
cho cậu mới đúng, xem ra suy đoán của Trương Hoa là không sai!"
Lưu Huệ Anh ngạc nhiên hỏi: "Suy đoán của Trương Hoa ư?"
Trần Dĩnh liền kể cho Lưu Huệ Anh nghe những nghi vấn mà Trương Hoa đặt ra.
Lưu Huệ Anh nói: "Xem ra linh tính của Trương Hoa quả là tốt!"
Trần Dĩnh nói: "Loại đàn ông này không đáng để đau lòng!"
Lưu Huệ Anh cười: "Sao có thể đau lòng vì loại đàn ông đó chứ, tớ vốn chẳng có tình cảm gì đặc biệt với anh ta, nên tớ mừng thay cho tớ thì đúng
hơn, vui mừng vì tớ luôn cẩn thận!"
Trần Dĩnh nói: "Xem ra lần sau nhất định phải để Trương Hoa tham mưu mới được, đàn ông nhìn đàn ông sẽ chuẩn xác hơn!"
Lưu Huệ Anh cười nói: "Cậu định từ bỏ Trương Hoa là tớ tấn công thật đấy nhé!"
"Không phải cậu thích Trương Hoa rồi đấy chứ?"
"Đương nhiên là tớ chỉ đùa thôi, sao có thể thích một người đàn ông đã từng ly hôn, lại có con rồi được?"
Lưu Huệ Anh lại nói tiếp: "Chỉ có điều nếu gặp được mẫu đàn ông như Trương
Hoa, tớ tuyệt đối không từ bỏ! Cho dù có phải bám riết lấy anh ấy. Trong cái xã hội này có thể gặp được một người đàn ông tình cảm như thế chẳng phải chuyện dễ dàng!"
"Sau này đừng có nói như thế, cậu đang cố tình khiến tớ thấy hối hận đấy".
"Biết là tốt rồi, ý của tớ là chỉ cần Trương Hoa chưa kết hôn là cậu vẫn còn
cơ hội, hơn nữa cậu có con át chủ bài, đó chính là con gái, nếu bố mẹ
Trương Hoa cũng thích con bé thì cơ hội thành công càng lớn!"
"Cậu nói vậy tớ mới nhớ, đã hơn hai tháng rồi không đưa Tỉnh Tỉnh về nhà
thăm bố mẹ Trương Hoa! Đến hôm sinh nhật Tỉnh Tỉnh có nên đưa cháu về
nhà ông bà không nhỉ?"
"Cái này còn phải hỏi à? Chắc chắn phải đi rồi, tớ tin bố mẹ Trương Hoa sẽ vui mừng lắm đấy!"
"Nhưng mà Trương Hoa không chịu mở miệng, tớ đâu tiện đi? Huống hồ tớ cũng
không biết rõ Trương Hoa có nhớ ngày sinh nhật của con không nữa".
Lưu Huệ Anh liền nói: "Nhiều lúc nhìn hai người mà tớ tức muốn chết, rõ
ràng đều thích nhau mà chẳng ai chịu chủ động, sao bản thân không chủ
động lên một chút? Nếu tối mai anh ấy vẫn không gọi cho cậu thì cậu gọi
thẳng cho anh ấy đi!"
Chiều ngày hôm sau, Trần Dĩnh đang ngồi
trong cửa hàng nghĩ ngợi miên man thì đột nhiên Trương Hoa bế con gái
bước vào, Trần Dĩnh nhìn thấy anh thì vui lắm, nói: "Hôm nay anh không
bận à?"
Trương Hoa nói: "Vẫn bận nhưng anh thấy chuyện của Tỉnh Tỉnh quan trọng hơn!"
Trần Dĩnh nghe Trương Hoa nói vậy là biết ngay Trương Hoa vẫn nhớ ngày mai
là sinh nhật con, những lo lắng trước đây của cô là thừa thãi.
Đúng lúc ấy Tỉnh Tỉnh cứ vùng vẫy đòi xuống, Trương Hoa liền đặt con xuống.
Tiểu Nhã chạy lại đỡ Tỉnh Tỉnh, nói: "Để dì dắt con đi chơi nhé!", thấy
con gái được Tiểu Nhã dắt đi xa, Trương Hoa liền nói: "Anh muốn bàn bạc
với em một chuyện, ngày mai sinh nhật Tỉnh Tỉnh, em có thể nghỉ một ngày không?"
Trần Dĩnh nhoẻn miệng cười: "Anh cũng là một ông bố
chuẩn đấy nhỉ, vẫn nhớ ngày mai là sinh nhật Tỉnh Tỉnh!" Trương Hoa
không dám nói là ngày hôm qua đột nhiên nhớ ra, chỉ nói: "Đương nhiên là nhớ rồi, anh mong sinh nhật tròn một tuổi của con suốt mà!"
Trần Dĩnh nói: "Ý anh là nghỉ một ngàyTỉnh Tỉnh ra ngoài chơi á?"
"Đúng thế, còn có một chuyện nữa anh muốn bàn với em, chiều mai có thể đưa
Tỉnh Tỉnh về nhà bố mẹ không? Mẹ anh muốn để Tỉnh Tỉnh đón sinh nhật ở
nhà!"
"Anh là bố của Tỉnh Tỉnh, anh quyết định thế nào thì làm như thế!"
"Thế thì tốt, ngày mai chúng ta sẽ dẫn Tỉnh Tỉnh vào trung tâm thành phố
chơi, buổi chiều sẽ về nhà…" - Trương Hoa lại nói thêm: "Anh về công ty
trước đây, tối nay còn phải đào tạo nhân viên mới, ngoài ra còn phải sắp xếp một số việc cho họ làm ngày mai!"
"Việc ở công ty có tiến triển thuận lợi không?"
"Công ty mới thành lập bao giờ xũng rất khó khăn, từ từ sẽ khắc phục được thôi!"
"Anh có niềm tin là tốt rồi, anh đi đi, để em trông Tỉnh Tỉnh cho!"
Dạo này Cổ Vân Vân rất u uất, một mặt là vì Trương Hoa đột nhiên xin nghỉ
việc, mặt khác là mẹ cô thường lôi cô đến những buổi tụ họp vớ vẩn. Về
sau cô mới biết tham gia những buổi tụ họp ấy chỉ là cái cớ, cái chính
là mẹ Cổ Vân Vân muốn tìm một đối tượng kết hôn cho con gái, luôn hi
vọng con gái sẽ để mắt đến một chàng trai nào đó trong những buổi gặp
gỡ.
Sau khi biết mục đích thật sự của mẹ, Cổ Vân Vân thẳng thừng
từ chối tham gia những buổi gặp gỡ như thế này, thậm chí còn nói thẳng
với bố mẹ là cô thích Trương Hoa. Cổ Triết Đông ngồi trên ghế sô pha
trong phòng khách, nói: "Con phải nghĩ cho kĩ, vợ cũ và con gái của
Trương Hoa luôn ở bên cạnh nó, nó có tình cảm rất sâu sắc với vợ cũ,
phục hôn là chuyện sớm muộn thôi!"
Cổ Vân Vân lắc đầu: "Con hiểu tính cách của Trương Hoa, chắc chắn sẽ không phục hôn đâu!"
"Bố thật không thể hiểu nổi, với điều kiện gia đình ta, tại sao con cứ nhất định phải chọn một người bạn trai như thế chứ? Từng ly hôn, có con
riêng, quyết định nông nổi, đang trên đà phát triển thì từ bỏ công việc
để ra làm riêng".
"Những chuyện ấy không phải là lỗi của anh ấy, còn về chuyện tách ra làm riêng là bởi vì anh ấy có khả năng này".
Cổ Triết Đông cười nhạt: " khả năng này ư? Bố dám