước ra ngoài. Là Vũ.

- Chào anh.

- Em dậy sớm thế - Vũ hơi giật mình.

- ừm. Hôm qua anh ngủ lại ở đâu thế?

- ừ hôm qua anh say quá. Cho anh đi tắm nhé.

Anh không trả lời câu hỏi của cô. Khánh cũng không hỏi lại lần nữa.

- Em ơi.

- Sao anh?

- Tắm chung với anh nhé…

Khánh lấy khăn lau tóc cho Vũ. Vũ rất thích việc này. Anh ngồi im như con cún được lau khô lông sau khu tắm. Khánh vẫn im lặng từ nãy.

- Tối qua tiệc công ty. Em gái Phong cũng đến. Em gặp rồi nhỉ. Cô ấy không trong công