XtGem Forum catalog
Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321183

Bình chọn: 7.00/10/118 lượt.

Một ngày nóng nực. Cái icon đo nhiệt độ ở góc màn hình lap của Khánh chỉ 37 độ nhưng đó là trong phòng Khánh và còn được quạt máy, quạt tản nhiệt đủ kiểu. Ở ngoài kia có lẽ phải hơn 40 độ chứ không ít. Lúc này, như mọi người Khánh thấy ghét cái mùa hè này. Và không như mọi người Khánh ghét mọi mùa hè. Vì vào cái thời tiết này, ở những thời điểm như thế này, Khánh nhớ…

Chiều nay tứ đại mỹ nhân hú hét nhau đi bơi. Bể bơi Keangnam mới tinh được khám phá và là lựa chọn số một của các nàng. Vì nó mới. Và đây là ưu điểm lớn nhất kéo theo nhiều ưu điểm khác: sạch, ít người và nó gần nhà nàng Hà lề mề. Sạch thì tất nhiên ai cũng thích rồi. Vắng người để ngay cả người có sự tự ti nhất định như Vân cũng mặc được bikini mà 3 người còn lại không phải cụm lại thành vòng tròn ( 3 người thì làm sao thành vòng tròn được cơ chứ) để quây cho đến khi nàng ta xuống nước và lại vòng tròn ấy khi đưa nàng lên bờ. Hơn nữa… ít người để Khánh không thấy bị khó chịu khi có vài đôi mắt của ai đó nhìn mình. Khánh thì không tự ti như Vân vì nói thẳng ra Khánh không cao được mét 7, số đo ba vòng cũng chẳng phải 90-60-90 như các cô người mẫu nhưng với một cô gái thì như Khánh cũng là quá đẹp. Đẹp kiểu nhìn thấy thích thú và vừa mắt. Còn gần nhà nàng Hà để trong khi mọi người đến trước thay đồ bơi thì nàng ta tự bò từ nhà ra bể thì vừa, chứ không phải đứng dưới ban công hú hét gọi như những lần trước. Khánh ra ban công thu bộ bikini phơi từ hôm khi đi tắm về. Bộ 2 mảnh màu tím than với mảnh trên là áo vạt to buộc dây cổ, giữa ngực là khoen tròn vàng, mảnh dưới dạng quần tập chứ không phải quần chíp và hai bên hông cũng là hai khoen tròn. Khánh chẳng bao giờ chọn bikini kết cấu như một bộ underwear vì như thế thà Khánh lấy vài bộ ở nhà mặc đi bơi luôn cho xong, quá lộ liễu. Sexy nhưng vừa đủ thôi. Cứ thỉnh thoảng nhìn nó Khánh lại bật cười. Bộ bikini Khánh và Vân gọi nó là “nhà của Lavin”. Vì hôm Khánh mua về và vứt nó trên giường thì con Lavin cứ rúc vào đó để nằm. Mặc dù cả bộ chẳng đủ cho một cái đầu Lavin nhưng sao nó rất thích rúc vào đó. Và kể cả những lần sau này khi Khánh không chú ý là y như rằng sẽ thấy lông lá trắng tinh của Lavin bám đầy lên bộ bikiki. À, Lavin là một con Samoye được 1 tuổi và sắp thêm 2 tháng Khánh nuôi. Trừ việc nó lấy bộ bikini của Khánh làm chỗ rúc vào ngủ ưa thích và cái mặt nó gần như không lúc nào không toe toét kể cả khi nó ngồi cạnh Khánh đang khóc thì nó là một con chó…ngoan. Khánh nuôi nó khi nó được 3 tháng. Tức là 11 tháng trước. Khoảng thời gian tương đối dài. ừm có lẽ là dài. Khánh đặt tên nó theo hiệu nước hoa Khánh đi test mùi cũng đúng hôm đi đón Lavin về nhà. Coi như kỉ niệm. Mặc dù Khánh không dùng nước hoa của Lavin. Khánh hay dùng Marc Jacobs và Vera Wang hơn.

B-rừ…b-rừ… I found the way to… Chuông điện thoại Khánh kêu khi cô đang nhét bộ ví, kem chống nắng và vài thứ linh tinh vào cái túi bigsize màu đen. Mọi người cứ bảo sao không đổi cái nhạc chuông “ Sick enough to die” từ cả thế kỉ trước đi nhưng Khánh cứ để. Khánh thích bài này và Khánh cũng không thích… thay đổi gì.

- Em nghe – Khánh bắt máy.

- Ối giời ơi con Bu bị rơi vào chậu nước mày ơi – Tiếng chị Lâm rú lên.

- Nó chết chưa.

- Chưa đang nằm đây này.

- Có bất tỉnh không.

- Không vẫn tỉnh táo, đang gặm tay đây.

- Thế chị kêu vì điều gì ?.?

- À thì người ta bảo mèo gặp nước thì chết mà.

- Nhưng nó có chết đâu?

- Ờ thì…chị cứ kêu thôi. Hí. Tí đón chị nhé.

- Ô sao bảo hôm nay người ta nào đưa đi cơ mà.

- Thôi bắt ông ấy đến đấy toàn mấy đứa ngại lắm. Nhé.

- Sợ ông ấy nhìn thấy bọn em thì về bỏ chị hả. Ha ha ha.

- Con kia. Nhớ đấy. Trước lúc qua nhắn tin người ta còn đi gửi Bu.

- Ok lady.

Vừa đặt điện thoại xuống thì Khánh cũng vừa nhét xong đồ vào túi. Không hiểu sao cũng có nhiều đồ lắm đâu mà sao Khánh sắp lâu thế.

- Xuống nhà Lavin.

Khánh gọi nó. Lavin miễn cưỡng chui ra khỏi bộ bikini. Ờ Khánh sắp đồ rõ lâu và quên cái quan trọng nhất trên giường. 4h15 “ E qua day”. Khánh nhắn tin cho chị Lâm rồi xách túi. Ra đến cửa như nhớ ra điều gì. Khánh đứng lại. À bikini bikini. Khánh nhét nó vào túi rồi xuống nhà. Nhốt Lavin vào cái cũi ở chân cầu thang và an ủi thằng bé bằng củ cà rốt ưa thích bằng bông của nó. Khóa cửa và sang nhà chị Lâm.

4h45 ở bể bơi Keangnam. Khánh với chị Lâm đang ngồi chờ hai con người còn lại khi trong tâm trạng không thể nóng hơn thì Vân với Hà cũng đến.

- Hình như nhà gần hay nhà xa mình vẫn phải đợi chúng nó lâu như nhau hay sao ấy nhỉ.

- Ờ. 2 con rùa.

Vân dẫn cả lũ vào phòng thay đồ. Vân đến đây vài lần rồi còn mọi người thì chưa. Khánh thay đồ và búi lại tóc. Ra ngoài trước vì đã bôi kem chống nắng ở nhà. Chị Lâm đang giúp 2 con người kia bôi kem.

Bể cũng không vắng lắm- Khánh nghĩ. Giờ cứ cái gì mới người ta cũng phát hiện ra nhanh lắm. Vài người đang bơi trong bể, vài người ngồi trên thành bể và một người đang ôm cái máy tính bảng ngồi trên ghế dài. Ra bể để ngồi ôm máy tính. Khánh nhìn anh ta rồi cười khẩy quay đi. Hình như ai đó đã nhìn thấy nụ cười của Khánh.

- Chìa khóa tủ.